Thể loại: Hiện đại, sủng, HE,...Tác giả : Ức CẩmĐộ dài: 53 chươngConvert: gachuaonl - TTVĐầu lưỡi và quả tim đều thuộc về nàng.Những giọt nước mắt đau đớn trước kia, giờ mới biết hóa ra là chảy vào bên trong.***Thợ làm bánh ngọt dịu dàng dễ thương VS học trưởng mưu trí thâm trầm.Một bộ sủng văn rất rất ngọt đó nha, chuẩn bị sâu răng nào. ( 。• ? •。 ) ***Nhân vật chính: Tần Khai Hân, Bùi Thần. Phối hợp diễn: Tiết Mạn, Triển Lệnh Kiêu.…
Tác giả: Đường Mật Editor + Beta: Ngạn Tịnh Tình trạng bản gốc: đã hoàn Tình trạng edit: đua với ốc sên. Converter: Củ LạcBìa: Phòng tranh Tử Lan Văn án: Bạch Vi bị lựa chọn xuyên qua rất nhiều thế giới. Cô nghĩ bản thân đến đây chắc hẳn là để ngược tra nam tra nữ. Ai ngờ lại còn có nhiệm vụ bí mật... --- Có một bạn trai là kẻ si tình cũng biến thành vật hy sinh. Bị tráo đổi cũng thành vật hy sinh. Một lòng tôn sùng Lương- Chúc cũng thành vật hy sinh. Gặp một nam chính trường sinh bất tử cũng trở thành vật hy sinh...…
Tên truyện: Hội chứng lệ thuộc Pheromone (信息素依赖性)Tác giả: Thương NghiênThể loại: Đam mỹ, ABO, Hiện đại, Thanh xuân vườn trường, Chủ thụ, Nhẹ nhàng, Duyên trời tác hợp, 1v1Couple: Chu Miên x Ngư Lam ( Alpha x Alpha ), Chu Miên công, Ngư Lam thụĐộ dài: 66 chương + 20 phiên ngoạiRaw: https://ixunshu.net/xs/18231730/zjml/1Editor truyện + bìa: ThấtHỗ trợ edit + beta: jc3yyds*Chú ý:1, Edit chưa có sự cho phép của tác giả, phi lợi nhuận, vui lòng không mang đi nơi khác.2, Editor không biết tiếng Trung cũng không giỏi văn lắm, edit dựa raw, dichtienghoa và google nên chỉ chính xác khoảng 50 - 60%. Nếu có sai sót gì mong mọi người góp ý.…
Tác giả : Chân Lật TửEdit: ⛅ Thiên Tình - @Lucy15112016 🐦 Yến Tử - @vuhaiyen031Bìa truyện: Thiên TìnhNgày bắt đầu: 11/08/2018Tiến độ edit: 3 ngày chia đôi cộng 2,2 tuần rưỡi trừ 8 phần 39 tháng/1 chương 📣 T̶̶r̶̶u̶̶y̶̶ệ̶̶n̶ ̶c̶̶h̶̶ỉ̶ ̶đ̶̶ă̶̶n̶̶g̶ ̶t̶̶r̶̶ê̶̶n̶ ̶w̶̶a̶̶t̶̶t̶̶p̶̶a̶̶d̶ (bị copy hết rùi còn đâu...)🏯🎏🌈🌳🚗🌳🌆🌇🌆💐 Giới thiệu: Văn Anh bị Chủ thần lựa chọn trở thành "kẻ không may mắn". (▽д▽) Không cần biết xuất hiện ở thế giới nào, đều là người không được yêu quý. ╮(╯_╰)╭ "Nghe nói cô bị bao nuôi?" Σ(゚Д゚) "Chân đạp ba thuyền, a, lật thuyền rồi chứ gì." Σ(゚Д゚) "Thân là thần thê, lại đi quyến rũ bệ hạ, ngươi đê tiện như thế ư?" ΣΣ(゚Д゚;) Văn Anh, xuất thân diễn viên, lộ ra nụ cười Bạch Liên hoa chuyên biệt -- (^v^) Vậy thì thế nào? Cuối cùng các ngươi còn không phải đều sẽ trở thành "quần hạ chi thần" của tôi sao. (; ̄︶ ̄) # ta có kỹ xảo tẩy bạch đặc biệt #🍱 Cần biết trước khi ăn: Bài này chủ tô, tập hợp thiên lôi cẩu huyết, tẩy bạch, công lược, tu la tràng toàn thân. Nội dung nhãn mác: Khoái xuyên Vai chính: Văn Anh ┃ vai phụ: ┃ cái khác:…
Tác Giả: Túy Hậu Ngư Ca.Số Chương: 66 chương + 4 phiên ngoại.Nguồn: tangthuvien.Converted: Củ Lạc.Trạng Thái: Đã Hoàn Thành.Editor: Tiểu Hi.Trạng Thái: Đã Hoàn Thành.Beta: Đang Tiến HànhThể Loại: Đô thị tình duyên, Hài hước, Lãng Mạn, Ngọt Ngào, Cảm Động, 1vs1, HE. Ngày Đăng: 2-2-2019 (Truyện lần đầu tiên Hi edit bằng GG và chưa được beta lại nên còn rất convert, mong mọi người thông cảm cho. Hi sẽ beta lại sớm nhất khi có thể)_______________Văn Án Hướng về vui vẻ: Ôn Đinh giải thích tên của Thẩm Hoài Cảnh thế này: Ngồi mãi trong lòng mà vẫn không loạn, ngày tốt phong cảnh đẹp. Từ trước đến nay, Thẩm Hoài Cảnh trầm mặc ít nói, lạnh lùng như băng, cho đến khi bên cạnh có thêm một cô gái yêu thích mỹ sắc. Lần đầu tiên: Ôn Đinh: "Thẩm tiên sinh, có ai nói rằng đôi mắt của anh rất hút hồn hay không? Mặt Thẩm Hoài Cảnh không có biểu tình. Lần thứ hai: Ôn Đinh: "Thẩm tiên sinh, lẽ nào không có ai nói với anh, thật ra anh lớn lên trông rất đẹp trai sao?" Ánh mắt của Thẩm Hoài Cảnh sâu thẳm, thần sắc không rõ. ....... Lần thứ N+1: Ôn Đinh: "Thẩm tiên sinh, thật sự không có ai nói rằng, sự nhún nhường của anh làm cho người ta gục ngã sao?" Thẩm Hoài Cảnh ngước mắt nhìn cô, trong tròng mắt đen hình như có ngọn lửa cháy lan ra đồng cỏ. Thẩm Hoài Cảnh: "Lẽ nào không ai nói với em rằng, lời nói do chính mình nói ra thì phải gánh chịu hậu quả sao? Ôn Đinh: ... Bây giờ đã biết rồi. Cái gì ngồi mãi trong lòng mà vẫn không loạn, ngồi mãi sao có thể không loạn?…