Chap 2

Sau vài giây định hình lại Nguyệt mới quay ra nói với 2 người                                       -Nguyệt: khụ khụ, 2 đứa bây xà lơ cái gì đấy, để chị giới thiệu chút, đây là hiệu trường ở đây, tên là Lưu Thiên Hạo, 22 tuổi, đồng thời cũng là bác sĩ kiêm nhà khoa học giỏi nhất thế giới                                                                               * Lưu Thiên Hạo, anh trai Thiên Nguyệt , body 6 múi, tính cách có phần hiền lành và nghiêm khắc hơn Thiên Nguyệt, chưa mảnh tình vắt vai                                                                                                                                                                  -Tuyết: wow, thầy đa tài quá đi, mà còn trẻ như vậy nữa                                                                     -Ngọc: mà khoan tên có chút giống chị Nguyệt, chẳng lẽ…                                                                     -Nguyệt: đúng rồi, anh trai chị mày đấy                                                                                                  - 2 người: what                                                                                                                                          -Hạo: chào 2 em, tôi là Thiên Hạo, từ bây giờ sẽ là  giáo viên chính của các em, mong chúng ta có thể có những khoảnh khắc đáng nhớ                         - 2 người: dạ em chào thầy ạ- cúi người                                                                                                                             -Hạo: không cần khách khí vậy đâu, 2 em là bạn của Thiên Nguyệt thì cũng là bạn của tôi, ngoài thời gian học thì có thể gọi là anh Hạo                                   - 2 người: vâng ạ                                                                                                                                              -Tuyết: chị Nguyệt à, đây có phải anh trai chị thật không thế?                                                                       -Nguyệt: hử? ý mày là sao em                                                                                                                  -Ngọc: em thấy chị với anh Hạo không giống nhau chút nào, chị coi anh í hiền lành như này, ai như chị                                                                                                     -Nguyệt: ý mày là chị mày ác á hả                                                                                 -Tuyết: đúng ý em là vậy đấy, hiền như này mới có bồ được chứ, như chị thì bao giờ có bồ được, đúng không anh?                                                    -Nguyệt: xin lỗi đê, hiền lành như nào không biết chứ bồ thì chưa có đâu                                                                                                                                                                                    -Tuyết: thật vậy ạ-quay sang Hạo                                                                                                       -Hạo: à ừ đúng vậy, giờ anh vẫn độc thân- cười ngượng ngùng                                                -Ngọc: không sao đâu anh, không ai yêu anh thì con có em, anh hiền như vậy mà                                                                                                                                -Tuyết: đúng đó anh, anh không phải lo                                                                              -Nguyệt: nè 2 nhỏ kia, rốt cuộc bây là em ai hử, mê trai vừa thôi- bực mình                                                                                                                                                                                                            -Tuyết: hehe e xin lỗi chị chứ anh trai chị ưu tú quá                                                                                 -Nguyệt: 2 đứa bây thật là…                                                                                                                             Chưa dứt câu  Nguyệt đã bước ra khỏi phòng và không quên để lại 1 tiếng đóng cửa thật lớn                                                                                          -Tuyết: chị Nguyệt kì ghê ha, mới trêu có tí thoi mà                                                                                      -Ngọc: đúng, người gì kì ghe, mới đó đã giận rồi                                                                    -Hạo: thôi kệ em ấy đi, tí là hết ấy mà, 2 em đến lớp 10A6 nhé                                                             -2 người: vâng ạ                                                                                                                                                      Trên đường về lớp học, Nguyệt không để í đường đi nên đã đụng trúng 1 nam sinh khiến cô suýt té ngã. Người cô đụng không ai khác chính là Hàn Phong, đi bên cạnh anh là Minh Hoàng.                                                                    –Hoàng: cô không sao chứ, có bị thương không                                                                         -Nguyệt: không sao- lạnh giọng                                                                                                                                             -Nguyệt: này cậu kia, đụng vô người khác mà không biết xin lỗi à?                                                         -Phong: gì? Cô mới là người đụng trúng tôi mà, mắc gì xin lỗi?                                             -Nguyệt: anh…                                                                                                                                                                                                                        -Hoàng: mày sao thế Phong, sao cứ đối xử như vậy với con gái nhà người ta, hơn nữa người ta còn xinh thế kia cơ mà                                                 -Phong: xinh thì kệ xinh, mài ra ăn được chắc                                                                    -Hoàng: tôi xin lỗi, bạn tôi nó không được bình thường hay cô lưu số tôi chiều tôi mời cô café nhé?                                                                                                             -Nguyệt: không cần, tôi bận rồi, hi vọng lần sau khôn phải đụng mặt anh nữa- rời đi                                                                                                                          -Hoàng: chán ghê, chút nữa là có in4 mỹ nữ rồi                                                                                                 -Phong: hừ, được mỗi cái vẻ ngoài, tính cách thì như bà chằn, tôi mới không thèm gặp lại cô ta                                                                                                                -Tuyết: anh nói ai là bà chằn thế?                                                                                      -Phong: sao mày ở đây vậy?                                                                                                              -Ngọc: hôm nay bọn em đến nhập học, giờ là học sinh chính thức rồi                             -Phong: ồ                                                                                                                                          -Tuyết: mà nãy anh nói ai là là bà chằn thế                                                                                 -Phong: ai mà biết, lần đầu gặp, tính nết kì lạ                                                                                                                           -Tuyết: anh Hoàng có biết không                                                                                                                 -Hoàng: anh cũng không biết, chắc là hoa khôi trường rồi, xinh cực                                   -Ngọc: chị đấy mặc khoác bò lửng, đeo bốt trắng bản giới hạn phải không?                                                                                                                          -Hoàng: đúng rồi, 2 người quen cô ấy hạ, cho anh phương thức lien lạc ha                                                                                                                            -Tuyết: để sau đi anh. Giờ em phải xử lý 1 người đã                                                                               -Tuyết: *quay sang Phong* anh Phong, sao anh dám bắt nạt chị Nguyệt cuả em hả?- hét lớn                                                                                                                                   -Phong: hét cái đầu mày ấy, tao làm gì à?- xoa lỗ tai                                                                                                                                                                                                                       -Ngọc: anh chửi chị Nguyệt là anh xong rồi, mẹ anh quý chị Nguyệt lắm đấy                                                                                                                                         -Phong: rồi lien quan gì tao?                                                                                                                                                -Tuyết: em kêu mẹ đuổi anh ra khỏi nhà luôn đấy đồ tồi                                                                     -Phong: what? Tự nhiên?                                                                                                                               -Tuyết: làm gì có cái gì là tự nhiên, anh dám chửi chị Nguyệt, mẹ tuyệt đối không tha cho anh                                                                                                                              -Phong: ờ ờ, chúng mày thích làm gì thì làm                                                                      Phong thờ ơ nói rồi bước về lớp, Hoàng cũng đi theo, để lại 2 người kia ngơ ngác đứng đó nhìn

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: