Chapter 11

"Chị hai. . . Chị nói gì vậy?" Byun Baek Hyun trừng lớn đôi mắt, biểu lộ khó có thể tin được mà nhìn Byun Hyeon Young xinh đẹp như hoa trước mắt mình.

"Chị nói, trước kia đáng ra là chị phải kết hôn với Chan Yeol." Byun Hyeon Young cười, lặp lại một cách nặng nề.

. . .

"Vì sao. . ." Byun Baek Hyun cúi đầu, ngón tay ở sau lưng xoắn lại một chỗ.

Chẳng lẽ chị hai cũng thích Chan Yeol. . . ?

Cho nên. . . Là mình. . . Cản trở tình yêu của chị ấy sao. . . ?

"Ha ha, Baekkie đừng buồn." Byun Hyeon Young tiến lên ôm lấy con cún trắng đang khụp hai tai che đi gương mặt uỷ khuất của mình.

"Sao ạ?"

"Chị hai cho tới bây giờ cũng không có thích Park Chan Yeol, hơn nữa khi đó chị biết Baekkie thực sự thích cậu ấy. . . Chị có thể nào làm cho Baekkie đáng yêu thất vọng được kia chứ? Đúng không?"

"A. . . ?"

"Chị phải đi công tác bên Đức, sau đó phải chuẩn bị kết hôn."

"Cái gì? Chị kết hôn á? !"

"Ừm, lúc hai bác nhà Park đến nói chị cùng Park Chan Yeol kết hôn thi chị đã có bạn trai." Chọc chọc cánh mũi của Byun Baek Hyun, "Chị phải đi thu dọn hành lý đây ~" Byun Hyeon Young xoay người trở vào phòng, để lại Byun Baek Hyun đứng trợn mắt há hốc mồm tại chỗ.

'Cộc cộc.' Có người đang gõ cổng, sau đó là thanh âm của Oh Se Hun, "Baek Hyun, Baek Hyun?"

Byun Baek Hyun lấy lại tinh thần, ngẩng đầu nhìn đồng hồ, đã là chín giờ.

'Không được.'

Trong não bộ hiện lên lời của Park Chan Yeol.

A. . . Nhưng mà. . .

Mình lại nghĩ đến gà rán. . . 유ㅁ유

Chạy đến cửa phòng Byun Hyeon Young.

"Chị, chị hai?"

"Sao?"

"Em muốn đi ra ngoài ăn, nhưng mà sợ Chan Nyeol tức giận, lát chị hai giúp em bịa ra cái lý do nào đó nha?"

"Đã biết rồi, đi đi, cẩn thận một chút nha."

"Cám ơn chị ~"

Gà rán ơi tui đến đây! ! ! \ㅇㅅㅇ/°

"Se Hun ~ˊˇˋ" Byun Baek Hyun lộ ra vẻ tươi cười, chạy về phía cửa.

"Baek Hyun." Oh Se Hun thấy Byun Baek Hyun, ánh mắt cong lên, tự nhiên dang rộng hai tay chào đón Byun Baek Hyun.

Byun Baek Hyun cũng không để ý, tự nhiên ôm lấy sau gáy Oh Se Hun, hiện tại trong đầu cậu chỉ tràn ngập hình ảnh gà rán, nhưng Byun Baek Hyun không biết rằng, hành động của hai người bọn họ trong mắt người ngoài thật giống như mấy cặp tình nhân.

"Ô? Thì ra là vậy sao?" Byun Hyeon Young đứng ở ban công lầu hai nhìn hai người dưới lầu kia rồi cười, "Chậc chậc. . . Tình địch của Chan Yeol. . ." Byun Hyeon Young hai tay chống nạnh, đóng cửa sổ thủy tinh, kéo bức rèm lại.

Dù sao thì chị vĩnh viễn tôn trọng quyết định của Byun Baek Hyun.

"Muốn đi đâu?" Byun Baek Hyun lắc lắc hai cánh tay Oh Se Hun.

"Nhà của tôi."

"Được ~" Chỉ cần nơi nào có gà rán thì nơi đó không thể thiếu mình ╮(╯▽╰)╭

'Binh.' Cửa cổng bị mở ra một cách bạo lực.

"Này này này, cậu mở cửa nhẹ đi chứ, mà quên đi. . . Dù sao là cửa nhà cậu chứ không phải của chị." Byun Hyeon Young tay cầm cà phê, nhàn nhã ngồi ở sô pha xem TV.

Sao lại trở về mau thế? Baekkie vừa mới ra ngoài chưa được bao lâu, hẳn là chưa có gặp nhau nhỉ?

Ừm. . . Nếu muốn bịa ra lý do. . . ? Vậy làm ơn đừng sớm hỏi Baekkie đi đâu rồi nha ~

"Byun Baek Hyun đâu rồi?"

". . ." Byun Hyeon Young chảy đầy mồ hôi.

Oh my god . . . ㅁㅅㅁ||

"Đi đâu rồi?"

Byun Hyeon Young đột nhiên cảm thấy cơn lạnh áp lấy thân thể mình, cái này có phải là âm khí không vậy? ㅁ_ㅁ

"Đi ra ngoài với bạn học rồi, từ từ. . . Cậu hỏi nhiều thế, Baekkie đi cùng bạn học cậu cũng ý kiến? Vả lại, cậu từ nơi nào về?"

Byun Hyeon Young không phục buông tách cà phê mà đứng lên.

Chị phải bảo vệ sự tự do của Baekkie nhà chị.

Bởi vì điểm ấy của Park Chan Yeol, Byun Hyeon Young mới không thích hắn.

Byun Hyeon Young thích đàn ông nhiệt tình, ok? Không thích loại này, lạnh lùng, vô cảm (?)

"Tôi đi đâu không liên quan đến chuyện của chị, chị xác định là Byun Baek Hyun không phải đi cùng Oh Se Hun chứ?" Park Chan Yeol cau mày.

"Ừ thi phải. . . Đương. . . Đương nhiên không phải rồi. . ." Người này. . . Rồi cuối cùng cũng có một ngày mình nhất định phải đánh hắn đến te tua người mới thôi ˋㅅˊ

". . ." Park Chan Yeol trừng mắt nhìn Byun Hyeon Young, phản ứng này rõ ràng nói cho hắn biết.

'Byun Baek Hyun đang ở cạnh Oh Se Hun.'

Park Chan Yeol liếc mắt nhìn Byun Hyeon Young một cái, mở cứa rời đi.

. . .

Baekkie. . . Thực xin lỗi, chị không thể giúp em được rồi ㅠㅇㅠ

"Gà rán gà rán ~" Hai bên má Byun Baek Hyun phình ra.

Oh Se Hun gác tay chống đầu, nụ cười lộ ra răng nanh say mê nhìn Byun Baek Hyun.

"Nhoàm nhoàm nhoàm nhoàm. . ."

Byun Baek Hyun ăn cái gì cũng đều ồn ào. . .

Tuy còn nhiều gà rán lắm. . . Nhưng Byun Baek Hyun ăn không nổi . . .

"Hô. . . Tuy rằng gà rán rất ngon. . . Nhưng mà ăn no rồi ._." Cún trắng ngồi rạp trên mặt đất chờ tiêu hoá.

Ăn nhiều lắm cơ. . . ㅇㅁㅇ||

"Baek Hyun" Oh Se Hun cúi xuống.

"Sao. . . ?" Ăn no đến độ muốn ngủ. . . ㅍ_ㅍ

Oh Se Hun ở bên tai Byun Baek Hyun nói.

"Tôi thích cậu"

ㅇ_ㅇ

Tỉnh ngủ luôn.

"Hả?" Hai tay đã bị Oh Se Hun chặn lại, "Cái kia. . ."

Oh Se Hun cắn lỗ tai Byun Baek Hyun.

"Ang. . ." Byun Baek Hyun nổi da gà cả lên.

"Tôi có thể hôn cậu không?" Oh Se Hun nhấc cằm Byun Baek Hyun.

"Cái kia. . ." Byun Baek Hyun kinh hoảng đến độ miệng chỉ nói có thể ra 'Cái kia.'.

Không chờ Byun Baek Hyun trả lời, cúi đầu ngậm lấy đôi môi óng ánh của Byun Baek Hyun.

"Ô. . ."

Mỗi lần bị người khác hôn môi đều luôn nghĩ đến Park Chan Yeol. . .

Ô. . . Chan Nyeol em lại bị cường hôn rồi ㅠㅁㅠ

Cái kia. . . Kỳ thật mình có thể cự tuyệt mà. . .

'Oh Se Hun, cậu con mẹ nó mở cửa mau.' Thanh âm của Park Chan Yeol từ ngoài cửa truyền vào.

"Ai nha nha, Park Chan Yeol đến đây rồi sao?" Oh Se Hun buông Byun Baek Hyun ra, nghĩ một hồi, cuối cùng hướng Byun Baek Hyun mà cười xấu xa.

"Anh. . . Anh anh anh. . ." Anh muốn làm gì 유ㅁ유?

"Muốn biết Park Chan Yeol có thích cậu không?"

Byun Baek Hyun có chút sửng sốt, sau đó liền gật đầu.

Oh Se Hun thấy Byun Baek Hyun gật đầu, hai tay gỡ bỏ từng cúc áo trên người Byun Baek Hyun ra.

"Anh không được. . ." Byun Baek Hyun cố che thân thể mình đi, không cho phép Oh Se Hun nhìn thân thể của cậu.

"Park Chan Yeol chưa chạm qua cậu?"

Ô. . . Anh lại nhắc đến nỗi đau của tui ㅠㅈㅠ

"Anh ấy là. . . Vô cảm. . . Tôi không biết phải làm sao cả. . ." Byun Baek Hyun liều mạng che đi thân thể của mình.

"A? Vô cảm sao? Sao có thể, cậu ta đối với cậu không giống người khác. Phải có nảy sinh ham muốn chứ."

Không bị làm qua sao. . .

Oh Se Hun nở nụ cười ý vị thâm trường, dùng sức giữ lấy Byun Baek Hyun, để lại trên cổ cùng bụng cậu dấu hôn ngân, nhưng tận lực tránh xa bộ ngực, nuốt nước miếng, cởi quần Byun Baek Hyun.

"Được, cho dù là tôi giúp cậu, có thể bị tên kia đánh, tôi coi như là hy sinh vậy, Park Chan Yeol nếu về nhà không có 'yêu thương' cậu tận tình, vậy chứng minh cậu ta thật sự không thương cậu." Oh Se Hun ngồi xổm xuống, thuận tay vẩy nước lên mặt Byun Baek Hyun, "Câu nói phải có chút bi thương, đi bên cạnh tôi, tôi sẽ an ủi cậu."

"A?" Nhìn Oh Se Hun đứng dậy đi ra mở cửa, "Anh làm. . . Cái gì. . ."

"Byun. Baek. Hyun."

"Chan. . . Chan Nyeol. . ."

Park Chan Yeol vừa vào cửa liền thấy khuy áo Byun Baek Hyun toàn bộ đều cởi bỏ, dấu hôn ngân đỏ sậm trên thân thể tuyết trắng lại vô cùng bắt mắt, quần cũng bị cởi bỏ.

Nhìn chằm chằm Park Chan Yeol đi tới chỗ của mình, thân thể bị kéo lên.

Park Chan Yeol vẫn nhìn chăm chú dấu hôn ngân trên cổ Byun Baek Hyun, giống như muốn đục lỗ trên người cậu.

Byun Baek Hyun như ý thức được điều gì, lập tức cài lại nút áo.

Park Chan Yeol không chút thay đổi nào nâng mặt Byun Baek Hyun, hôn cậu.

"Ô ư. . ." Cảm giác đầu lưỡi Park Chan Yeol tiến vào, "Chan. . ." Ngạt khí liền bắt đầu giãy dụa.

Buông ra, Park Chan Yeol nắm tay Byun Baek Hyun đi, qua cạnh Oh Se Hun. . .

Cho cậu ta một quyền.

"Đã cảnh cáo câu rồi."

Oh Se Hun dựa ở trên tường.

A. . . Thật đúng là bị đánh. . . Cậu ta lau đi vết máu ở khóe miệng, nếu mình nói đúng . . . Byun Baek Hyun kia nhất định sẽ giống như những gì mình đã nói. . .

Sẽ đến bên cạnh mình.

Về nhà

Byun Hyeon Young nhìn thấy âm khí toả ra trên người Park Chan Yeol.

Chậc chậc. . . Nhất định rất kịch liệt đi (?)

Từ từ. . . Trên cổ Baekkie có gì đó. . .

Cái kia. . . mình có thể đoán ra. . .

"Chan Nyeol. . ." Byun Baek Hyun nhìn sắc mặt Park Chan Yeol vẫn không tốt đi được.

"Cậu ta chạm vào cậu?"

"Không có. . ."

"Đi tắm rửa đi, sau đó đi ngủ." Park Chan Yeol thuận tay ném quần áo cho Byun Baek Hyun.

"Dạ. . ."

Park Chan Yeol nếu về nhà không có 'yêu thương' cậu tận tình, vậy chứng minh cậu ta thật sự không thương cậu. . .

Byun Baek Hyun đóng cửa phòng tắm, ngồi xổm trên sàn.

Xem ra anh ấy không thương mình.

===Ahn===

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro