Hoàng tử điện hạ của ta - Chương 6
Lúc dịch có thay đổi chút tình tiết và bối cảnh, mời mụi ngừi đọc nhé.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Tiêu Chiến cuối cùng đã đạt được như ý nguyện, hắn đã được ở bên cạnh Vương Nhất Bác, mặc dù trong mắt y, hắn chẳng là gì cả.
Tiêu Chiến vô cùng trân trọng khoảng thời gian được ở bên cạnh người.
Hắn vui mừng khôn xiết vì gương mặt tươi cười mà y vô tình để lộ ra trước mặt hắn, cũng sẽ vì chút nhíu mày của y mà thức trọn đêm điều chế thuốc cho y. Y vui, hắn cũng vui theo, y buồn, hắn sẽ tìm cách dỗ dành y.
Tiêu Chiến hết lần này đến lần khác thử nghiệm thuốc trên người mình, mặc dù hắn biết rằng làm như vậy sẽ chỉ khiến bản thân chết dần chết mòn. Nhưng hắn muốn người hắn yêu mỉm cười, thế nên dù cho cái giá phải trả là bao nhiêu, hắn cũng nguyện ý thử, kể cả phải mất mạng.
Ba tháng trôi qua một cách chóng vánh, việc điều chế thuốc của Tiêu Chiến vẫn không có tiến triển gì, nhưng hắn không dám để Vương Nhất Bác biết, không muốn y lộ ra vẻ thất vọng về mình.
Vương Nhất Bác suy xét đến việc trong mình mang cốt nhục của hắn, nên vẫn cho hắn thêm thời gian đến lúc sinh con.
Đến ngày sinh, Tiêu Chiến đã sớm ở bên cạnh y, mặc cho y mắng mỏ cũng không muốn rời đi.
Y nhìn hắn, thì thào nói: "Chờ ta."
Lời nói của y lập tức xoa dịu nỗi lo lắng trong lòng Tiêu Chiến, bất kể là y nghĩ gì khi nói với hắn câu đó, hắn đều vô cùng cảm kích, lúc này nhịp tim đập mạnh như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, hắn chỉ cảm thấy những nỗ lực mà hắn đã bỏ ra trước đây đều được đền đáp xứng đáng. Thứ hắn muốn trước nay đều chẳng có nhiều, chỉ mong Vương Nhất Bác một lần đặt hắn vào trong tâm.
Vương Nhất Bác cuối cùng cũng đã vượt cạn thành công, Tiêu Chiến vẫn ở bên cạnh y chẳng rời, đợi y tỉnh lại nói chuyện với hắn.
Tiêu Chiến mê mẩn ngắm nhìn gương mặt đang ngủ say của Vương Nhất Bác, thật muốn hôn lên gương mặt xinh đẹp này, nhưng lại sợ đánh thức vị thần đang ngủ say... đây là người mà hắn yêu cả cuộc đời...
Trong lúc suy nghĩ mông lung, Tiêu Chiến nhìn thấy ánh mắt của Vương Nhất Bác khẽ run lên, y sắp tỉnh lại rồi.
Y vừa mở mắt ra thì đã nhìn thấy Tiêu Chiến ở trước mặt, liền nhỏ giọng hỏi, trong giọng nói chẳng có chút chế giễu lạnh lùng như mọi khi: "Con đâu rồi?"
Tiêu Chiến mỉm cười đáp lời: "Con của chúng ta đang được chăm sóc rất tốt." Tốt quá, Nhất Bác không đuổi hắn đi.
Chỉ là câu nói tiếp theo đây của Vương Nhất Bác khiến sắc mặt hắn đột nhiên trở nên tái nhợt: "Thuốc thế nào rồi?"
Hắn thừ người nhìn Vương Nhất Bác, nụ cười trên mặt có chút sượng đi vì không phản ứng kịp, hắn cho rằng y ít nhất cũng có chút cảm tình với hắn, nhưng từ đầu đến cuối, vẫn chỉ là vì thứ thuốc kia...
Tiêu Chiến cười khổ, chẳng ngờ rằng trong suốt mấy tháng kề cạnh nhau... hắn vẫn chẳng thể làm nóng trái tim lạnh lùng không chút cảm xúc của người.
Hắn hít một hơi thật sâu nhìn Vương Nhất Bác, nở nụ cười đắc ý: "Hiện tại ta không điều chế được loại thuốc nào có thể trực tiếp biến đệ thành Alpha, nhưng ta có cách để loại bỏ thân phận Omega của đệ, có lẽ là rất khả thi..."
Nhìn thấy vẻ mặt Tiêu Chiến có chút thất vọng, Vương Nhất Bác liền biết hắn đang nghĩ gì, muốn an ủi hắn nhưng cái miệng ngu ngốc này của y lại chẳng biết nói như thế nào, bây giờ lại nghe hắn nói có thể chuyển đổi được tin tức tố, thì tâm tư lập tức bị điều này thu hút.
Y ra hiệu cho Tiêu Chiến đỡ mình ngồi dậy, mở miệng hỏi hắn: "Ngươi có cách gì?"
Điều này liên quan đến mặt chuyên môn của Tiêu Chiến, vì vậy hắn nhanh chóng trả lời: "Đệ muốn chuyển đổi trực tiếp từ Omega sang Alpha... điều này là không thể, nhưng ta có một cách để khiến đệ chuyển đổi sang Alpha giả trước."
Thấy Vương Nhất Bác cẩn thận lắng nghe, hắn tiếp tục nói: "Muốn chuyển hóa tin tức tố, cần phải thay máu hoàn toàn. Cho dù muốn thay máu toàn bộ, đối với tình hình thể chất của đệ, dĩ nhiên là không thể tiếp nhận máu của Alpha tự nhiên, nhiều nhất cũng chỉ có thể là Alpha giả."
Khi nói đến đây, hắn cười giễu cợt: "E rằng... Alpha giả duy nhất trên thế gian này... chính là ta..."
Hắn cũng không ngờ được rằng... thuốc hắn điều chế lúc đầu kết hợp với việc thay máu đã khiến hắn vĩnh viễn trở thành Alpha giả, trong tưởng tượng của hắn, loại thuốc đó tối đa cũng chỉ có tác dụng trong vòng một tháng, không ngờ rằng đến bây giờ tin tức tố của hắn vẫn là Alpha, chỉ là về mặt chất lượng tổng thể thì không bằng Alpha tự nhiên, nhưng đối với hắn mà nói, đây cũng đã là một bất ngờ lớn ngoài dự liệu.
Chỉ là chuyện này không còn quan trọng nữa. Hắn mệt mỏi rồi, mỗi ngày đều chạy theo Vương Nhất Bác, nhưng chẳng hề nhận lại được một ánh nhìn. Hắn còn chẳng nghĩ ra hắn của trước đây có bao nhiêu kiêu ngạo, mà bây giờ lại trở thành một kẻ đáng thương như thế này.
Vương Nhất Bác nhìn vẻ mặt vô hồn của người trước mặt, trong lòng thoáng hiện lên một tia lo lắng, người này sắp rời xa y sao?
Có điều, y luôn là một người không biết nói ngon ngọt, có những lời chẳng cách nào thốt ra được, mà lời khiến người ta đau lòng thì lại chẳng giữ lại, cho nên y mới buột miệng nói ra: "Ngươi muốn đổi máu của ngươi cho ta?" Nhưng nếu như vậy... ngươi chắc chắn sẽ ch.ết..."
Tiêu Chiến nhẹ nhàng cười một tiếng: "Đúng rồi." Dù sao hắn cũng không có được Vương Nhất Bác, thế thì hắn cũng không biết sống để làm gì nữa.
Nghe thấy điều này, Vương Nhất Bác liền thay đổi sắc mặt, "Vậy ngươi có biết ngươi sẽ chết không...?"
Hắn thấp giọng cười một tiếng, nụ cười lộ rõ vẻ tuyệt vọng: "Ta đề xuất phương pháp này, thì làm sao có thể không biết? Ch.ết thì ch.ết thôi, dù sao thì... không phải đệ cũng muốn ta chết từ lâu rồi sao?"
Từ khoé miệng cho đến khóe mắt của hắn đều ngập tràn ý cười, tựa như những gì hắn đang nói lúc này không phải là chuyện sống chết của cuộc đời hắn, mà là thứ có thể khiến hắn vô cùng vui vẻ.
Nhìn thấy Tiêu Chiến như vậy, chẳng hiểu sao Vương Nhất Bác cảm thấy trái tim mình như bị thứ gì đó đâm xuyên qua, người trước mặt y không nên như thế này, hắn đáng ra phải mỉm cười dịu dàng và chu đáo dỗ dành y mới phải!
Tiêu Chiến không đợi Vương Nhất Bác trả lời mà tiếp tục nói tiếp, dù sao việc y không nói chuyện với hắn, cũng chẳng phải là chuyện ngày một ngày hai nữa rồi, nhưng có một số việc hắn vẫn phải nói rõ ràng với y.
"Ta sẽ không đi gặp con, sợ đến lúc đó ta lại không nỡ ch.ết." Khi nói lời này, trên gương mặt của hắn vẫn mang theo nụ cười thản nhiên.
Nhưng Vương Nhất Bác biết rằng Tiêu Chiến mong chờ đứa con này biết bao. Mỗi lúc y ngủ, hắn đều lén sờ vào bụng của y, dịu dàng trò chuyện với đứa con trong bụng, ngay cả khi đứa con chỉ là một phôi thai chưa phát triển hoàn thiện.
"Không biết phương pháp này của ta có thể thành công hay không, nhưng dù có thành công hay thất bại, ta nhất định sẽ bảo toàn mạng sống của đệ." Đôi mắt Tiêu Chiến ngập tràn sự kiên định, như thể đó là tín ngưỡng cửa cuộc đời hắn.
Vương Nhất Bác nhìn dáng vẻ này của Tiêu Chiến, y cảm thấy cổ họng mình có chút khô khốc, nuốt khan nước miếng hỏi một câu: "Có phải là bất kể cuối cùng có thành công hay không... thì ngươi vẫn sẽ ch.ết...?"
Lúc hỏi câu này, gương mặt y có chút lo lắng, Tiêu Chiến suýt chút nữa nghĩ rằng trong lòng y đã có hắn, nhưng hắn biết rằng y chỉ là đang sợ thử nghiệm thất bại mà thôi. Bởi vì nếu hắn ch.ết, sẽ chẳng ai tiếp tục điều chế và thử nghiệm những loại thuốc đó cho y nữa.
Nhưng mà điều cần nói thì nhất định vẫn phải nói, có một số chuyện Vương Nhất Bác phải biết rõ: "Hoàng tử điện hạ, đệ phải hiểu rõ rằng... việc chuyển đổi tin tức tố là việc bất hợp pháp. Dù có thành công hay thất bại, đệ hãy nói tất cả là do ta ép buộc đệ, như vậy đệ sẽ không bị bất cứ liên lụy nào. "
"Có điều... Hoàng tử điện hạ, bất kể lần này chúng ta có thể thành công hay không, thì nhất định không có lần sau, cũng không thể có lần sau, đệ hiểu không?"
Nghe xong những này lời này, Vương Nhất Bác cảm thấy dường như trái tim có chút nhói, lần này Tiêu Chiến gọi y là "Hoàng tử điện hạ", nhưng lại chẳng có nụ cười tươi như trước, tựa như hắn thật sự chỉ coi y là Hoàng tử điện hạ mà thôi. Cho nên người này... thật sự muốn bỏ y mà đi rồi...
Sâu trong lòng y không khỏi sinh ra một tia bất mãn, dựa vào cái gì mà ngươi muốn theo đuổi ta là theo đuổi, không muốn nữa thì lại tùy ý rời đi? Ta cho phép ngươi làm vậy khi nào?
Vương Nhất Bác gạt những suy nghĩ lung tung này sang một bên, lạnh giọng hỏi: "Khi nào có thể tiến hành thử nghiệm?"
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
12.12.2021 ❤️💚❤️💚❤️💚❤️💚
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro