23 - Ấm áp.

Đưa Kyung Soo về đến phòng, Chanyeol nhẹ nhàng đặt cậu nằm xuống giường rồi ngồi lại mép giường ân cần nhìn ngắm khuôn mặt xinh đẹp đang hây hây đỏ vì men cồn.

- Sooie, ngủ thật ngon nhé. Và khi tỉnh dậy thì hãy quên hết những điều tồi tệ của ngày hôm nay. - Chanyeol khẽ nói, ánh mắt anh dịu dàng đến lạ.

...

Trở về phòng của mình, Chanyeol thả phịch người trên giường. Anh gác tay lên trán đăm chiêu suy nghĩ. Ngày hôm nay có quá nhiều chuyện xảy ra. Và điều quan trọng là Chanyeol đã nhận ra tình cảm của mình. Nhưng Chanyeol vốn không phải là một đứa trẻ nông cạn, hời hợt thiếu suy nghĩ. Anh luôn là người cẩn trọng trong mọi việc, là người sống lý trí ngay trong cả chuyện tình cảm. Chỉ mới đây thôi, Chanyeol vừa nhận ra được tình cảm của mình trong một hoàn cảnh khá là gấp gáp, nên anh cần suy nghĩ kỹ hơn về điều này. Chanyeol chắc chắn tình cảm mình dành cho Kyung Soo là chân thật. Giờ mới nghĩ lại, đây vốn là một tình cảm khó khăn. Tình yêu đồng giới? Chanyeol vốn chưa bao giờ kỳ thị nó. May mắn được sinh ra trong thế hệ 9x, dù ít hay nhiều thì tư tưởng tiến bộ về vấn đề nhạy cảm này cũng đã được thế hệ trẻ nhìn nhận một cách khách quan hơn. Nhưng đâu phải trong xã hội chỉ có tầng lớp trẻ tuổi tư tưởng thoáng như anh. Vẫn còn rất nhiều người giữ cái nhìn dè chừng với vấn đề tình yêu đồng giới. Đây chính là cái khó khăn mà tình cảm này cần phải vượt qua. Và đối với Kyung Soo, anh không biết liệu cậu có cùng cảm xúc với anh? Đó hẳn sẽ là rất khó xử cho cậu khi biết được tấm lòng của anh. Chanyeol không muốn khuôn mặt đáng yêu đó phải nhăn nhó vì suy nghĩ quá nhiều cho chuyện này. Hơn nữa, Chanyeol chỉ mới 17 tuổi, vẫn chưa đạt đến độ tuổi trưởng thành, suy nghĩ vẫn chưa hoàn toàn chính chắn. Tình cảm này, biết đâu chỉ là những bồng bột của tuổi trẻ? Nhưng biết đâu, nó lại mãnh liệt đủ để theo anh cho đến mãi sau này? Chanyeol không chắc, chẳng ai có thể chắc chắn. Vì vậy, tốt hơn hết cứ để mọi thứ tự nhiên xảy ra, chẳng cần phải gượng ép theo một khuôn khổ nào cả. Hãy để cho tình cảm phát triển theo hướng mà nó muốn. Nhiệm vụ của Chanyeol bây giờ là quan tâm đến Kyubg Soo nhiều hơn, yêu thương cậu nhiều hơn. Chẳng cần cậu phải biết, Chanyeol chỉ đơn giản là dùng tình cảm của mình để bên cạnh và che chở cho cậu. Cho dù đôi lúc sẽ không thể hiện hết được, vì anh là con người cứng nhắc hơn ai hết. Với Chanyeol lúc này, người anh thích, đó chính là Kyung Soo.

Mọi người thường nói: "Những điều xuất phát từ trái tim sẽ luôn đi đến trái tim."

...

Trời sáng và Chanyeol hôm nay dậy rất sớm. Anh sang phòng Kyung Soo ngắm nhìn khuôn mặt vẫn còn đang say giấc. Chanyeol khẽ mỉm cười thật nhẹ, tiến đến và đặt lên mái tóc mềm của cậu một nụ hôn.

Nghe có tiếng động, Kyung Soo kêu lên khe khẽ rồi từ từ mở mắt ra:

- Hyung Chan...?

Chanyeol ngồi xuống bên giường nhìn cậu, hỏi:

- Đầu có bị đau không?

- Ưm... Có chút chút... - Kyung Soo ngồi dậy với tay xoa xoa hai bên thái dương, đầu tóc bù xù và khuôn mặt ngơ ngác - Ơ... Tối qua... Chúng ta về nhà khi nào vậy?

- Cậu không nhớ gì cả?

- Nhớ gì cơ...? Tối qua... Em chỉ nhớ đang xem anh đàn piano trên sân khấu... Rồi... Rồi sau đó không nhớ gì nữa cả... - Kyung Soo lắc lắc đầu sau đó giật mình - Hôm qua em uống thức uống có cồn sao?

Chanyeol cảm thấy yên tâm khi Kyung Soo không nhớ gì về ngày hôm quá. Đó hẳn là một điều tốt cho cậu.

- Được rồi, cậu chỉ uống một chút coktail thôi. Sau đó ngủ gật và tôi đã đưa cậu về đây.

Kyung Soo nhăn nhăn mặt:

- Chán thật! Hễ động vào đồ có cồn là em như bị trúng gió ấy! Sau khi say còn không nhớ được sự việc trước đó kia!

Chanyeol phì cười vì cái chun mũi đáng yêu của Kyung Soo rồi tiến lại xoa cái đầu rối bù của cậu, kể từ sau lần ở phòng y tế, Chanyeol rất hay xoa đầu Kyung Soo mặc cho cậu dùng dằng ngay sau đó:

- Vậy cho nên từ giờ về sau tôi nhất định không cho cậu động vào một tí cồn nào cả. Còn bây giờ thì mau rửa mặt rồi xuống ăn sáng, Sooie.

Chanyeol đã nói xong và ra khỏi phòng từ lúc nào, nhưng Kyung Soo thì vẫn cứ ngẩn ngơ ngồi trên giường. Hyung Chan... Hôm nay... Sao anh ấy lại dịu dàng thế nhỉ? Cậu bất giác đưa tay lên vuốt nhẹ mái tóc của mình, nơi hơi ấm của đôi bàn tay anh vẫn còn vương lại. Sooie của chúng ta cũng quên luôn cả nhăn nhó khi bị xoa đầu mất rồi, vì cậu đang bị nhấn chìm trong sự ấm áp của cậu thiếu gia nhà họ Park đó!

Thiên chức của tình yêu là sưởi ấm mọi thứ, phải không nào? ♥

-End 23-

06/12

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro