二十
KỲ THI THÁNG (1).
____________________
Ngày mai là ngày diễn ra kỳ thi tháng. Tử Du cũng không lo lắng lắm, dẫu sao cũng có lý do để biên bạch cho kết quả cuối cùng. Hơn nữa đây cũng chỉ là một kỳ thi cơ bản không đòi hỏi yêu cầu quá nhiều.
Chẳng qua đối với Tử Du nỗ lực học tập là việc cả đời, từ lúc nào cũng có thể thấy cậu ôm sách vở học tập.
"Tiểu Du, cậu xem bài viết trên diễn đàn chưa?" Thẩm Chúc đặt cặp sách cái phịch xuống ghế, bộ dáng tức giận. "Bọn chó má đó, dám coi thường Tiểu Du."
Tử Du đang làm bài tập hóa nghe vậy lập tức ngẩng đầu. "Có chuyện gì sao Tiểu Thẩm?"
Thẩm Chúc không nói hai lời từ trong túi lấy ra điện thoại di động đời mới nhất, lướt lướt một chút liền đưa ra trước mặt Tử Du.
Là một bài viết cũ. Chính là bài viết dự đoán kết quả thi tháng của Tử Du một lần nữa hot trở lại.
>[Học tra muôn đời học tra] Mẹ kiếp, nhà Tử Du giàu có như thế, nghe đồn anh trai cậu ta lại vô cùng xuất sắc. Cậu ta có nỗ lực 10 năm cũng không có cửa để ba mẹ đặt vào mắt. Thứ vô dụng cũng hoàn vô dụng thôi.
>[Học bá?] 10A¹ thật sự không định nghĩa được từ 'học bá' phải không? Học tốt lên một chút liền tung hô như học bá thực sự. Thật sự là sỉ nhục đối với những bạn học ngày đêm chăm chỉ học tập.
>[Nực cười] Tử Du thi tháng được 300 điểm, Tôi từ bỏ crush tôi thích 5 năm.
>>[Anti1] 300 cao quá, 200 còn khó với. *icon cười cợt*
>[Ghét bọn nhà giàu] Nói thế này cho vui lòng các fan não tàn của họ Tử. Tử Du học không tồi, đủ điểm xếp hạng thứ 499 hay 500? Phì.
>>[Anti 2] Lần này nỗ lực thế này chắc cũng được thứ hạng 498 chứ nhỉ? Haha.
>[Anti 3] Dự đoán xem lần này Điền Hủ Ninh cách Tử Du bao nhiêu điểm?
>[Anti 1] 600 hay 700? *icon mặt chó*
>>[Anti 2] chắc chắn không dưới 600 đâu, haha.
>[Chúc Chúc đạp bạn vô tường] Năng lực của Tiểu Du được toàn thể 10A¹ công nhận, các người cứ chống mắt lên đi.
>>[Anti 1] Ồ, tôi chờ không chỉ Tử Du mất mặt mà toàn thể 10A¹ cũng bị vả mặt cùng đấy *icon mặt chó*
>>>[Chúc Chúc đạp bạn vô tường] Tiểu Du không còn như các người tưởng tượng đâu, nói dai nói dài đâm ra nói dại đấy.*icon mặt chó*
>[Nhiệt Ái Ninh Du] Ngày mai diễn ra kỳ thi tháng hẳn là sẽ sớm có kết quả thôi. Tôi tin tưởng Tiểu Du nỗ lực không ít rồi, lần này nhất định toả sáng.
>[Anti 1] nói thế này cho vuông, Tử Du cùng lắm chỉ là khá toán một chút, mèo mù vớ cá rán giải được một bài toán mức trung bình, cần gì mà phải tung hô đến mức 'học bá toàn năng'. Đây là một sự sỉ nhục đối với những người ngày đêm nỗ lực học tập.
>>[Hi] phải đấy ngày ngày nghe 10A¹ reo hò chiến tích giải được một bài toán của cậu ta mà phát ngán. Ngon ăn thì khá toán một chút thôi. Cầu 10A¹ sớm bị cậu ta vả mặt.
>[Học bá Tử Du?] Lần này Tử Du định lấy bao nhiêu điểm? 100? 200? 300? Phì.
>[Nực cười] Thôi thôi, bây giờ Tử Du lên đây xin lỗi tất cả mọi người thì còn có cách để cứu vãn đấy. Chờ 10A¹ bị cậu ta vả mặt *icon khinh bỉ*
>[Only Điền Hủ Ninh] Thế này nhé, đây là chuyện của họ Tử, cảm phiền đừng lôi Tiểu Điền vào. Nồi này em tôi không đội nhé.
>>[Hủ Ninh tiến lên] Rốt cuộc cũng có người nói lên tiếng lòng của tôi. Phiền tất cả mọi người đừng cue Tiểu Điền, em tôi không phải nơi sỉ lẻ nồi mà bắt nó đội.
Dù đã xem qua một lần nhưng lúc nhìn lại Thẩm Chúc không nhịn được sinh khí. "Tớ đã điều tra được kẻ đứng sau mấy acc anti ẩn danh này rồi. Mẹ kiếp! Chính là tên Hạ Việt lớp 10A²."
Tử Du nhìn mấy acc anti ẩn danh trong mắt cũng không bày tỏ tư vị gì.
Hạ Việt là học bá bất bại của 10A² - lớp chuyên Tự Nhiên đối thủ của 10A¹. Chưa từng rớt khỏi hạng nhì trong kì thi hoá học nào.
Cậu ta là một học sinh khá ưu tú, ngoại hình ổn nhưng gia đình thì hết sức bình thường. Học trong ngôi trường Thực Nghiệm sặc mùi tiền của đám nhà giàu mới nổi, khiến cậu ta đâm ra cực kỳ chán ghét đám con nhà có tiền. Tử Du gia thế lẫy lừng tất nhiên không phải ngoại lệ.
Thẩm Chúc càng nói càng giận dữ. "Tiểu Du, kỳ thi này nhất định phải lọt top, sau đó tôi cùng cậu đi ném shit vào mặt cậu ta."
Tử Du cười cười. "Chỉ là mấy acc ẩn danh làm trò con bò trên diễn đàn. Chúng ta không cần so đo tính toán. Yên tâm, nhât định tôi sẽ có cách dạy dỗ cậu ta một chút."
"Hừ, coi thường Tiểu Du chính là coi thường 10A¹ rồi." Thẩm Chúc hừ lạnh. Bỗng nhiên cậu ta quay lại hét to. "CÁC BẠN ƠI!!!"
Tất cả học sinh trong lớp đồng loạt đáp lại. "Ơiii!!!"
"Kỳ thi tháng ngày mai, nhất định ba mươi vị trí đầu bảng phải thuộc về lớp chúng ta. Tất cả chúng ta nhất định phải đè bẹp mấy tên tự cao tự đại lớp 10A²." Thẩm Chúc như cái loa phát thanh, quyết liệt giơ cao khẩu hiệu chiến thắng.
"Các bạn hãy hô cùng tôi." Thẩm Chúc nhảy lên bục giảng cao, cầm sách cuộn tròn giả thành chiếc mic xịn xịn bắt đầu hô khẩu hiệu.
"Nhất định thi đạt điểm cao!" Mở đầu rất tốt.
"Điểm cao! Điểm cao!" 10A¹ khởi đầu cũng rất có khí thế.
Thẩm Chúc dồn khí lực, hét to. "Nhất định ở lại 10A¹"
"10A¹, 10A¹" thần dân 10A¹ không hổ là những "dân chơi" thứ thiệt, chính là phát huy tối đa những lúc như thế này.
Thẩm Chúc đứng hẳn lên ghế ngồi, như chạm phải dây thần kinh xúc động hét ngày một lớn. "Nhất định đè bẹp những đề khó!"
Dưới sự nhiệt tình của Thẩm Chúc, 10A¹ cùng huyết mạch sôi trào. "Đề khó! Đề khó!"
Thẩm Chúc cầm sách toán học lên cao, đập vào nó thật mạnh. "Nhất định không được chủ quan!"
"Chủ quan! Chủ quan!" bắt đầu có chiều hướng hơi sai sai.
Không nhận ra bất cứ vấn đề nào. Thẩm loa phát thanh tiếp tục bài cách mạng. "Câu dễ không được làm sai!"
10A1cũng nhiệt huyết sôi trào. "Làm sai! Làm sai!"
Tử Du "..."
Điền Hủ Ninh vừa bước vào lớp học "..."
Nhìn qua có vẻ hơi thiểu năng...
Đây rốt cuộc có phải lớp toàn học bá không vậy?
_____
Ngày cuối cùng của tháng 11, kỳ thi tháng đình kỳ của khối 10 đúng hạn lại đến.
Trương học phân chia phòng thi ngẫu nhiên theo thứ tự alphabet phiên âm họ. Tử Du được xếp phòng số 8 còn Điền Hủ Ninh được xếp tại phòng cuối.
Đến trường từ khá sớm, Điền Hủ Ninh không nhanh không chậm theo cậu đến phòng số 8. Mắt nhìn cậu đoan chính ngồi tại chỗ, mở sách lại ôn tập. Ánh mắt hắn mang theo ý cười nhẹ.
Mặc dù biết rõ với khả năng hiện tại của cậu mà nói, lời này xem chừng là thừa thãi nhưng hắn cẫn muốn khích lệ một chút.
"Ừm. Tử Du... phát huy tốt nhé."
Tử Du cười cười, gật đầu. "Nhất định rồi. Tôi sẽ cố gắng. Cậu cũng vậy nhé!"
Cậu quả thật không nói đùa, cậu rất thích tập thể 10A¹. Dù là một lớp học toàn học bá tài năng, ganh đua với nhau nhưng rất công bằng. Ngoài học tập thì chơi đùa với nhau rất vui vẻ, hoà đồng không mang thù địch riêng với nhau.
Hơn nữa, mấy ngày nay cũng vì cậu mà 10A¹ bị treo trên diễn đàn lăng mạ, không biết bao nhiêu lần. 10A¹ sẵn sàng đứng lên bảo vệ cậu, thì bản thân cậu cũng phải có trách nhiệm đối với tập thể.
Ngày hôm qua, trước khi tan học, các đồng bạn học thậm chí còn tới chùa xin bùa lấy may về cho cậu, tặng cậu áo đỏ, quần đỏ, vớ đỏ thậm chí có bạn còn mạng dạn tặng cậu thêm hẳn đồ lót đỏ nữa.
Tuy rằng khá bất lực với những món quà này nhưng Tử Du đều hiểu tâm ý của bọn họ.
Đây phải chăng chính là cái cảm giác vinh dự mãnh liệt, mang trên vai danh dự của cả tập thể.
Điền Hủ Ninh nói một vài câu nữa, xoa đầu cậu một cái roiuf cũng rời đi rồi.
Tiếng chuông vào giờ đồng thời bắt đầu reo lên. Tất cả học sinh đều ổn định chỗ ngồi.
Giáo viên canh thi môn toán phòng số 8 là Hạ Linh Linh.
Vừa bước vào cô ta đã bước lên bục giảng, từ trên cao nhìn xuống quét một lượt tất cả học sinh đang ngồi phía bên dưới, âm điệu lên cao bắt đầu giới thiệu bản thân trước. "Chắc các em đều biết tôi là Hạ Linh Linh, ngày hôm nay tôi là giám thị bộ môn toán của các em."
Dừng lại một chút, cô ta phát hiện điều gì đó, ánh nhìn tròng trọc về phía Tử Du, gương mặt cứng nhắc trào phúng. "Đây chỉ là một kỳ thi tháng để nhà trường đánh giá năng lực thật sự của các em, cũng như làm căn cứ dữ liệu để phía ban giám hiệu lần nữa phân lại lớp, triển khai những phương pháp dạy phù hợp cho từng bậc năng lực. Vậy nên tôi nhắc nhở trước..." Hạ Linh Linh dừng lại, lấy hơi gằn mạnh từng tiếng một "...những học trò yếu kém tốt nhất đừng quay cóp gian lận để giả dối, làm màu loè mắt thiên hạ, che giấu cái vỏ rỗng tuếch của bản thân."
Cả phòng im phăng phắc không một tiếng động, cô ta hài lòng nhìn xuống, quét mắt qua một lượt sau đó cao giọng bổ sung thêm. "Trong phòng thi của tôi mà để tôi phát hiện tài liệu thì đừng trách bản thân phải nhận những hình phạt thích đáng."
Hạ Linh Linh nhìn không rời Tử Du một giây, ánh mắt ghim chặt lấy cậu chán ghét, ý tứ rõ ràng những lời kia nục đích chính là nhằm vào cậu.
Tử Du không biểu lộ bất cứ điều gì, cậu biết thừa địch ý của Hạ Linh Linh giành cho mình. Cậu muốn dùng kết quả cuối cùng để chứng minh.
Tay cô ta nhanh chóng gỡ bỏ lớp niêm phong, mở phong bì giấy, chia tập đề thành các mã đề khác nhau, phát lần lượt cho bốn người ngồi đầu bốn dãy bàn. Tất cả các học sinh đều được phân chỗ ngồi cách xa nhau, hoàn toàn không có cơ hội để gian lận.
Tử Du nhìn lướt qua, thấy không có câu nào khó, hoàn toàn trong phạm vi cậu làm được. Nói đúng ra chính là đề dễ vô cùng, với năng lực của cậu hoàn toàn có thể giải quyết trong 20 phút. Nghĩ vậy Tử Du an tâm lật lại mặt trước bài thi, dựa theo thứ tự mà giải đề.
Cậu làm bài rất nhanh. Tốc độ làm bài của cậu nhanh đến độ không ít học sinh xung quanh tò mò muốn nhìn trộm, nghi ngờ cậu đang vẽ bậy lên giấy thi.
Hầu hết mọi người đều biết về bài viết trên diễn đàn trường. Nói gì thì nói, dù không quan tâm đến đi chăng nữa nhưng nghi hoặc là không thể tránh khỏi.
Mỗi câu hỏi trắc nghiệm chưa đến ba giây Tử Du liền có câu trả lời, thậm chí cả nháp, máy tính gì đó cũng không được sử dụng tới.
Tử Du có một thói quen, khi làm bài tập luôn thích đọc thầm lúng búng trong miệng. "Xác suất để Tiểu Bình nhiều hơn Tiểu An 2 viên bi... Đáp án đúng chính là... ừm, A. Câu này... số đo góc ABC^...ừm B..."
Đọc đề xong trong đầu đã định hình ra đáp án. Cậu gật gù, nhanh tay xiết chặt đầu bút khoanh một dấu trong vào đề bài rồi lập tức điền đáp án đúng vào giấy thi. Cậu vô cùng thuận lợi làm hết câu này đến câu khác, chẳng có chút chần chừ do dự. Không cần nói, môn toán này cậu rất có sự tự tin.
Đối với phần trắc nghiệm 30 câu, cậu giải quyết trong chưa tới 10 phút.
Vừa lật đề tới phần tự luận, ngay lúc này đây Tử Du bỗng nhiên có cảm giác như trời đất lao đao. Cảm nhận đầu tiên của cậu là sự nhức nhối ở một bên đầu, cổ họng trở nên khô rát, thêm vào đó là cái cảm giác đau đớn trên cơ thể.
Tử Du ôm trán nhẹ nhàng xoa bóp, định thần một chút, nhưng vẫn không đỡ hơn, phía dưới bụng bắt đầu quặn thắt từng cơn. Cậu vô lực bắt đầu toát mồ hôi lạnh, không đủ tự chủ được nhoài người trên bàn. Cậu nhịn xuống cái cảm giác cồn cào trong ruột gan không dám tạo ra bất kỳ âm thanh nào ảnh hưởng đến các bạn học xung quanh.
Cậu lấy tay đè bụng xuống nhưng cảm giác đau đớn vẫn không thuyên giảm đi một chút nào, thậm chí có xu hướng tăng lên. Cậu đặt bút xuống, dùng sức vừa ấn xừa xoa xoa bụng, đầu tựa vào bàn, cong người nằm rạp xuống nghỉ một lúc. Một lúc sau cảm giác cơn đau đã êm đi phân nửa, ngay khi cậu vừa định cầm bút lên trong cơ thể liền điên đảo một trận.
Tử Du cảm nhận rõ ràng bên trong bụng cậu như có một bàn tay đang bóp chặt lấy xé nát, vặn xoắn, dày vò từng khúc ruột. Lục phủ ngũ tạng trong cơ thể như đồng loạt lên tiếng gào thét biểu tình.
Chết tiệt. Tại sao lại đúng vào lúc này kia chứ?
Không được, còn 10A¹ chờ tin của cậu, nhất định dù thế nào cũng phải làm cho xong đã. Tử Du ôm chặt lấy bụng mình, bút cũng xiết mạnh, kìm nén đặt tay trên giấy tiếp tục làm.
Trong căn phòng im phăng phắc không một tiếng động, đôi lúc chỉ có tiếng lật giấy cùng tiếng quạt trần quay từng đợt. Bỗng nhiên, âm thanh giày cao gót nện từng bước thật mạnh xuống sàn từ trên bục giảng truyền tới.
Giây tiếp theo bài thi của Tử Du đột ngột bị một cánh tay không báo trước lật lên, cậu không tránh khỏi sửng sốt, chỉ một chút nữa thôi giấy thi của cậu sẽ bị hỏng.
Tử Du nhịn đau, cau mày nhẩng đầu lên.
Hạ Linh Linh nhìn lướt qua cậu, không dừng lại mà còn đưa tay lấy bản nháp được Tử Du để lại bên canh, sắc mặt khó coi, lật cận thận từng tờ xem xét cậu viết gì trong đó.
Tử Du hiểu rõ ý tứ Hạ Linh Linh là gì, nhưng thời khắc này, cậu không còn sức để so đo với cô ta nữa. Chỉ có thể hơi nhấp môi, thở đến không ra hơi, mệt mỏi nói. "Hạ lão sư."
Hạ Linh Linh ngẩng đầu lên từ tờ giấy thi, ánh mắt tròng trọc và nghi hoặc nhìn cậu.
Tử Du xoa xoa trán, hơi thở nặng nề khó khăn nói từng tiếng một. "Em cần phải làm bài, cô có thể trả lại bài thi cho em được không?"
Tay Hạ Linh Linh ngừng một lát, nhưng vẫn như cũ không chịu trả lại bài thi cho cậu.
"Hạ lão sư, em cần phải làm bài." Tử Du không né tránh, lần nữa lặp lại, giọng điệu kiên quyết, trực tiếp đối diện với cô ta. "Nếu cô nghi ngờ trên người em có thiết bị điện tử có thể cho người tới khám xét, em sẵn lòng đáp ứng."
Thí sinh trong phòng thi đều quay đầu nhìn về phía cậu, trong mắt loé lên tia sáng của sự nhiều chuyện lẫn nẻ phục. Hạ Linh Linh là kiểu giáo viên như thế nào, ai mà không rõ. Chỉ là bọn họ thân phận đều là học sinh, không dám cãi, đấu chọi với cô ta.
Hạ Linh Linh cười lạnh ném thật mạnh bản nháp lên mặt bàn cái bộp, suýt nữa đã đụng lên mặt cậu, cô ta khẽ liếc Tử Du rồi xoay người rời đi.
Đến lúc này, Tử Du muốn tức cũng không tức nổi, cậu chỉ cảm thấy dạ dày mình thật sự không ổn, nén đau đớn giơ tay lên.
Hạ Linh Linh cau mày hỏi. "Có chuyện gì?"
Tử Du hỏi ngược lại. "Em có thể đi vệ sinh được không ạ?"
"Nhịn đi." Cô ta giả như không thấy sắc mặt cậu tái nhợt đến đáng sợ, cao giọng trách móc. "Ai có thể cam đoan em đến nhà vệ sinh không phải để quay cóp tài liệu được giấu trong đó chứ."
"Hạ lão sư, em..."
A.
Tử Du cúi người, gập hẳn người xuống, đau đến toát mồ hôi lạnh, không còn sức để nói tiếp.
Đau.
Đau đến phát điên.
Cậu cố nhịn xuống, nhịn xuống cảm giác đau đớn thắt chặt tim gan, bàn tay lạnh toát mồ hôi vươn lên cầm bút tiếp tục viết.
Viết chừng hai trăm chữ, cơ thể đau nhức không yên. Không thể bất chấp tất cả ở phòng học được!!!
Dằn vặt tới lui mấy lần, Tử Du điên cuồng làm toàn bộ số câu hỏi tự luận trong vòng 10 phút bằng những cách thức ngắn gọn và dễ hiểu nhất. Sau đó cậu nộp bài, chẳng thèm thu dọn đồ đạc rời đi.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro