Chương 1: Lý An Nhiên
Giang Nam - Thục Châu nổi tiếng là phúc địa sông nước, nữ nhân Thục Châu càng nổi tiếng mỹ nhân, đâu đâu cũng thấy cô nương dáng người lả lướt che mặt đi lại trên phố.
Trong quán trà tại một thị trấn nhỏ ngoài thành Thục Châu, mọi người đang ồn ào bàn tán chuyện tai tiếng xảy ra trong phủ của Đô chỉ huy sứ Giang Nam Lý gia, những người ngồi trong quán đa phần là khách thương, bọn hắn rày đây mai đó, nên khi nghe đến lời đồn đại trong thành thì liền không kiêng nể gì bàn luận vô tư, dù sao bây giờ cả thành Thục Châu đều đang bàn tán xôn xao, người người đều biết, dù Lý phủ có ghê gớm như thế nào chăng nữa nhưng chẳng lẽ có thể đem tất cả dân chúng thành Thục Châu bịch miệng hết được hay sao?!
Bọn họ bàn tán không chỉ sự việc phát sinh gần đây của Lý gia, mà ngay cả chuyện sảy ra mười mấy năm trước của đương sự cũng bị đào gốc móc rễ lên mà soi mói.
Chuyện là đại phu nhân lý phủ - Hứa Minh Nguyệt nguyên là con gái của Trấn Viễn hầu ở kinh thành, bản thân còn được phong huyện chủ, vậy mà lại hạ mình gả cho Lý Trường Kha khi hắn chỉ là một tên tướng quân bác phẩm.
Sau này nhờ có Trấn Viễn Hầu nâng đỡ, Lý Trường Kha thuận lợi thăng tiến trên quan trường, khi lên đến chức Chỉ Huy Sứ của Giang Nam, không ngờ Lý Trường Kha lại sinh lòng phụ bạc, trong phủ sinh ra một đám thị thiếp cùng thứ xuất còn chưa nói, ngay khi Trấn Viễn hầu ở kinh thành vừa qua đời, Hứa phu nhân vì quá thương tâm ba tháng trước cũng không trụ được ở nhân gian, Lý Trường Kha này liền ngay lập tức lộ ra bản chất vô tình bạc nghĩa, Hứa phu nhân tang lễ chưa qua bốn mươi chín ngày đã không chờ được mà nâng quý thiếp Thẩm thị trong phủ lên làm chính thất, thậm chí còn đưa đích nữ duy nhất Lý An Nhiên năm nay chỉ mới mười tuổi do Hứa phu nhân sinh ra đi thôn trang, lấy danh nghĩa là mang tang cho Hứa phu nhân ba năm, nên đưa về thôn trang để giữ đạo hiếu. Nói cũng thật dễ nghe, người nào sáng mắt nhìn một cái cũng liền đoán được nội tình trong đó.
Bên trong trà quán mọi người không ngừng bàn luận, ở một góc quán có bốn nam tử yên lặng nghe không nói một lời, trong đó có một thanh niên tuổi vừa nhược quán, nghe đám thương nhân xung quanh nghị luận, thanh niên này chỉ cười cười không nói, trên tay hắn còn cầm một cây trâm bạc hình hoa đào nhìn có vẻ như đang thưởng thức, đôi mắt đen như hai vực sâu thâm thúy lộ ra tia suy tư, đối với nghị luận của dân chúng xung quanh, hắn không nói một lời, lát sau nam tử kia dẫn theo ba người còn lại rời đi, trực tiếp lên ngựa tiến thẳng vào thành Thục Châu.
........
Năm tháng nhanh chóng trôi qua, cái thời hạn ba năm kia không ngờ đã kéo dài hơn gấp đôi, nàng ở thôn trang này đã sáu năm đi.
Đúng a! Nàng chính là Lý An Nhiên. Mà không... Thật ra cũng không hẳn là vậy.
Sáu năm trước, mọi người đều cho rằng Hứa phu nhân vì Trấn Viễn hầu qua đời mà thương tâm quá độ, cuối cùng lìa trần, thế nhưng sự thật không phải chỉ có như vậy.
Hứa Minh Nguyệt khi xưa là một trong tứ đại mỹ nhân ở kinh thành, người đến cửa cầu thân sắp đạp nát bật cửa hầu phủ, nhưng không ai ngờ bà lại lựa chọn gả cho Lý Trường Kha, một kẻ gia thế không có gì nổi bật, so với đám công tử gia thế hiển hách tại kinh thành thật là không thể nhìn nổi, ngoại trừ vẻ bề ngoài xem như không đến nổi thua kém ra. Tuy nhiên với điều kiện của bà, gả cho một người vừa có tài vừa có mạo là không hề khó khăn, do đó quyết định năm đó của bà và Trấn Viễn Hầu vẫn luôn khiến người ta khó hiểu.
Sau này, khi Lý Trường Kha lộ ra bản chất trăng hoa của mình, mọi người không khỏi vừa thấy tiếc hận cho bà, vừa hả hê khi một trong tứ đại mỹ nhân kinh thành một thời lại có kết cục như vậy.
Sau khi bị Lý Trường Kha triệt để xé nát cõi lòng khi ép Hứa Minh Nguyệt đồng ý cho hắn nâng Thẩm thị làm bình thê, Hứa Minh Nguyệt cuối cùng tĩnh mộng, nhưng lúc đó vì ưu uất nhiều năm mà thân thể đã sớm như đèn cạn dầu, một hôm Lý An Nhiên bị con gái của Thẩm thị là nhị tiểu thư Lý An Nhã đẩy xuống hồ nước trong lúc nhật thực, mọi người đều chỉ quan tâm đến hiện tượng siêu nhiên, ai quan tâm đến Lý An Nhiên bị người ám hại đâu, cho đến khi có người phát hiện cứu lên thì đã sớm mất mạng, sau mấy ngày hôn mê người mở mắt ra cũng không còn là chính chủ Lý An Nhiên rồi.
Ban đầu, Hứa Minh Nguyệt thấy nữ nhi còn sống liền vui mừng, nhưng một thời gian sau bà nhận ra nữ nhi mình có gì đó không đúng, sau mấy lần cố ý thử, bà liền biết người trước mắt đã không còn là nữ nhi của mình, đồng thời linh hồn Lý An Nhiên mới này biết được Hứa phu nhân cũng là người xuyên qua, cũng bởi đều giống nhau cho nên bọn họ dễ dàng nhận ra sự khác biệt.
Hứa Minh Nguyệt biết chắc nữ nhi thật sự của mình đã chết, càng thêm thương tâm, đổ bệnh liệt giường, qua một năm tin tức Trấn Viễn Hầu mất truyền đến, nổi đau chồng chất nổi đau, cuối cùng không thể gượng dậy.
Lý An Nhiên hiện tại chính là quyết định thay thế chính chủ tiếp tục sống sót trên thế giới này.
Thật ra, trong lòng nàng cũng không rối rắm việc mình bị xuyên qua một chút nào, nàng vốn là một cái người lười, làm gì mà suy nghĩ cho mệt đâu, sống nơi nào mà chẳng là sống, thậm chí so với bên kia, ở đây càng tốt.
Mọi người đều nghĩ, nàng là bị đưa đi thôn trang rất đáng thương, nhưng thật ra kết quả này khiến nàng cảm thấy may mắn vui vẻ đến ngủ còn cười được, thôn trang này là tài sản của Hứa phu nhân, được xây dựng khoa học và tiện nghi, xem ra Hứa phu nhân rất có kiến thức về nông nghiệp, đặc biệt ở đây còn có ôn tuyền, nàng đến đây làm một cái tiểu địa chủ hết ăn rồi ngủ, buồn buồn đếm tiền, có cái gì không khoái hoạt, nàng cảm thấy hoàng đế cũng chưa chắc sống được tốt như nàng đâu.
Hứa phu nhân thật sự có rất nhiều của cải, ngoài sáng có một số, chính là mấy cửa hàng trong của hồi môn, tuy nhiên số của hồi môn đó đã bị Lý Trường Kha và Thẩm thị cướp đoạt, chỉ cho nàng mỗi cái thôn trang xa lắc xa lơ ở tận Dương Châu này, nhưng nàng cũng không cảm thấy có cái gì tiết nuối, bởi vì số tài sản trong tối Hứa phu nhân đã âm thầm che dấu sau đó giao hết cho nàng nhiều hơn số của hồi môn kia gấp mười lần có hơn, lại cộng thêm sáu năm phát triển trên vốn cũ thì hiện tại đã lên đến con số kinh người.
Hứa phu nhân kiếp trước ở thế giới bên kia là một người giỏi kinh doanh, đến thế giới này đương nhiên sẽ tận dụng, nhất là lúc theo Lý Trường Kha đến Thục Châu, vì sợ Lý Trường Kha phát hiện sẽ nói nàng quá đậm mùi tiền, không có phong phạm tiểu thư khuê các, Hứa phu nhân liền cũng giấu luôn hắn chuyện mình ra ngoài kinh doanh, nhưng sở dĩ nàng ra sức kinh doanh đều là vì muốn tích góp tài sản trợ giúp cho phu quân nàng khi cần, ai ngờ hắn chính là một chút cũng không xem trọng nàng, sau này nhận ra bộ mặt thật của trượng phu, Hứa phu nhân lại càng cố gắng, mục đích là vì tương lai của Lý An Nhiên.
Biết trong phủ có một cái Thẩm thị hiểm độc, nàng lo lắng tương lai của nữ nhi mình, âm thầm đào tạo người, thu mua sản nghiệp, buôn bán cửa hàng khắp nơi, tài sản càng lúc càng nhiều, dù hiện tại nàng đã mất, nhưng người của nàng vẫn không ngừng làm việc, khuếch trương sản nghiệp, Lý An Nhiên tất nhiên là người được lợi, không nói ngân phiếu, chỉ nói vàng bạc hiện cất trong nhà thì đếm cũng đủ mỏi tay rồi.
......
"Tiểu thư, đã đến lúc rời giường, mặt trời đã lên cao."
Hai thiếu nữ chừng mười tám mười chín tuổi mỉm cười đẩy cửa bước vào phòng, nhìn một người vẫn cuộn mình trong chăn, cả hai không kềm được lộ ra nụ cười cưng chiều mặc dù người đó chính là chủ tử của mình.
"Tiểu thư, nếu không dậy thì không còn thời gian để mà ngâm ôn tuyền đâu nha."
"Phiền phức muốn chết a!"
Một giọng nói thanh thúy ngọt ngào phát ra từ trong chăn, người từ bên trong đột nhiên ngồi bật dậy, lộ ra một đầu tóc đen bóng mềm mại như nhung chảy xuống sau lưng, thân hình thiếu nữ đầy đặn có đường cong lộ rõ được bao bọc bởi áo ngủ bằng lụa mỏng manh, làn da lộ ra trắng nõn nà không tỳ vết, đôi mắt hạnh hơi mơ hồ, có vẻ còn chưa hoàn toàn tỉnh táo, cặp chân mài lá trúc thanh tú hơi nhíu, cái miệng nhỏ há ra ngáp một cái, đôi môi căng mọng như anh đào chậm rãi hợp lại xuất hiện đường cong đôi môi duyên dáng đáng yêu, dưới khóe miệng còn ẩn hiện hai cái đồng tiền nho nhỏ, thiếu nữ này là một cái tuyệt sắc mỹ nhân mang một vẻ đẹp khả ái đến không bình thường, dù nhìn vào nàng ai cũng biết đây là một cái thiếu nữ nhưng bọn họ không kềm được cảm thấy nàng chỉ giống như một tiểu cô nương trắng trẻo mập mạp, ngây thơ khả ái thôi.
Lý An Nhiên bị hai nha hoàn cận thân đánh thức, nhớ đến mình sắp rời khỏi thôn trang không còn cơ hội ngày ngày ngâm ôn tuyền, bất đắc dĩ lê thân thể lười biếng ra khỏi giường , phía sau căn phòng ngủ của Lý An Nhiên là một hành lang nối dài, phía cuối hành lang có một hồ ôn tuyền hơi nước lượn lờ, buổi sáng còn chút hơi lạnh khiến cho Lý An Nhiên vừa nhìn thấy ôn tuyền ấm áp kia liền cảm thấy hăng hái, đến khi trầm mình trong ôn tuyền nóng hôi hổi, Lý An Nhiên không kềm được phát ra tiếng thở dài thoải mái, bộ dạng của nàng từ trong ra ngoài đều lộ ra một sự biến nhát chay lười, lại thêm cái bộ dạng khả ái kia liền khiến cho người ta nghĩ đến một con mèo mập ú suốt ngày chỉ biết ngủ.
"Lần cuối cùng được ngâm ôn tuyền rồi, ta thật là luyến tiếc."
Lý An Nhiên bất đắc dĩ than thở, hai nha hoàn đang hầu hạ một bên liền cười an ủi:
"Tiểu thư không cần lo, khi về Thục Châu, mỗi buổi sáng nô tỳ sẽ nấu nước nóng cho tiểu thư ngâm mình, bảo đảm khiến tiểu thư thoải mái không kém ôn tuyền."
"Không cần, như vậy vất vả lắm, hai người khi trở về sẽ là đại nha hoàn của ta, sao lại đi làm việc nặng, là bọn họ muốn đón ta trở về, ngay cả sinh hoạt của ta mà không bảo đảm thì ta nhất định sẽ không cho bọn hắn yên."
Nhìn Lý An Nhiên phụng phịu, hai nha hoàn liền buồn cười, bọn họ cũng không lo Lý An Nhiên sẽ làm ra chuyện không hay gì, bởi Lý An Nhiên nhìn có vẻ ngây thơ lười biếng không có gì uy hiếp nhưng thật ra Lý An Nhiên là một người rất thông minh và có chủ kiến, cộng thêm cái tính lười biếng đến nỗi ngay cả cửa nhà cũng không muốn bước ra, nếu không phải là việc gì thật sự quan trọng liên quan đến cuộc sống hưởng thụ của mình thì ngay cả suy nghĩ nàng cũng lười làm chứ đừng nói chi là chủ động đi gây chuyện với người khác.
Lý An Nhiên lúc này trong lòng thật sự là không thoải mái, nàng đang sống cuộc sống an nhàn của mình, không ngờ người bên Thục Châu lại đột nhiên đến nói muốn đón nàng trở về, cái này thì không cần suy nghĩ nàng cũng biết trong chuyện này có âm mưu, nhưng dù sao người bên kia đã đến, nàng không thể không đi, đơn giản bởi vì nàng chính là Lý An Nhiên là con gái của Lý Trường Kha.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro