四十二
ĐỘI TUYỂN TOÁN
___________________
Chờ một đêm cũng không thấy tin nhắn hồi đáp của Điền Hủ Ninh. Ban đầu Tử Du nghĩ ngợi còn hơi sốt ruột, rốt cuộc nặng nề mà chìm vào giấc ngủ.
Sáng hôm sau, cũng không chờ được Điền Hủ Ninh tới đón. Cậu lần nữa tự bắt xe bus đi học
Tử Du càng nghĩ càng quẫn, càng quẫn lại càng nghĩ, hoàn toàn không chú ý rằng đã vào học rồi, giơ tay lên vò đầu một cái.
Trương lão sư vừa giảng xong một câu, hỏi: "Đề này có ai muốn lên bảng làm không?"
Đột nhiên lại nghe thấy tiếng sột soạt giữa âm thanh tĩnh lặng của lớp học, nương theo tiếng động nhìn xuống lập tức thấy Tử Du ngồi ở cuối lớp nghiến răng, nghiến lợi, rõ ràng là đang không chú ý. Không tập trung lại còn dám ảnh hưởng đến kỷ luật của lớp, lá gan cũng ghê gớm thật!
Sau khi Hạ Linh Linh bị điều động chuyển lớp dậy, Trương lão sư vẫn dậy toán bọn họ đến tận bây giờ.
Trương lão sư nói không chút khách khí. "Tử Du, em đập bàn làm gì vậy? Muốn lên bảng làm bài hả? Được, sân khấu này là của em."
Tử Du nghe cô nói xong khuôn mặt một vẻ ngơ ngác. Làm bài? Làm bài gì cơ???
"Mau lên đi nào!" Trương lão sư thúc giục.
Tử Du không còn cách nào khác, đành phải đứng dậy đi lên bảng. Cậu nhìn câu hỏi trước mặt, đối với cậu mà nói không khó thậm chí còn khá đơn giản.
Nghĩ như vậy, Tử Du lại cầm phấn lên bảng làm bài. Chữ của cậu rất đẹp, bởi vì từ nhỏ đã quen được gọi lên bảng làm bài cho nên chữ viết bằng phấn cũng rất dễ nhìn, ngay ngắn rõ ràng, các bước giải cũng rất có chật tự.
Chẳng mấy chốc đáp án đã xuất hiện. Trong lớp xuất hiện vài tiếng cảm thán.
"Woww."
"Không hổ là học thần. Đỉnh cấp!"
"Không quá 1 phút, lập tức có đáp án trong đầu rồi. Trâu bò!"
Trương lão sư nhìn đáp án dần xuất hiện trên bảng, gật gù khen ngợi.
Qua theo dõi của cô, năng lực của Tử Du thật sự đáng kinh ngạc. Nói không quá lời thì chính xác là một tài năng toán học.
Vốn cô muốn đưa Tử Du vào đội tuyển Olympic Vật Lý. Nhưng hiện tại cô nhận ra, đưa em ấy vào đội tuyển Toán bồi dưỡng không chừng là một ý kiến rất tuyệt vời.
-----
Trong văn phòng ban tự nhiên khối mười, vài giáo viên đang không ngừng tranh luận về việc có nên cho Tử Du tham gia đội tuyển thi đấu không.
Hàng năm, Toán - Lý - Hoá - Sinh đều có cuộc thi cho toàn học sinh cấp ba. Từ vòng loại cấp Tỉnh đến bán kết cấp Tỉnh, rồi đến thi đấu cả nước, cuối cùng đến giải quốc tế. Trường Thực Nghiệm đã từng chuẩn bị toàn lực muốn tạo ra thành tích thi đua, bao gồm tạo điều kiện để bồi đắp kiến thức. Nhưng cuối cùng chẳng những phí sức mà cũng không có kết quả tốt.
Giải cao nhất trước giờ có lẽ là giải khuyến khích cấp toàn quốc, như vậy cũng không còn cách nào xét tuyển thẳng. Chỉ có thể cộng một chút điểm đại học, so với công sức bỏ ra thì thật hoài phí.
Dần dà lãnh đạo trường đều khá thất vọng, không còn coi trọng giải thi đấu như trước nữa. Môn thi cũng từ bốn môn biến thành ba môn Toán - Lý - Hoá. Sinh học bị xoá thẳng tay.
Năm nay ngoài mong đợi, có hai tiềm năng lớn xuất hiện. Đó là Điền Hủ Ninh và Tử Du.
Điền Hủ Ninh đã đầu quân cho đội tuyển Vật Lý, chỉ còn Tử Du. Cậu đã thể hiện bản thân năng lực xuất sắc ở lĩnh vực Toán học. Nhưng đưa cậu vào đội tuyển hay không đã tạo ra không ít tranh luận gay gắt.
Trước mắt, Hứa Du - chủ nhiệm 10A² đang kèm đội tuyển Toán. Nhưng sắp tới, cô chuẩn bị nghỉ thai sản, chào đón đứa con đầu lòng. Nhà trường vốn dĩ để một thầy cô khác có năng lực cao tiếp nhận 10A². Nhưng Hạ Linh Linh nhờ mối quan hệ thân quen cùng thầy phó hiệu trưởng mới nhận được vị trí này.
Nhưng công bằng mà nói, để cô ta tiếp nhận vị trí này, có đôi chút quá sức. Trương Hạ Hạ cuộn giáo án lại, đứng đối diện Hạ Linh Linh, kích động đập bàn vừa nói:
"Rốt cuộc cô muốn thế nào nữa đây Hạ Linh Linh? Với kết quả này, Tử Du đương nhiên phải gia nhập đội tuyển thi đấu rồi."
Ngừng lại, cô thoáng cao giọng: "Nói gì nói, cô được tiếp nhận vị trí này thay Hứa Du, nhưng không có nghĩa thay luôn vị trí giáo viên hướng dẫn này. Cô nghĩ... cô đủ thực lực à?"
"Cô..." Hạ Linh Linh tím mặt "Ha, cho dù thế đi chăng nữa, tôi vẫn kiên quyết với kết luận không nên để Tử Du tham gia. Kỳ thi đang tới rất gần rồi. Olympic và bài tập Toán trên lớp dĩ nhiên rất khác nhau, điều này cô biết rất rõ, không phải sao?"
Điều này cũng không sai, nhưng Trương Hạ Hạ có một niềm tin tuyệt đối vào học trò của mình sẽ làm nên chuyện ở kỳ thi Olympic này. Cũng có không ít giáo viên đồng tình với Trương Hạ Hạ.
"Phải, tôi biết kết quả thi đua của trường ta không tốt, nhưng với đầu óc của Tử Du, cô không thấy là không tham gia thi đấu là sẽ lãng phí à?"
Thâm chí có người còn trêu đùa, nói với vẻ mong đợi. "Nhỡ đâu em ấy có thể đạt được thành tích đứng đầu toàn quốc thì sao?"
Hạ Linh Linh nghe vậy bèn nhướng mắt nhìn ông, cười lạnh. "Ít vẽ viễn cảnh tươi đẹp đi."
"Thế nhưng..."
Hứa Du đứng bên cạnh bỗng mở miệng: "Olympic không giống cuộc thi bình thường. Đợt thi này kết quả của Tử Du không tệ, nhưng nếu thi đấu..."
Hạ Linh Linh thấy có người đồng tình với mình, vội vàng nói: "Cho người chưa từng học qua đi thi? Trương lão sư, cô có đang nôn nóng quá không vậy?"
Từ khi Tử Du đạt hạng nhất toàn khối, Hạ Linh Linh ít nói chuyện trong văn phòng hơn. Thỉnh thoảng chạm mặt Trương Hạ Hạ, cô ta cũng cảm thấy cực kỳ xấu hổ.
Ai mà ngờ được thằng nhóc lưu manh chỉ có cái mặt đó lại thật sự là học bá? Quãng thời gian trước bị vả mặt vẫn còn đau, nay lấy lại danh dự, sao Hạ Linh Linh có thể tùy tiện buông tha đây.
Ban đầu Trương Hạ Hạ vốn để cho Tử Du tự do một chút, bởi vì chọn đi vào con đường Olympic này có chút may rủi. Nếu cậu đạt kết quả thuận lợi, chắc chắn sẽ được tuyển thẳng vào Thanh Hoa - Bắc Đại. Nhưng ngộ nhỡ kết quả không như ý, bị phân tán tinh thần thể lực dẫn đến việc thành tích sụt giảm, cái được chẳng bù nổi cái mất.
Khi tiếp nhận cả bộ môn Toán của 10A¹, cô lập tức thay đổi chủ ý. Năng lực này, nhìn qua sao cô có thể không rõ ở mức nào? Giáo viên chỉ cần dạy một lần, cậu cũng nắm được vài phần, thực sự không tầm thường.
Với sự thông minh của cậu, cứ học một năm chờ đến lớp 12 mới thi, nói không chừng thật đúng là có thể làm vẻ vang trường Thực Nghiệm bọn họ. Mà cùng lắm thì nếu vô vọng với giải toàn quốc, chỉ đạt một giải ở cấp tỉnh, cậu vẫn được cộng thêm điểm thi đại học.
Mấy phút sau, Tử Du gõ cửa tiến vào. "Dạ thưa, thầy cô tìm em ạ?"
"Ngồi đi." Trương lão sư kéo ghế tới cạnh mình, ra hiệu Tử Du ngồi xuống nói chuyện.
"Có việc này muốn bàn với em. Em có hứng thú tham gia đội tuyển Toán không?"
Đôi mắt Tử Du lập tức bừng sáng, cậu đáp không hề do dự.
"Em muốn tham gia đội tuyển Toán ạ."
Mặc dù Trương lão sư từng ngỏ ý muốn cậu tham gia đội tuyển Vật Lý nhưng thật sự muốn tiến xa, đi sâu vẫn nên chọn môn thế mạnh của mình thì hơn.
Trương lão sư đã sớm phát hiện việc Tử Du thiên vị môn Toán, nghe vậy bèn khẽ gật đầu. "Chính em suy nghĩ kỹ là được. Bắt đầu từ ngày mai, vào giờ tự học tối em sẽ lên phòng học nhỏ, chủ nhật cũng thế."
"Em biết rồi ạ." Tử Du gật đầu tỏ ý hiểu rõ: "Cảm ơn cô."
Cô khoát tay rồi chỉ vào Hứa Du nói: "Đây là Hứa lão sư - người sẽ dẫn dắt đội tuyển Toán trong thời gian sắp tới, nếu em có vấn đề gì trong quá trình học tập thì tìm cô ấy."
Tử Du lễ phép cất tiếng chào hỏi Hứa Du.
"Chào Hứa lão sư."
Hứa Du nhìn gương mặt sáng láng trước mặt, nháy mắt cảm thấy vui vẻ, cười thân thiện với cậu.
"Tử Du có đúng không, hoan nghênh tham gia đội tuyển Toán của chúng ta."
Hạ Linh Linh ngồi góc phòng không ai để ý nghe vậy thì ngẩng đầu từ trong giáo án, khinh thường lườm liếc.
Dù sao thì thứ như Olympic, đã học và chưa học bao giờ hoàn toàn là hai vấn đề khác nhau.
Hứa Du hiểu rõ Olympic Toán học hơn Trương Hạ Hạ, cô ôn tồn nhắc nhở.
"Em vào hơi trễ, còn chưa đến một tháng rưỡi nữa đã bắt đầu vòng loại cấp thành phố rồi. Cô nói những điều này em cũng đừng lo lắng hay có áp lực gì. Đến lúc đó cứ coi như làm nóng người đi.
Ngày mai, đội tuyển của chúng ta sẽ làm bài kiểm tra sát hạch cuối cùng, em cũng thi cùng. Không được cũng không sao, cô chỉ muốn xem khả năng của em đến đâu thôi. Nếu em thấy ổn thì đến năm lớp 12 chúng ta ôn sớm hơn một chút là được."
"Em biết rồi ạ." Tử Du định thần lại, đồng ý. "Ngày mai em sẽ đến phòng học đúng giờ."
Sau khi Tử Du rời khỏi văn phòng, Hứa Du vô thức cảm thán. "Không hiểu sao tôi có linh cảm mãnh liệt về khả năng của em ấy."
Hạ Linh Linh chen vào một câu. "Dù sao cũng là Olympic, người thường không ứng phó được đâu."
Hứa Du liếc cô ta, không tiếp lời. Những giáo viên khác có mặt trong phòng nhận thấy bầu không khí có vẻ tế nhị bèn im lặng, cúi đầu tiếp tục xoạn bài.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro