Chapter 1

'Hôm qua tổng tài công ty PARK bị  bắt gặp đang ôm một cô gái ngoại quốc. . .' Giọng điệu kích động của chị biên tập viên vang lên cùng theo đó là ảnh chụp được chiếu trên màn hình TV.

Lu Han hoảng sợ trừng lớn hai mắt, miệng chữ O, nghĩ rằng người bên cạnh mình đang nhìn chằm chằm tấm ảnh chụp như muốn xuyên thủng khuôn mặt cặp đôi kia, nhưng cảm giác được dường như có điều gì đó không phải, quay đầu vừa thấy chỗ ngồi bên cạnh trống không, nghĩ rằng người mình muốn tìm đã đi trước rồi.

"Baek Baek? Cậu không thèm để ý. . . Sao vậy?" Đi được một khúc mới biết được cậu ta đã muốn chạy thật xa.

"Nai con, mặc kệ cậu luôn đó! Đi học muộn như vậy rồi, còn xem thứ nhảm nhí này làm gì?"

"Này! Cậu dám bỏ tớ lại hả!" Lu Han cấp tốc đuổi theo cậu ta.

Vì cái gì cậu đều mang vẻ mặt không thèm để ý như vậy. . . Anh ta không phải là. . . Sao vậy. . . ?

"Tổng tổng tổng tổng tổng. . . Tổng tài. . ." Thư ký bị người trước mắt dọa không nhẹ, ngay cả việc mang báo cáo cũng không dám giao lên.

"Tư liệu." Hắn lạnh lùng tựa vào lưng ghế dựa mềm mại đằng sau, ý nói thư ký nhanh đem tư liệu lên trên bàn, bằng không. . .

Hắn sẽ tức giận.

Thay đổi tư thế một cái, khuỷu tay chống lên trên bàn, hai tay đan lại, cằm tựa lên, chờ người thư ký vừa mới thay thế cho người tiền nhiệm đem tư liệu 'đưa' lên.

Xem ra phải đổi thư ký mới.

Đây phi thường là câu khẳng định.

"Vâng . ." Thư ký nhút nhát quay sang đằng sau, đem một quyển tư liệu rất nặng đặt trên bàn làm việc, không dám phát ra tiếng vang nào, thư ký hoảng sợ thối lui sang một bên, gặp tổng tài toàn năng nhìn chăm chú chính mình, cô không khỏi đổ mồ hôi lạnh.

"Cô" Hắn mở miệng, "Có thể cút."

Thư ký bị dọa đến nỗi nước mắt 'sòan soạt' chảy xuống, nhanh chóng xoay người mở cửa, thu thập đồ đạc của chính mình ở công ty rồi sau đó bước đi.

Trong văn phòng

"Linda, đến làm thư ký chỗ tôi." Gọi một cuộc điện thoại, hắn đứng ở tấm cửa sổ thủy tinh to, đau đầu nói.

Park Chan Yeol.

Tổng tài công ty PARK, cha hắn vốn muốn cho Park Chan Yeol lúc ba mươi tuổi mới tiếp nhận công ty, nhưng ngại một chỗ sức khỏe lẫn thân thể ông ngày càng sa sút, không có biện pháp nên đành phải cho Park Chan Yeol kế thừa trước thời hạn, này nhắc tới mới nhớ, chính là mười năm, hắn hiện tại hai mươi tuổi.

Lúc trước mới vừa tiếp nhận công ty, rất nhiều người tranh nhau làm thư ký của Park Chan Yeol, bởi vì tiền lương cao, có thể được hắn để ý tới, nhưng Park Chan Yeol kia hai mươi bốn giờ đều cắm đầu làm việc, cho nên thời gian trôi qua, số người muốn làm càng lúc càng ít, cho tới bây giờ một năm không đến hai người.

Hắn đau đầu rất nhiều chuyện, nhưng mọi việc sau này đều kết thúc hoàn hảo.

Nghiêm trọng nhất chính là. . .

'Binh' Cửa lớn mở ra.

Đến rồi. . .

"Chan Nyeol ~" Người nọ vui vẻ đi vào.

". . ." Theo bản năng hắn nhíu mày, nhìn chăm chú thiên hạ trước mắt đem cặp sách tùy ý ném đi, không chút ngượng ngạo mà nằm ở trên ghế sô pha, bắt đầu chơi đùa với cái di động.

"Này, Byun Baek Hyun."

"Sao?"

"Đi ra ngoài."

"Vì cái gì?!" Byun Baek Hyun bất bình cực độ, từ trên sô pha nhảy dựng lên, tạc mao trừng mắt với tên mặt than vạn năm không đổi.

"Cậu thực ồn."

"Anh dám nói tôi ồn sao? !" Byun Baek Hyun tức giận ngồi xổm lên bàn làm việc của Park Chan Yeol, so với Park Chan Yeol còn cao hơn nửa cái đầu, nhìn xuống chỗ hắn, "Tôi còn không trở mặt với anh là tốt rồi đó! Bà cô này là ai!?" Byun Baek Hyun lấy trong túi quần ra tờ báo kia.

". . ." Lông mày Park Chan Yeol rõ ràng nhăn lại càng sâu, nhưng chỉ phun ra hai chữ.

"Bạn bè."

"À! Vậy hai người vì cái gì lại ôm nhau?! Tôi đây trẻ trung nho nhỏ lại đáng yêu như vậy không thích, sao anh lại vừa ý loại người lão hóa đến xấu xí kia?"

Park Chan Yeol lần đầu tiên nghe thấy có người nói Linda như vậy, nói thật, cô ấy lớn lên rất được, cũng cùng tuổi Park Chan Yeol, có thể miêu tả là một trời một vực với Byun Baek Hyun, nhưng hai người thật sự chính là quan hệ bạn bè, ôm nhau cũng là chuyện người ngoại quốc thường hay làm khi nói chuyện.

"Không tin thì cút." Park Chan Yeol nắm lấy sau áo Byun Baek Hyun, đem cậu ném xuống mặt đất, tiếp tục làm việc.

"Ô. . . Thật vô tình. . Anh. . . Anh dám ném tôi xuống đất. . ." Không nghĩ tới Byun Baek Hyun cứ như vậy ngồi dưới đất mà khóc.

". . ." Tuy rằng như thế, nhưng Park Chan Yeol cũng không có ý định đi an ủi.

"Ô a a a a a a! ! !" Ai biết được khi Park Chan Yeol mặc kệ Byun Baek Hyun như vậy, cậu khóc càng lợi hại hơn.

Park Chan Yeol vốn định tiếp tục không nhìn, nhưng con quỷ khóc nhè kia cứ gào thét bên tai hắn tựa như tiếng giông bão đổ ập đến. . .

Park Chan Yeol khó chịu luỹ thừa MAX.

Hắn đem tư liệu để ở trên bàn, đứng lên, sải hai chân dài đến bên cạnh Byun Baek Hyun, cùng lúc cầm chặt sau áo cậu, kéo cậu từ lầu sáu mươi bốn tới lầu một, đi đến quầy tiếp tân.

"Sao cô cho cậu ta vào?"

"Mẹ ngài đã căn dặn tôi, cậu Byun muốn vào nhất định phải cho cậu ấy vào. . ."

"Chậc. . ." Thằng nhóc này đi mè nheo mẹ ư. . .

"Về sau đừng cho cậu ta vào." Park Chan Yeol để Byun Baek Hyun ở chỗ quầy tiếp tân, quay đầu rời đi.

Byun Baek Hyun vẻ mặt bi thương ngẩng đầu nhìn về phía quầy tiếp tân.

"Chị tiếp tân. . . Baek Baek thật mỏng manh. . . Giống như con búp bê bị Chan Nyeol vứt bỏ. . ." Thanh âm mềm mại vang lên, cái mũi vì khóc nhiều mà chuyển đỏ.

"A. . . Phải . ." Chị tiếp tân nhìn Byun Baek Hyun như vậy, con tim đều bị vẻ ngoài đáng yêu kia làm cho xúc động.

"Chị tiếp tân, vậy Baek Baek đi trước ~"

Byun Baek Hyun hướng về phía quầy tiếp tân phất tay, chạy ra ngoài, khóe miệng chị tiếp tấn cong lên.

Byun Baek Hyun đi trên đường

"Hô. . . Thật lạnh. . ." Cậu chà xát lòng bàn tay lạnh như băng, bỏ vào túi quần, đụng đến di động bên trong, đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, lấy ra gõ một dãy số.

Vài tiếng tút sau

'Alô?'

"Nai con à, tớ là Baek Baek." Byun Baek Hyun khịt khịt cái mũi.

'Baek Baek à? Gì không?'

"Ra ngoài dạo phố với tớ được không? Thật nhàm chán qúa đi. . ."

'Không đâu, bên ngoài lạnh lắm, nhỡ đâu mắc bệnh thì sao. .'

". . ." Byun Baek Hyun ngẩn người, "Con mẹ nó! Tớ hiện tại đang ở bên ngoài!"

'Cậu không phải rất sợ lạnh sao. . . Kêu Park Chan Yeol đi cùng cậu đi. . .' Lu Han ngáp một cái.

"Cái tên mặt than kia mới không đi theo tớ! Quên đi! Tớ sẽ tự đi một mình!" Byun Baek Hyun tức giận rống to vào điện thoại, cậu trầm tư một chút.

Kêu Park Chan Yeol đi cùng cậu đi. . .

. . .

Ở đầu dây bên kia của điện thoại, Lu Han xoa xoa lỗ tai.

"Không có việc gì thì sao phải sinh khí như vậy chứ. . ."

"A a a a a! Tức chết quá đi! Có đi chơi chung thôi mà làm như đi chết không bằng ý!!"

Byun Baek Hyun bị ném ra lần thứ n ngay trước toà nhà PARK.

Thật muốn bùng cháy!

"Park Chan Yeol anh con mẹ nó thối tha! Đồ mặt than! Hừ!!" Byun Baek Hyun khó chịu đá phăng cánh cửa tự động phía sau của công ty PARK, nhìn chị tiếp tân đang trợn mắt há hốc mồm một chốc rồi rời đi.

Vốn cậu đã nghe theo lời nói của Lu Han là đi tìm Park Chan Yeol, nói không chừng có thể sẽ thành công.

Kết quả, thử rất nhiều phương pháp cũng đi tong hết tất thảy.

Thí dụ như. . .

Byun Baek Hyun vắt hết óc nghĩ ra được phương án một.

Làm nũng.

'Chan Chan ~~~~' Byun Baek Hyun chạy đến bên người Park Chan Yeol, lắc lắc cổ tay hắn, mặt cọ cọ, 'Dẫn Baek Baek đi shoping được không?' Vừa cọ cọ vừa nháy mắt ra vẻ đáng thương.

Kết quả đổi lấy một câu nói của Park Chan Yeol.

'Cậu là chó sao?'

Bi Park Chan Yeol thưởng cho một cái tát, tuyên bố phương án một thất bại.

Tiếp đến là.

Phương án hai theo Byun Baek Hyun có khả thi hơn chút.

'Park Chan Yeol!' Đi đến bên cạnh hắn với khí thế tràn ngập tiêu sái, giật đi tư liệu trong tay hắn, cùng lúc sau nói, 'Cùng tôi đi shoping.' Ánh mắt Byun Baek Hyun giống như mang hàm ý anh dám cự tuyệt thử xem.

Đổi lại chính là. . .

Cái trừng mắt lạnh như băng của Park Chan Yeol.

Byun Baek Hyun nhìn thấy sau đó lập tức chạy trối chết.

Ô. . . Thật hung dữ quá đi. . . Hiện tại nhớ tới vẫn cảm thấy sợ hãi.

Phương án hai cũng tuyên bố thất bại.

Cuối cùng Byun Baek Hyun không được tự nhiên lại tiếp tục thực thi nhiệm vụ cao cả. . .

Park Chan Yeol lông mày nhăn lại đang nhìn hợp đồng, Byun Baek Hyun từ dưới chui lên, ngồi trên đùi Park Chan Yeol, bởi vì chui vào trong vòng tay Park Chan Yeol, Byun Baek Hyun cuối cùng là bị vây trong lồng ngực của Park Chan Yeol.

'Chan Nyeol. . .' Byun Baek Hyun nằm ở trong ngực Park Chan Yeol, như bức tranh đang bị vây hãm.

'. . .' Park Chan Yeol vờ như trên đùi không có ai, tiếp tục nhìn hợp đồng, lông mày bất tri bất giác nhăn lại càng sâu.

Byun Baek Hyun trong lòng như có ngọn lửa thiêu đốt, đã như vậy mà còn không có chút rung động sao?! Tuy rằng không nghĩ tới. . . Nhưng. . .

Byun Baek Hyun tùy tiện cởi bỏ đồng phục vướng víu trên người.

'Chan Chan, anh thương em đi.'

Bùm một phát, Park Chan Yeol đóng bìa hợp đồng lại, đẩy hết mọi công văn trên bàn đi, đem Byun Baek Hyun đặt ở trên mặt bàn.

Hắn đang khẩn trương.

Anh anh anh anh anh. . . Muốn. . . Muốn đến vậy sao. . . Byun Baek Hyun trong lòng cảm thán không ổn, nhìn khuôn mặt Park Chan Yeol càng lúc càng gần, hoảng hốt nhắm mắt lại.

'Nhàm chán!' Park Chan Yeol rời khỏi phòng làm việc.

. . .

'Ư a a a a a a! Park Chan Yeol cái đồ mặt than nhà anh!!" Byun Baek Hyun ngồi ở bàn làm việc của Park Chan Yeol rống to.

Ngay cả khả năng dụ dỗ mà bản thân luôn tự hào cũng hoàn toàn thất bại sao?!

Từ từ. . . Mình sao lại xuất chiêu độc này kia chứ?

'Bắt đầu cuộc họp, con cún trắng trên bàn kia cũng phải đuổi ra ngoài.' Park Chan Yeol ra lệnh với hai trợ lý của mình.

'Vâng . .'

Bị hai trợ lý lôi ra ngoài.

Byun Baek Hyun mặc kệ.

"Hiện tại nhớ đến vẫn rất tức giận!" Byun Baek Hyun một mình ngồi trong tiệm bánh ngọt, dùng nĩa xử lý sạch sẽ dĩa bánh ngọt mới mua.

Đột nhiên cảm thấy phi thường ủy khuất, cậu chu chu cái miệng nhỏ nhắn.

"Đồ mì đen chua chua!"

"Buổi họp đến đây kết thúc, tan họp." Park Chan Yeol ở trong phòng họp trên lầu hai công ty PARK.

Ban nãy hắn có nhìn thấy Byun Baek Hyun dậm chân rời đi, nhưng không cảm thấy cần phải xin lỗi cậu, đây không phải nói giỡn, Park Chan Yeol thiệt tình cảm thấy Byun Baek Hyun đúng là kẻ phiền toái.

Hắn một mình ngồi ở ghế điều hành trong phòng họp, tay chống đầu, trầm tư thật lâu.

"Chậc. . . Sớm biết như vậy lúc trước sẽ không đáp ứng . . . Bằng không hiện tại chính mình cũng sẽ không cảm thấy áy náy. . ."

Lúc khoảng mười tuổi, cha mẹ đã tính đến chuyện hôn nhân của hắn.

Thầy tướng số nắm lấy tay bé Chan Yeol.

'Ưm. . .' Thầy tướng số nhắm mắt, 'Tôi thấy. . . Cậu bé về sau phải gả cho người nhà họ Byun. . . Tốt nhất có thể sẽ môn đăng hộ đối. . . Như vậy cậu bé về sau mới có thể hạnh phúc.'

Bé Chan Yeol ở trong lòng khạc nhổ mấy lời nói của thầy tướng số.

Tốt nhất chính là vậy sao. . . Hạnh phúc sao? Đi ăn cứt chó đi.

Hắn nghĩ đến cha mẹ của mình sẽ không mê tín dị đoan, kết quả lúc mười chín tuổi khi hắn bất đắc dĩ chuẩn bị tiếp nhận công ty thì bọn họ dẫn theo cái người họ Byun đó tới gặp mình.

Hắn nhất định phải cưới thằng nhóc rắm thối nhỏ hơn hắn ba tuổi kia sao?

'Mẹ, con không cần thằng nhóc đó, con đã có người mình thích rồi.'

'Không được, đây là chuyện đã quyết từ lâu, tin mẹ đi, rồi con sẽ hạnh phúc.'

'Chính là con. . .' Có bạn gái . . . Park Chan Yeol cũng không có nói ra, cũng không muốn nói, một mực không hé răng để rồi năm hai mươi tuổi cùng lúc chính thức tiếp nhận công ty PARK và cùng Byun Baek Hyun kết hôn.

Park Chan Yeol biết dù sao đi nữa sớm hay muộn hai người cũng sẽ ly hôn.

Nhưng. . . Ai biết tiểu gia hỏa này này lại không an phận, càng lúc càng tiến tới.

Còn không thì ngày ngày cứ kêu tên mình Chan Nyeol Chan Nyeol.

Đến nỗi Park Chan Yeol vì sao lại cảm thấy áy náy? Có thể nói là. . .

Khi Park Chan Yeol được mười chín tuổi quen biết cậu ta, ở chung một năm sau mới kết hôn, đêm đó cũng không có chạm qua Byun Baek Hyun.

Sau một ngày thành hôn. . .

'Chan Nyeol à, anh thích Baek Baek không?"

'Sao cậu lại tự tin nói ra câu này?' Khi đó chính mình vừa mới nhận chức, phải bù đầu vào công việc rất nhiều, Byun Baek Hyun lại ở bên cạnh ồn ào.

'Bởi vì nghe bác gái. . . À không. . . Nghe mẹ nói là anh muốn kết hôn với em.'

'. . .' Park Chan Yeol nuốt lửa giận trong lòng, 'Lầm to, tôi một chút cũng không thích cậu, tôi đây là bị ép buộc, tôi hiện tại đã nghĩ đến chuyện ly hôn với cậu.' Park Chan Yeol không biết trong lời hắn nói ra có bao nhiêu hàm ý đả thương Byun Baek Hyun.

'Thật là như vậy sao. . . Cho nên anh hiện tại muốn rời bỏ em. . . ?' Byun Baek Hyun thích Park Chan Yeol, là thật tâm thích, có thể cùng một chỗ với hắn, Byun Baek Hyun đương nhiên rất vui vẻ.

'Là. . .'

Park Chan Yeol cũng không biết Byun Baek Hyun đã bật khóc.

'Ô. . . Anh như thế nào lại có thể như vậy. . . Em. . . Em. . .' Byun Baek Hyun chưa có nói ra câu sau đã vội chạy ra ngoài.

Park Chan Yeol trong lòng càng thêm phiền táo, nhưng hắn thật không ngờ. . .

Byun Baek Hyun bị tai nạn xe cộ, thiếu chút nữa thì chết.

Vì vậy nguyên nhân, bị cha mẹ giáo huấn một trận, Park Chan Yeol về sau cũng không có đề cập đến chuyện ly hôn.

Park Chan Yeol xoa xoa đầu, chuyện kia đều đã qua vài tháng . . . Hiện tại nghĩ cũng cũng vô dụng. . . Nhưng chính mình cũng không phải không có thay đổi. . .

Phát hiện ra. . . Kỳ thật Byun Baek Hyun cũng không hẳn khiến hắn có cảm giác chán ghét hoàn toàn. . . Có đôi khi còn rất khả ái. . .

"Ai. . ." Rốt cuộc là thế nào nhỉ. . .

Bầu trời tối đen, Park Chan Yeol mới phát hiện mình đã ngồi ở chỗ này rất lâu, hắn rời khỏi phòng họp, chuẩn bị về nhà.

Thời điểm vưà về đến nhà, Park Chan Yeol mở cửa, nghĩ muốn trở về phòng riêng.

Kết quả con cún trắng* kia thế nào lại khoá cửa phòng.

(*Theo nguyên bản anh Park gọi Baek là "小白狗" = "Tiểu Bạch cẩu", vì cốt truyện ở Hàn Quốc nên mình mạo phép đổi "小白狗" thành "cún trắng".

Thực ra ban đầu mình định chuyển "小白狗" thành Baek cún con cơ =]])

"Này, Byun Baek Hyun, mở cửa!"

"Không mở! Anh là đồ mặt than! Anh chẳng lẽ không biết tôi đang tức giận sao?" Trong phòng truyền ra thanh âm rầu rĩ của Byun Baek Hyun, hẳn là cậu ta đang chui trong mớ chăn bông.

"Không biết, mau mở cửa!" Thanh âm Park Chan Yeol lại trầm thấp một chút.

"Không mở!"

"Coi chừng tôi làm cậu, mở cửa!"

'Răng rắc' Cửa mở.

"Tôi. . . Tôi mở cửa . . . Không được làm tôi. . ." Byun Baek Hyun đỏ bừng mặt, quay về trốn trong đống chăn.

Park Chan Yeol nới lỏng cà – vạt, liếc mắt nhìn con cún nhỏ trên giường, lấy quần áo đi vào phòng tắm tắm rửa.

Thật sự không nên đáp ứng chuyện lấy Byun Baek Hyun. . .

Mọi người không nhìn lầm.

Park Chan Yeol cùng Byun Baek Hyun chính là quan hệ vợ chồng.

=== Ahn===

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro