Chapter 30
Ngây ngốc đứng dựa lưng vào tường, ánh mắt ảm đạm nhìn sắc trời chạng vạng màu vàng quất trước mắt.
'Bíp —' Thanh âm chói tai truyền đến tai Byun Baek Hyun, đem tầm mắt không thoải mái chuyển đến vị trí phát sinh ra tiếng ồn kia.
"Phát ngốc gì vậy?" Park Chan Yeol từ xa nhìn thấy Byun Baek Hyun một mình đứng ở dưới biển hiệu, những người khác đều có đôi có cặp đi về, chỉ còn lại mình Byun Baek Hyun, không biết vì sao mà trong lòng trào ra một trận lòng chua xót cùng đau lòng.
Hạ cửa kính xe xuống, nhìn Byun Baek Hyun vẫn như trước ngây dại chăm chăm nhìn hắn.
Cún trắng lại bị Lu Han kích thích nữa sao?
"A a. . . Chan Nyeol a. . ." Em chờ anh đã lâu . . . Byun Baek Hyun cũng không dám nói ra những lời này, cậu biết nói ra câu này sau đó chỉ đổi lấy một câu của Park Chan Yeol.
'Vậy cậu về sau tự về một mình đi.'
"Chờ lâu không? Đi lên đi." Không được... Không được nhìn Byun Baek Hyun.
"A? Dạ." Byun Baek Hyun sửng sốt một chút, sau đó lấy lại tinh thần mở cửa xe ra.
"Lạnh không?" Park Chan Yeol cởi áo vest phủ trên người Byun Baek Hyun.
Mình hẳn là không có nhìn lầm cũng nghe lầm đi? Vẫn là hay nói mình mắc chứng ảo tưởng ㅇㅁㅇ? Byun Baek Hyun muốn im miệng, lại mở miệng.
"Đói bụng quá. . . Chan Nyeol, em muốn ăn gà rán ~~~" Byun Baek Hyun nhẹ nhàng vươn đầu tựa vào vai Park Chan Yeol, giọng nói có chút làm nũng, trái tim còn đập bùm bùm.
"Vẫn chỗ trước hả?"
"Ừ ừ vâng." Byun Baek Hyun liều mạng gật đầu.
Chiếc xe vòng lại.
"Anh thật sự muốn dẫn em đi sao?" Lần trước mình muốn ăn gà rán là phải vừa khóc lại hồ nháo cùng thắt cổ Park Chan Yeol nhưng cũng không thể khiến anh ấy rời mắt khỏi cuốn sách cầm trên tay, hoặc là có khi do vận khí tốt nên mới đi.
"Đúng vậy, cậu không phải đang đói bụng sao?" Tầm mắt Park Chan Yeol vẫn như trước mà nhìn đường phía trước, từ lúc Byun Baek Hyun lên xe tới giờ cũng không có liếc nhìn cậu một cái.
". . ." Chan Nyeol không có gạt mình. . . ㅜㅅㅜ Anh ấy thật sự đang thử thích mình. . . ㅠㅁㅠ
Nhưng mà. . .
'Cậu tốt nhất là rời khỏi anh ấy đi, nếu không tôi sẽ. . .'
Byun Baek Hyun hơi run rẩy mà nâng tay che hai lỗ tai đi.
"Byun Baek Hyun? Sao vậy?" Park Chan Yeol dừng xe ở ven đường, quay đầu lại nhìn cậu.
"Em. . . Hỏi một câu. . . Gia thế của So Min Hyun . . Thế nào ạ?"
"Là xã hội đen, nhưng ba cô ấy đã qua đời khi cô ấy học trung học, về sau thì tổ chức cũng tan rã theo." Vì sao lại đột nhiên hỏi câu này?
"Vậy cô ấy chắc không bị ảnh hưởng theo họ chứ?"
"Thời trung học cô ấy là một đứa em gái thanh khiết." Park Chan Yeol cúi đầu, khóe miệng nhỉnh lên một đường cong, hắn lúc trước chính là bị cô ấy hấp dẫn như thế.
Nhất cử nhất động của Park Chan Yeol đều rơi vào tầm mắt Byun Baek Hyun.
Nở nụ cười sao?
Tuy rằng không rõ ràng, nhưng Byun Baek Hyun chính là đã nhìn ra.
Mỗi lần nhắc tới cô ấy, anh đều cười như vậy sao?
Em đếm qua số lần anh cười với em chưa vượt qua ba lần, ngoại trừ vẻ mặt không chút thay đổi.
Nếu không muốn cười với em thì em cũng không cần. . .
"Chan Yeol. . ."
". . ." Park Chan Yeol vốn muốn hỏi Byun Baek Hyun vì sao lại đột ngột kêu tên mình như vậy, kết quả là vừa ngẩng đầu lên liền thấy cún trắng mang ánh mắt bi thương, "Cậu. . . ?"
". . ." Mau an ủi em đi. . . ㅠㅅㅠ
"Đói đến độ khóc luôn sao?"
'Chụt —' Đôi mắt tràn ngập lệ quang của Byun Baek Hyun chợt biến mất, dùng sức ở trên mặt Park Chan Yeol hôn một cái.
Đây là bồi thường cho việc anh không an ủi em lại còn hiểu lầm ˋ_ˊ
". . ." Lần này đổi lại là Park Chan Yeol không nói câu gì.
Lần này lại vô duyên vô cớ bị Byun Baek Hyun hôn. . .
※
"Ai ai, Byun Baek Hyun cậu ăn chậm một chút đi, không ai giành ăn với cậu cả đâu." Bộ đói đến mức này sao. . . ?
Nhìn Byun Baek Hyun ăn như hổ đói trước mắt mình, giống như đã ba ngày chưa ăn cơm, nhưng vẫn rất sợ cậu mắc nghẹn.
"Không sao đâu, đã lâu rồi không ăn gà rán nhạ. . ." Miệng nhét đầy gà rán, nói ra mấy câu toàn không rõ đầu đuôi.
"Cún trắng nhà ta sao lúc này lại đáng yêu thế nhỉ?" Park Chan Yeol sờ đầu Byun Baek Hyun.
"Sao chỉ có gà thôi vậy? Em muốn nước chấm nữa." Cái miệng nhỏ nhắn dính đầy mỡ không ngừng động đậy.
"Rồi rồi rồi." Lấy giấy ăn đưa cho cậu.
"Hôm nay là ngày hai lăm rồi. . ." Byun Baek Hyun dừng mọi động tác trên tay cùng miệng lại, đột nhiên lẳng lặng nói ra.
"Cậu đang nói cái gì vậy? Lễ Giáng Sinh là vào tháng mười hai tháng chứ đâu phải tháng mười một đâu." Hôm nay mọi lời nói của Byun Baek Hyun đều khiến hắn không hiểu lắm. . . Chắc không phải là phát sốt chứ?
Nghĩ như vậy, Park Chan Yeol cũng giơ tay kề lên trán Byun Baek Hyun để đo nhiệt độ cơ thể.
Bình thường mà. . .
"Không có gì đâu." Byun Baek Hyun đẩy tay Park Chan Yeol ra, tiếp tục xử lý hết đống gà rán ngon lành đủ mùi vị trên bàn.
Cho đến khi ăn không vô nữa mới thôi.
Còn bắt Park Chan Yeol trả mười ngàn rưỡi won.
Không nên hỏi Byun Baek Hyun ăn nhiều hay ít nha. . .
※
"Cậu muốn ngủ à?" Nhìn Byun Baek Hyun nằm trên giường trùm thành một nhúm, mặc kệ thế nào đều muốn nói rằng 'Tôi muốn ngủ rồi.'.
"Vâng. . ." Giọng nói rầu rĩ vang ra.
"Còn sớm mà?" Dùng khăn mặt lau một chút.
"Em ăn no quá. . ." Phát hiện tắm rửa xong, gót bàn chân mệt không chịu nổi, ngay cả sức mở mắt cũng không còn.
Cho nên. . . Nằm trên giường ngủ luôn vậy.
"Cún trắng, dậy đi." Park Chan Yeol lôi chăn Byun Baek Hyun, kéo tay cậu.
"Ai ôi. . ." Byun Baek Hyun không thoải mái nheo mắt ngồi dậy, "Sao thế . . ." Làm ơn để cho em ngủ đi mà ~~~~ Mệt mỏi quá à nha ㅜㅁㅜ
Park Chan Yeol dùng lực kéo tay Byun Baek Hyun lại, Byun Baek Hyun vì thế liền bổ nhào vào lòng Park Chan Yeol, va chạm này mới miễn cưỡng khiến cậu mở mắt.
"Ang. . . Chan Nyeol em buồn ngủ muốn chết. . . ㅠㅁㅠ"
"A? Vậy sao?"
"Ô ừm. . ." Park Chan Yeol một tay giữ gáy Byun Baek Hyun, tay kia ôm chặt lấy thắt lưng, cúi đầu nuốt lấy môi cậu.
"Ư. . ." Byun Baek Hyun ngay cả sức lực giãy dụa đều không có, trong lòng thầm nghĩ. . .
Em muốn đi ngủ. . . Em muốn đi ngủ. . . Em muốn đi ngủ mà. . . ㅜㅂㅜ Ăn no quá nên giờ mệt mỏi lắm rồi (?)
Buông bờ môi Byun Baek Hyun ra rồi sau đó dùng tay đỡ người cậu đặt xuống, Byun Baek Hyun lúc sau mới bình yên nằm ở trên giường.
A a, cuối cùng ㅜㅈㅜ Tui có thể ngủ được rồi. . .
Byun Baek Hyun an tâm nhắm mắt lại, Park Chan Yeol còn đứng ở bên cạnh nhăn mày ngắm nhìn con cún trắng đang tiến vào mộng đẹp ở trên giường.
". . ."
Byun Baek Hyun nằm rất thoải mái, đột nhiên có cái gì đó đang lục sục trong quần áo của cậu.
"Ách ưm. . ." Byun Baek Hyun nhăn mặt cau mày.
Cái gì vậy. . . ? Cái thứ kia cứ lục sục bên trong mình, cảm thấy không thể làm ngơ được nữa, Byun Baek Hyun lại mở hai mắt ra.
". . . ! ! ! !" Byun Baek Hyun trợn to hai mắt, "Chan Nyeol, anh làm cái gì vậy ㅇㅁㅇ?"
"Giúp cậu hạ nhiệt."
'Tĩnh lặng trước cơn giông tố ập đến.'
Hai sự kiện hãi hùng liên tiếp xảy ra.
===Ahn===
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro