Chương 13: Mồi Đã Cắn Câu

Sáng hôm sau, Kyungsoo đến công ty với một sự bình tĩnh đến lạ lùng. Cảm giác giống như một tử tù, sau khi đã biết ngày hành quyết, không còn hoảng loạn nữa mà chỉ lặng lẽ chờ đợi. Cậu làm việc một cách máy móc, pha cà phê, sắp xếp lịch trình, trả lời điện thoại. Bức tường giữa cậu và Chanyeol vẫn sừng sững ở đó, lạnh lẽo và không thể xuyên thủng.

Trong lúc đó, tại trụ sở của BH Group, đội ngũ sơ tuyển của "Starlight Project" đang làm việc hết công suất. Hàng ngàn đơn đăng ký được gửi về, nhưng có một hồ sơ ngay lập tức được đánh dấu "Khẩn cấp" và gửi thẳng lên bàn làm việc của Byun Baekhyun.

Tên: Do Kyungsoo.
Nghề nghiệp: Trợ lý riêng của Chủ tịch Tập đoàn PCY.
File đính kèm: Một bản demo chất lượng phòng thu chuyên nghiệp.

Baekhyun nhìn vào màn hình máy tính, một nụ cười chậm rãi nở trên môi. Hắn đeo tai nghe, nhấn nút play. Giọng hát trong trẻo, đầy cảm xúc của Kyungsoo vang lên, kể một câu chuyện tình yêu vừa chớm nở đầy hy vọng. Mỉa mai thay, bài hát này chắc chắn là viết cho Park Chanyeol.

"Đồ ngốc." Baekhyun lẩm bẩm, nhưng ánh mắt lại ánh lên sự đắc ý. "Dùng chính món quà của Chanyeol để đâm lại nó. Thú vị rồi đây."

Hắn không gửi một email thông báo tự động như những thí sinh khác. Hắn muốn ra một đòn tâm lý ngay từ đầu. Hắn gọi thư ký của mình vào. "Gọi cho cậu Do Kyungsoo này. Nói rằng tôi, Byun Baekhyun, đích thân nghe bản demo và rất ấn tượng. Mời cậu ấy đến gặp riêng tôi vào chiều mai."

Điện thoại của Kyungsoo rung lên khi cậu đang sắp xếp lại một chồng tài liệu. Là một số lạ.

"Xin chào, có phải anh Do Kyungsoo không ạ? Tôi là thư ký của Giám đốc Byun Baekhyun, tập đoàn BH."

Trái tim Kyungsoo như ngừng đập.

"Giám đốc của chúng tôi đã nghe bản demo của anh và thực sự rất yêu thích. Ngài ấy muốn mời anh đến gặp mặt trao đổi riêng vào 3 giờ chiều mai tại quán cà phê The Lounge. Anh thấy có tiện không ạ?"

Một cuộc gặp riêng. Với Byun Baekhyun. Người đàn ông là nguồn cơn cho mọi đau khổ của cậu những ngày qua. Sự hoảng loạn và ý muốn từ chối dâng lên mãnh liệt. Lòng trung thành còn sót lại với Chanyeol gào thét trong cậu.

Nhưng rồi, hình ảnh Chanyeol lạnh lùng lướt qua bàn ăn đêm qua, những hóa đơn viện phí của mẹ, và cảm giác mình chỉ là một kẻ thay thế... tất cả hiện về. Cậu còn gì để mất chứ? Nếu từ chối, cậu sẽ lại quay về làm một cái bóng vô hình, sống trong sự lạnh nhạt của Chanyeol và nỗi lo nợ nần. Còn nếu đi, ít nhất cậu cũng cho bản thân một cơ hội.

"Chỉ là nói chuyện về âm nhạc thôi. Không có gì khác." Cậu tự nhủ.

"Vâng... tôi sẽ đến." Kyungsoo đáp, giọng khô khốc.

Buổi gặp mặt diễn ra tại một phòng riêng sang trọng của quán cà phê. Baekhyun đã ở đó, mặc một chiếc áo len cổ lọ màu be đơn giản, trông dịu dàng và gần gũi hơn hẳn so với dáng vẻ ở bữa tiệc.

"Chào cậu, Kyungsoo." anh ta mỉm cười, một nụ cười ấm áp của một người tiền bối. "Cảm ơn đã đến. Tôi thực sự rất thích bài hát của cậu."

Trái với sự phòng thủ của Kyungsoo, Baekhyun chỉ nói về âm nhạc. Anh ta phân tích những điểm mạnh trong giọng hát của cậu, khen ngợi khả năng viết lời đầy cảm xúc, hỏi về những nghệ sĩ đã truyền cảm hứng cho cậu. Anh ta nói chuyện như một người tri kỷ, một người thực sự nhìn nhận cậu là một nghệ sĩ. Dần dần, Kyungsoo cũng cởi mở hơn, sự phòng bị ban đầu từ từ hạ xuống.

Sau khi đã tạo được một không khí tin tưởng, Baekhyun mới khẽ thở dài, bắt đầu gieo rắc thuốc độc.

"Thật tiếc," anh ta nói, "khi một tài năng như cậu lại phải lãng phí thời gian vào công việc trợ lý. Park Chanyeol... anh ta đúng là không biết trân trọng người tài."

Kyungsoo im lặng.

Baekhyun nhìn cậu, ánh mắt đầy vẻ thông cảm giả tạo. "Tôi biết Chanyeol. Cậu ấy là một người bạn cũ của tôi. Cậu ấy rất tài giỏi, nhưng cũng rất cố chấp, và luôn bị ám ảnh bởi những thứ đã mất."

Anh ta dừng lại, nhìn thẳng vào mắt Kyungsoo và tung ra đòn quyết định.

"Tôi chỉ hy vọng... cậu không phải là nạn nhân của sự ám ảnh đó."

Câu nói này, như một tiếng sét đánh ngang tai, xác nhận lại nỗi sợ hãi lớn nhất trong lòng Kyungsoo. Nó được nói ra từ chính miệng "người trong cuộc". Hóa ra, mọi chuyện là thật. Cậu thực sự chỉ là một kẻ thay thế.

Kyungsoo rời khỏi quán cà phê, đầu óc quay cuồng. Byun Baekhyun không hề đáng sợ như cậu nghĩ. Anh ta dịu dàng, thấu hiểu, và là người duy nhất nhìn thấy giá trị nghệ sĩ của cậu. Lời nói cuối cùng của anh ta, dù tàn nhẫn, nhưng lại giống như một sự thật được một người tốt bụng nói ra để cảnh tỉnh cậu.

Cậu đã hoàn toàn rơi vào bẫy.

Giờ đây, trong mắt cậu, một bên là Chanyeol, đại diện cho một tình yêu đau đớn, mập mờ và đầy sự giả dối. Một bên là Baekhyun, người mang đến con đường thực hiện ước mơ, sự công nhận và thấu hiểu.

Cậu không biết rằng, con đường trải hoa hồng đó, thực chất lại dẫn đến một vực thẳm sâu hơn.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro