Chapter 2
Seo Jin khẽ siết tay, hất ra khỏi tầm kiểm soát của Yoon Hee, rồi xoay bước, bước đi dứt khoát về phía căn hộ của mình. Mỗi bước chân đều vang lên nhịp điệu quyền lực, như khẳng định rằng mặc dù vừa bị khiêu khích, cô vẫn nắm thế chủ động.
Yoon Hee đứng lại ở hành lang, ánh mắt điềm tĩnh nhưng sắc bén. Cô nhìn theo bóng lưng dần khuất của Seo Jin, môi khẽ nhếch lên một nụ cười khẩy, như vừa gieo một hạt giống thách thức mà biết chắc rằng sẽ nảy mầm đúng lúc.
Không gian hành lang vẫn tĩnh lặng, nhưng giữa hai người, mối quan hệ như một sợi dây căng, vừa giằng co vừa đầy sức hút, đợi ngày bung ra trong trận đấu quyền lực tiếp theo.
___
Về đến căn hộ, Seo Jin đóng sầm cửa sau lưng, âm thanh vang lên như nhấn mạnh cơn giận đang sôi trong lòng. Chị ta vứt áo khoác sang một bên và bước đi dứt khoát, mỗi bước chân vang lên như nhịp nhấn quyền lực của một nữ hoàng chưa bao giờ chịu khuất phục.
Bước vào phòng tắm, dòng nước lạnh xối xuống cơ thể, nhấn mạnh từng nhịp tim đang bùng nổ. Nhưng cơn giận trong lòng không hề dịu đi - nó chỉ trở nên sắc bén hơn, nhắc Seo Jin nhớ về Oh Yoon Hee, cô gái với giọng hát hoàn hảo, từng khiến Seo Jin cảm thấy bị đe dọa, thậm chí khinh thường trong thâm tâm.
Gương mặt Seo Jin dưới ánh sáng mờ vẫn điềm tĩnh, nhưng ánh mắt lóe lên những tia quyết tâm lạnh lùng. Chị hít sâu, nhắm mắt một nhịp, để dòng nước rửa đi cơn giận nóng bừng nhưng không thể xóa được cảm giác thua kém mà cô chưa bao giờ chịu thừa nhận.
Trong lòng, cô thầm nhủ: Yoon Hee sẽ không bao giờ được phép đứng trên cùng tôi. Không được phép lấn át, không được phép thách thức, và càng không được phép tiết lộ bất cứ điều gì vượt ra ngoài tầm kiểm soát của tôi.
Từng giọt nước lạnh rơi xuống như nhịp tim, nhắc nhở cô rằng đây là lúc phải lên kế hoạch, phải tính toán, phải chiếm thế chủ động. Mỗi nụ cười, mỗi lời nói, mỗi cử chỉ trong tương lai đều sẽ là công cụ để Seo Jin chứng minh vị thế của mình và hạ gục Yoon Hee - kẻ mà cô vừa căm ghét vừa thấy... khó chịu đến mức không thể rời mắt.
___
Phía Yoon Hee, sau khi về đến căn hộ, cô khẽ khép cửa sau lưng, không một tiếng động. Không gian trống trải, ánh sáng mờ phản chiếu lên sàn gỗ bóng loáng, khiến căn hộ hiện lên vừa sang trọng vừa lạnh lùng, đúng phong cách của cô. Cô bình tĩnh cởi chiếc váy lụa mỏng, để lộ bờ vai trắng mịn cùng xương quai xanh thanh thoát, tôn lên vẻ đẹp vừa dịu dàng vừa sắc lạnh, như một lời cảnh báo ngầm về sức mạnh của bản thân.
Ở cổ, vết sẹo năm ấy hằn rõ, nhắc nhở cô về quá khứ đầy toan tính, về những trận chiến chưa bao giờ kết thúc, và cả về những người từng nghĩ họ có thể hạ gục cô. Ánh sáng chiếu lên da thịt mềm mại mà vẫn rắn chắc, nhấn mạnh vẻ quyến rũ chết người nhưng đi kèm với quyền lực và sự kiên định.
Yoon Hee hít một hơi sâu, nhắm mắt một nhịp, rồi mở ra với ánh nhìn sắc lạnh hướng vào khoảng không gian trống trải trước mặt. Mọi thứ xung quanh như đang lắng nghe từng nhịp tim cô, từng ý nghĩ đang tính toán chiến lược tiếp theo.
Cô cảm nhận rõ sự căng thẳng trong lòng, nhưng cũng chính sự bình tĩnh này lại khiến cô trở nên nguy hiểm và khó đoán. Mỗi bước đi, mỗi cử chỉ trong căn hộ đều là sự chuẩn bị cho trận đấu sắp tới với Seo Jin, một trò chơi quyền lực mà Yoon Hee không hề để thua.
___
Tắm xong, Yoon Hee khẽ nằm dài trên giường, ánh đèn phòng chiếu lên làn da mịn màng, khiến từng đường nét trên cơ thể cô trở nên mềm mại nhưng đầy uy lực. Chiếc váy ngủ mỏng manh ôm sát, gợi lên vẻ đẹp hoàn hảo mà người khác chỉ dám tưởng tượng.
Đôi chân thon dài, thanh thoát trải trên tấm nệm trắng, kết hợp với vòng eo thon gọn và khuôn mặt không một tỳ vết, tạo nên một hình ảnh vừa dịu dàng vừa sắc lạnh, như một bức tranh sống động của quyền lực và sự quyến rũ.
Ánh mắt cô lướt qua không gian phòng, vẫn điềm tĩnh và đầy toan tính, nhắc nhở rằng vẻ đẹp của Yoon Hee chưa bao giờ chỉ để ngắm - mà còn là công cụ trong trò chơi mà cô sắp khởi xướng.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro