Chương 9: Hai người ba
Hai người một trước một sau tiến vào nhà , dì giúp việc từ trong bếp chạy ra thấy hắn thì có chút hơi ngạc nhiên cũng không phải lần đầu bạn cậu đến chơi qua đêm chỉ là lâu quá rồi nên lần nữa đối mặt có chút chưa thích nghi ngay được. Hắn cũng cảm nhận được sự thiếu tự nhiên trong thoáng chốc đó của dì giúp việc nên chủ động mở lời chào hỏi trước
" Chào dì cháu là Phúc bạn của An, trời ngoài đang mưa nhà thì xa giờ đi về thì không tiện cho lắm, An lo cho cháu nên cho cháu ở nhờ một đêm, dì không phiền chứ ạ? "
Dì Thanh cũng nhanh chóng lấy lại sự chuyên nghiệp trong công việc của mình
" Không phiền nay ông bà chủ đi công tác, cậu cả không ở chung nhà có mình cậu hai thì có cô đơn quá cháu đến chơi dì mừng còn không hết nữa là . Thôi hai đứa chắc mệt rồi nhanh lên tắm nước ấm đi kẻo nhiễm lạnh mai lại ốm ra, đưa ô đây dì cất cho "
" Dạ cháu cảm ơn ạ "
Hắn ở trước mặt người lớn quả đúng kiểu ngoan ngoãn, hiền lành khiến cậu sốc toàn tập, não bộ đang cố gán ghép cái người trước mắt này với cái tên điếc có chọn lọc khi nãy thành một . Đợi dì giúp việc đi cất ô quay vô bếp chuẩn bị đồ hắn mới quay sang An thì vô tình bắt gặp ánh mắt phức tạp của cậu
" Nào đừng nhìn tôi như thế chứ, đi thôi nào "
Vừa nói hắn vừa định kéo cậu đi để dẫn đường
Tường An :".... "
Bước lên trên tầng gần tới phòng cậu thì hắn mới chợt nhớ ra một chuyện quan trọng có chút ngần ngại quay đầu nhìn cậu
" Này thì nhà cậu có tiện cho con mèo này cùng ở ké không , không tôi nhét trong balo cũng được chỉ là hơi ngột ngạt không thoải mái chút, mai cùng lắm thì ngu luôn thôi "
"... "
"Vậy thì cho ngu luôn đi cậu nuôi mà tôi nuôi đâu mà lo làm chủ phải có trách nhiệm lên "
Hắn thừa biết nhà cậu cho phép động vật bởi cái dây xích con mèo cũ của Bà Hiền vẫn ở ngay cái kệ tủ ra vào ở cửa. Hắn nói vậy là tính nếu cậu từ chối thì hắn sẽ lôi chuyện này ra úp thẳng cho cậu cái danh người xấu mà làm sao cậu cho hắn toại nguyện được bất lại cho hắn á khẩu không hó hé được tiếng nào luôn. Nhìn cái vẻ mặt xịt keo của hắn mà cậu có thể hả hê mấy ngày trời.
" Cậu có thể xem xét nó một chút rồi quyết định cũng chưa muộn đâu "
" Vậy thì mang lên phòng đi tôi muốn xem con mèo cam kia có gì đặc biệt khiến tên mặt lạnh như cậu nhìn trúng "
" Sao cậu biết nó là mèo cam? "
Đến lượt cậu im bặt cảm thấy mình đi hơi quá rồi thế mà lại vô tình lộ ra sơ hở, nhìn cái tên trước mặt trong mắt hắn toàn ý cười lẫn dò xét trong đó cậu chỉ biết khóc dòng hai hàng nước mắt trong lòng
" Đoán dù sao cũng phổ biến mà "
" Ừ mở cửa phòng đi "
Có lẽ hắn không tính bám dính vào cái câu hỏi kia nữa hay thực sự tin cái lý do kia cậu chẳng biết chỉ cảm thấy bớt lo hẳn nhưng vẫn phải đề phòng lo hắn chỉ nhìn vào biểu cảm mà đoán được kẻ nhìn trộm hắn hôm nay là cậu thì bị cười thối mũi mất
Bước vào căn phòng một mùi hương dịu dàng của bột giặt thả thẳng vào mặt, lan tỏa trong khứu giác khiến người ta thích thú.
" Phòng của cậu đẹp ha "
" Đương nhiên cảm ơn đã khen mang con mèo kia ra đây đi "
Thấy hắn thẳng thắn vậy cậu có chút đặc ý nên cũng cân nhắc sự nhờ vả của hắn khi nãy . Hắn nhẹ nhàng ngồi xuống đất tháo chiếc balo màu đen phía sau lưng xuống lôi từ trong đó ra một cục lông màu cam to bự, nhìn nó cậu chợt hiểu ra tại sao chủ nó lại chọn bán nó rồi ăn nhiều quá ai mà chứa nổi
" Thấy đáng yêu không? "
" Ừ đáng yêu lắm "
".... "
" Nói đáng yêu mà sao cái vẻ mặt của cậu lại thế kia vậy? "
Chẳng lẽ đồng ý giúp hắn rồi mà thấy con mèo lại bảo mình rất đánh giá không tốt về nó chắc .
" Đừng cứ nhìn chăm chú vô con mèo nữa nó là con gái biết ngại đó, cậu muốn nuôi chung tôi không phải là không thể "
" .... "
Hình như cái tên trước mắt này lại đến giờ rồi
" Muốn tôi nuôi nó á cậu có gan bảo nó giảm cân đi "
Cậu cảm giác mình cũng sắp không bình thường khi nói ra cậu trấn động như thế này rồi tại cái mắt con mèo nó long lanh cứ nhìn cậu suốt từ lúc nãy cộng thêm bản thân thích mèo nên thành ra như vậy. Con mèo trước mắt này không chỉ biết ăn nhiều mà còn biết lợi dụng ưu thế của bản thân khiến người khác dù không can tâm tình nguyện lâu dần cũng bắt đầu thích nó , cậu cảm thấy nó thật nguy hiểm.
" Được thôi giảm cân không có gì to tác cả, cậu cũng phải góp chút sức chứ, nào bé con gọi ba nhỏ đi "
" Cậu bị làm sao thế gọi ba nuôi nhỏ cái đầu cậu tôi chỉ kém cậu có đúng hai tháng thôi "
Cậu cảm thấy thật cạn lời với cái tên trước mắt nghĩ mình chỉ cần gần hắn trong phạm vi một mét chắc chắn sẽ khó thở vì tức.
" Vậy thì gọi ba nuôi đi con gái "
" Đặt tên cho nó chưa? "
" Chưa cậu thấy tên gì được? "
".... "
* Cậu ta thực sự có khả năng nuôi mèo ư? Sợ chưa được mấy ngày con mèo đã sợ chạy đi tìm chủ cũ luôn rồi *
Con mèo như hiểu được cuộc trò chuyện của hai người nên ngửa cái bụng trắng nõn của mình ra mong sẽ có thêm thiện cảm khiến chủ suy nghĩ cho nó cái tên hay ho.
" Cậu chắc nó là con gái? "
Cậu hỏi của cậu làm vẻ mặt đang vui của hắn phút chốc đơ luôn
" Hả không con gái thì là con gì? "
"... "
" Nó là đực được triệt sản rồi . Cậu mua mà không để ý à? "
" Không tôi thấy nó đang yêu vậy chắc là cái nên mua luôn "
".... "
Nói đến nước này cậu trực tiếp tức luôn , nhìn thẳng vào hắn quát một tiếng
" Cậu có thể suy nghĩ trước khi làm một cái gì đó hộ tôi được không hả? "
Con mèo đang ngửa bụng vặn vẹo giật mình lăn người đứng dậy chẳng hiểu hai con người trước mắt bị gì đang đặt tên cho nó sao lại quay ra nói nhau rồi .
Meo ~ ( đừng cãi nhau nữa đặt tên cho tôi đi)
An :" Mày im ngay cho tao, hết chủ đến mèo y như nhau "
Mèo :"... "
Phúc :"..... "
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro