04:01
"T-Tartaglia... Tartaglia đâu rồi...?"
Childe gục xuống bàn, cốt là muốn che đi gương mặt đang bừng bừng như thể bị sốt của mình trước Ekaterina.
"Ngài ấy đang huấn luyện cho Đội Tiên Phong ở dưới thao trường, Đại nhân cũng biết điều đó mà?"
Ekaterina nói với giọng ngạc nhiên. Mười lăm phút trước, lúc cô bước vào đưa báo cáo, Childe đã hỏi một lần. Bây giờ, sau khi vào để lấy báo cáo đi, cậu lại hỏi cô thêm một lần nữa. Cô đã không còn lạ lẫm gì với mối quan hệ giữa hai vị cấp trên của bản thân, nên tất nhiên, càng không cảm thấy phiền khi cứ bị hỏi đi hỏi lại những câu như thế này.
"Bảo cậu ấy... Lên văn phòng gặp tôi... Ưm..." - Childe lỡ rên lên một tiếng. "Tôi còn bao nhiêu ngày nghỉ?"
Phải mất một lúc, Ekaterina mới có câu trả lời cho thắc mắc này; bởi việc tìm lại giấy tờ trong túi không gian dùng cho công việc gặp chút khó khăn.
"Đại nhân còn 6 ngày nghỉ phép. Ngoài ra, Jester Đại nhân còn đặc cách cho ngài Tartaglia nghỉ 3 ngày sau khi ngài ấy hoàn thành nhiệm vụ ở Vùng Biển Lặng. Vì nhiệm vụ đó được thực hiện dưới danh nghĩa cá nhân nên tôi được lệnh là không gộp chung để tránh việc... Ý của tôi là..."
Cô định biện minh nhưng Childe đã xua tay.
"Tôi hiểu... Tôi hiểu. Đi đi, kêu hắn về văn phòng."
"Tôi đã rõ."
Khi cánh cửa phòng khép lại, cậu ngả người ra sau ghế, ngửa cổ thở hổn hển. Cậu mở khóa quần, cầm lấy cặc giả đang khuấy động bên trong lỗ lồn, phỏng theo nhịp độ nhấp nhả điên cuồng của Tartaglia lúc hãm hiếp cậu mà đưa đẩy. Tiếng rè rè của cặc giả không thể át được những thanh âm của lồn đĩ cứ liên tục co bóp làm tuôn trào nước dâm. Childe ngồi hẳn xuống dưới gầm bàn, nhét hai ngón tay vào miệng để ngăn cái miệng của bản thân không kìm được lại vô tình khiến người khác nghe thấy tiếng rên rỉ.
Đôi mắt xanh mơ màng nhưng không hoàn toàn chìm đắm trong ảo mộng. Cái lồn dâm đĩ đến mức nếu không phải bị hắn dùng cặc giã mấy hiệp liền vào điểm nứng thì nhất định không lên đỉnh, sao có thể thỏa mãn chỉ với một món đồ chơi? Childe nuốt khan mấy lần nước bọt, cảm giác chờ đợi hắn quay về và ôm ấp cậu tựa như dài đằng đẵng.
Một lần thực hiện nhiệm vụ bên ngoài cùng Tartaglia đã làm biến đổi bộ phận sinh dục của Childe. Là vì cậu đã đưa thân mình ra, nhận lấy lời nguyền từ bùa chú của Pháp sư Vực Sâu. Nội dung của cổ ngữ quái ác khiến thứ giữa hai chân cậu, từ một con cặc dũng mãnh sẵn sàng đọ sức với hắn, thành lồn non đã múp míp lại còn dễ chảy nước dâm mỗi khi tiếp xúc da thịt với hắn. Cậu đã tra tấn tinh thần hắn bằng mười triệu lời nguyền rủa, lấp đầy không gian tâm trí chung của cả hai với đủ mọi lời lẽ khó nghe nhất; đồng thời, cũng là một chút hủy hoại mình khởi sinh từ nỗi sợ hãi vì bản thân lép vế trước hắn; nếu không làm như thế, có lẽ cậu không thể vượt qua cú sốc sau khi trải qua một sự biến đổi không tưởng như vậy. Đổi lại, vừa biết mình sắp được nếm con hàng trinh nguyên, mới toanh, đúng chuẩn một cái lỗ lồn biết ôm biết ấp con cặc bằng thứ nước dâm nguyên chất không cần chất bôi trơn, Tartaglia vui mừng ra mặt; nghĩa là hắn không thèm che giấu việc bản thân giờ đây có thể ngạo nghễ chà đạp cậu; hắn nộp đơn cho bọn họ nghỉ phép mấy hôm , lấy lý do là dưỡng thương sau khi hoàn thành nhiệm vụ, chỉ để dạy dỗ tự mình dạy dỗ con hàng mới toanh của cậu.
Nước dâm đã chảy thành vũng giữa hai chân Childe. Cái gì cậu cũng đã thuận theo hắn, chỉ để hắn đừng ngó lơ thân thể dâm đãng của cậu. Ví dụ như bên dưới trang phục Quan chấp hành đứng đắn này là đồ nội y độc bản của một nhà mốt có tiếng. Bằng một cách nào đó, nhà mốt nổi danh khó tính chỉ có một cửa hiệu duy nhất trên toàn Snezhnaya nằm ở khu phố phía Tây thành phố vấy đã chịu thiết kế ba bộ nội y theo đơn đặt hàng của Tartaglia. Childe không biết; hoặc cậu ước, cậu biết hắn đem số đo cơ thể của hắn đi để may nội y cho cậu. Cậu nói, cậu không thích màu trắng; nhưng cậu không thể phủ nhận, từng đường ren họa tiết của nó vô cùng tinh xảo; cậu cũng không thể phủ nhận, cậu đã và đang vấy bẩn nó bằng nước dâm của bản thân.
Childe biết chắc hắn phải quay về văn phòng. Bàn tay cậu, như một phản xạ không điều kiện, đưa lên vuốt ve chiếc vòng da đang yên vị trên cổ. Nó chỉ không có dây xích mà thôi, nhưng cậu đích xác là đã được dạy dỗ một cách chỉn chu để trở thành một con chó cái ngoan ngoãn chỉ biết đến mùi cặc nơi đũng quần hắn.
Lần thứ mười triệu, Childe nhắc nhở chính mình không được lụy hắn như vậy.
"Ajax, mùi nước dâm nồng lắm đấy. Hay là cậu chơi với cặc giả sướng quá nên tiểu ra sàn vậy?"
Tartaglia. Tartaglia. Là Tartaglia. Mắt cậu đang lơ đễnh nhìn vô định bỗng dưng sáng hẳn lên, trông ngóng về phía cánh cửa đang được một bàn tay hé mở.
Tartaglia có thể cảm nhận được cách cậu trở người để tìm một tư thế phù hợp, hòng rút con cặc giả với mức rung nhàm chán kia ra. Nhưng Childe chưa kịp chạm tay vào thì hắn đã lấy điều khiển ra, chỉnh mức độ rung lên cao nhất. Cậu giật bắn người, oằn người dựa vào bàn làm việc mà rên rỉ.
"Aaa... Taru... Hưm~ Mẹ kiếp, tôi rút ra cho cậu địt vào... Cái lỗ này~ Ưm... Aa~ Còn muốn gì nữa..."
"Tôi chưa muốn thế." - Hắn bước đến, ngồi vào chiếc ghế bên bàn làm việc, cười toe toét nhìn Childe vật lộn dưới chân mình. "Thì cậu đang chơi với cặc giả rất vui còn gì."
"Không... Aaa~ Haa... Ha... Không vui~ Taru... Aa..."
Khoảnh khắc Tartaglia gỡ găng, đặt lên bàn và chìa về phía cậu, cậu biết bản thân không thể khống chế được chính mình và sẽ tự giác - dù đang nằm, đang đứng hay đang ngồi - quỳ dưới chân hắn. Cậu khép hờ mắt, liếm mút rồi hôn lên ba đầu ngón tay của hắn với dáng vẻ thành khẩn. Hắn ngoắc tay ra hiệu cho cậu ngẩng đầu cao lên, sau đó cúi thấp đầu, vừa hôn vừa giữ chặt đầu của cậu bằng hai tay. Lưỡi của hắn ấm nóng và có sức mê hoặc tưởng như bất tận, bởi sau mỗi nụ hôn, cậu tin là đầu óc mình mụ mị đi rất nhiều vì nó. Hai tay cậu khóa chặt lấy cổ hắn - một lời khẩn nài rằng hắn đừng rời đi, đừng cảm thấy kinh tởm hay tỏ ra lạnh lùng với cậu.
"Ngoan, tôi vẫn ở đây mà."
"N-Nhưng... Nhưng giống như thể cậu ghét tôi... Giống như... Không còn yêu tôi nữa... Giống như thể tôi bị bỏ rơi vào khoảnh khắc tôi bắt đầu yêu cậu..."
Giọng của cậu run rẩy, lẫn những tiếng hổn hển, nhưng không phải là tiếng thút thít hay nấc nghẹn. Cậu vẫn được đáp ứng một cách đầy đủ nhu cầu về mặt tình dục, song trái tim lại bị bủa vây bởi vô vàn lo âu. Khi cậu đã sẵn sàng đáp lại tình cảm của hắn, bỗng dưng, quá đỗi đột ngột, hắn không còn ở đó nữa, tại nơi đáng ra sẽ là nơi hắn chờ đợi câu trả lời của cậu.
"Nghĩ đơn giản thôi Ajax." - Tartaglia đã tắt chế độ rung của cặc giả. Cậu chống hai tay xuống sàn, banh mở hai chân để hắn rút cặc giả khỏi lỗ lồn. "Trước đây cậu cảm thấy xa cách với tôi trong khi tôi si mê cậu điên cuồng. Bây giờ chúng ta chỉ đổi chỗ cho nhau."
Sau khi cặc giả được lấy ra vẫn còn nhớp nháp nước dâm, Childe toan khép chân lại, nhưng ngẩng lên lại thấy bản thân bị hắn nhìn chằm chằm; cậu đảo mắt, đành phải giữ nguyên tư thế.
Điều đó giống như một lời nguyền, cậu đã nghĩ như vậy. Cậu không thể tránh khỏi việc rồi sẽ hành động giống như hắn, suy nghĩ giống như hắn - cậu từng thề rằng không có chuyện cậu lặp lại những gì hắn đã làm.
"Cậu sẽ... Không rời đi đúng không? Đừng rời đi, có được không? Đừng rời đi..."
Một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng. Childe thấy hai mắt mình nóng hổi; những giọt nước trào khỏi hốc mắt trước khi cậu có thể nhận thức một cách rõ ràng mình đang khóc. Tâm trí cậu rơi tự do vào những suy nghĩ về viễn cảnh mối quan hệ của bọn họ rạn nứt đến mức không thể cứu vãn. Cậu tự hỏi Tartaglia có được quyền hả hê không? Thậm chí, hơn thế, hắn được phép trả thù khi tình cảnh thay đổi.
"Tôi có thể làm mọi thứ... Tôi có thể làm mọi thứ, Taru... Lợi dụng tôi hay sử dụng tôi..."
Chỉ một ánh nhìn của Tartaglia, giờ đây, là đủ để trái tim cậu phải cuống cuồng và bối rối. Cậu khao khát tất cả những xúc cảm mà cậu đã bỏ lỡ, nụ hôn, cái ôm, những động chạm và cách hắn trêu chọc cậu chỉ để nhìn thấy gương mặt tức giận của cậu. Sẽ thật tệ nếu hắn nói rằng hắn đã chán ghét gương mặt cậu rồi, và chỉ muốn rời đi.
"Ngoan, tôi vẫn ở đây. Tôi không đi đâu cả, hiểu chưa nào?"
"Chỉ vì ràng buộc là cậu không thể rời đi thôi đúng không? Nếu bây giờ tôi để cậu tự do, cậu sẽ rời đi, đúng chứ?" - Thế nên cậu sẽ không buông tay Tartaglia. Cậu phát điên như cách hắn đã từng phát điên và khẩn nài chẳng khác cách hắn đã từng khẩn nài.
Childe yêu hắn. Childe nhận ra bản thân yêu hắn đến phát điên.
Trong trí nhớ của cậu phảng phất khung cảnh Tartaglia khóc. Cậu không có can đảm nhìn thấy chúng nên đã che mắt hắn lại. Hắn đã áp bàn tay ấy lên mắt mình bằng cả hai tay - một cách kính cẩn, rồi cắn chặt răng và không hề phát ra bất kì tiếng thút thít nào ngoài những lời van xin.
"Đừng khóc, ngoan, đừng khóc như vậy, tôi không đi đâu hết. Tôi ở đây với cậu."
Mắt của Tartaglia đặt lên chiếc vòng cổ màu rượu đỏ mà hắn tự tay chọn cho cậu. Không thể đếm được bao nhiêu lần hắn đùa giỡn về việc muốn thấy cảnh cậu đeo vòng cổ vì hắn, vì đếm cũng chẳng ích gì khi liên tục bị cậu gạt đi. Giờ thì cậu đã đeo nó được hơn một tuần. Đã có ai thắc mắc về nó chưa? Họ đã hỏi thế nào? Childe đã trả lời họ thế nào? Cậu có vui vẻ hay niềm nở khi đưa ra một trả lời đầy ẩn ý về ý nghĩa đằng sau nó không?
Childe khịt mũi, chùi nước mắt và nước mũi vào chiếc áo bản thân vừa cởi. Bộ nội y ôm lấy cơ thể cậu, làm hiển lộ mọi đường nét diễm hoặc - một tính từ kệch cỡm mà cậu từng kinh tởm; còn giờ thì cậu muốn bản thân thật diễm hoặc - diễm hoặc để ánh nhìn của hắn luôn luôn dừng lại trên cơ thể cậu.
"Có thích vòng cổ không?" - Hắn xoa nắn hai chiếc khuyên trên núm vú. Bộ ngực đã đủ nhạy cảm chỉ để, với chút kích thích nhỏ nhoi, cũng có thể khiến lỗ lồn nước nôi lênh láng.
"Có..." - Như thể không cách nào kìm nén việc phơi bày bản thân đã trở thành bồn chứa tinh của hắn.
Tartaglia lơ đễnh nhìn sang giấy tờ làm việc trên bàn. Hắn cầm lấy một chiếc găng, đánh mạnh vào âm hộ cậu.
"Đầu óc chỉ biết đến cặc đàn ông nên bỏ bê công việc rồi sao? Hửm? Nói tôi nghe xem, trước khi tôi về thì cậu làm gì trong phòng vậy?"
"C-Chó... Chó cái nhớ cặc chủ nhân nên... Aaa~ Ưm... Không thể làm việc được... Hức~ Taru... Chủ nhân... Lồn dâm ngứa quá..."
Âm hộ bị đánh đau, nước nôi lại càng thuận theo những kích thích mà bắn ra. Hai chân Childe run lên mỗi khi hắn buông lời sỉ vả và giáng xuống lồn cậu những cái tát rõ ràng đã được dồn lực vào. Hột le sưng lên sau khi bị đánh còn phải chịu thêm bàn tay ác ý của hắn xoa, nắn, nhéo, vuốt - Childe rên rỉ không ngừng, sợ rằng bản thân bị chơi hỏng đến mức không thể vãn hồi - bởi ánh mắt của cậu từ nãy đến giờ, nếu không tha thiết nhìn lên gương mặt hắn, thì cũng là tha thiết nhìn xuống đũng quần hắn.
Dưới góc độ của Tartaglia, dục vọng giày vò cậu bị kiềm nén quá lâu cuối cùng cũng có cơ hội trút xả, thế nên, khi được cho phép, hắn không ngần ngại sử dụng cậu như một thứ đồ chơi tình dục. Luôn là trên cả tuyệt vời khi tra tấn hai cái môi lồn cứ hấp háy mãi vì thiếu cặc. Một đôi khi, hắn bắt cậu tự thủ dâm và sau khi xong xuôi, phải vạch môi lồn để hắn kiểm tra. Được nhồi đủ tinh và vài lần huấn luyện xem chừng là đủ để con chó cái đáng yêu của hắn biết rằng vị trí thực sự của nó là ở đâu.
Ba ngón tay hắn thọc thẳng vào lỗ lồn đã sưng tấy vì bị đánh, khiến Childe choáng váng đến mức suýt thì không giữ nổi thăng bằng. Cậu ngửa cổ ra sau, rên rỉ lớn tiếng, không dám nhìn lỗ lồn của bản thân đang co bóp dữ dội, mút chặt lấy tay hắn không rời. Mỗi thời khắc mang cái lồn dâm dĩ đi loanh quanh Tổng bộ Fatui, cậu cảm tưởng như tất cả mọi người đều đang thay hắn giám sát cậu. Cậu sợ bị ai đó bắt gặp cậu vừa xoa lồn vừa gọi tên hắn ở một góc nào đó. Hoặc có thể trong lúc cậu đang bị địt bởi hắn thì ai đó bước vào và ngày hôm sau, tin tức Quan chấp hành trẻ tuổi của Fatui học cách mời gọi của hạng đĩ điếm chỉ để làm hài lòng *gã tình nhân song trùng* sẽ trở thành chủ đề bàn tán của tất cả mọi người.
"T-Taru... Taru... Aaa~ Hưm~ Hức... Tôi... Haa!! Haa!!"
Childe nghiện cảm giác ấy, cảm giác bị trêu đùa và mất khống chế hoàn toàn dưới bàn tay của Tartaglia. Bàn tay của hắn thấm đẫm nước dâm; hắn chơi đùa với *chất bôi trơn* tự nhiên trong tay, ngắm nhìn lí trí đã vụn vỡ thành trăm mảnh của cậu và xem tiếng thở hổn hển của cậu như một thứ thanh âm mua vui cho tâm trạng đang dần được giải tỏa của hắn. Childe bò tới, áp mũi vào giữa hai chân hắn, rạo rực trước mùi hương nồng đậm nam tính đằng sau đũng quần.
"Nếu đã nhớ nó như vậy thì mút cho tốt." - Hắn dùng tay còn lại vuốt ngược mái tóc của cậu ra đằng sau. "Để tay ra sau lưng. Đôi bàn tay vốn để cầm vũ khí, tất nhiên là tôi sẽ không cho phép nó được ve vuốt cặc của đàn ông rồi, hửm~?"
"Đạo... Đạo đức giả..." - Childe vẫn bị đọc được khẩu hình ngay cả khi cậu không thốt câu chửi đó ra thành tiếng. Sợ hắn phật ý sẽ đổi lời bản thân đã nói, cậu cắn chặt lấy dây kéo, chầm chậm kéo xuống. Một ít tinh dịch thấm lên bề mặt boxer; dẫu vậy, khoảnh khắc con cặc thô to đập vào chóp mũi, cảm giác ngây ngất vẫn hoàn toàn chiếm cứ tâm trí và do đó, cậu vươn lưỡi để liếm chút dịch rỉ ra từ đầu khấc.
Được ngửi mùi hương của con đực chưa lâu, lồn dâm phía dưới đã phun nước xối xả, làm Childe phải nhấp nhổm mấy lần. Nứng lên làm cậu hành động hoàn toàn theo bản năng, tất nhiên, bản năng của một con cái thèm cặc. Sau một nụ hôn lên đầu khấc, cậu nhanh chóng bao bọc kích thước khủng bố kia bằng miệng của bản thân - đưa đẩy đầu với nhịp độ ổn định và cảm giác chà xát giữa lưỡi thân cặc khiến cậu chỉ muốn tiểu ra tại chỗ.
Hài lòng với thái độ phục tùng của gã tình nhân đã sẵn sàng chia sẻ một nửa sự tồn tại với hắn, Tartaglia điều chỉnh lại vòng cổ - hoặc nên nói, hắn thít chặt vòng cổ hòng muốn cậu ngộp thở một chút. Childe phát ra mấy tiếng ú ớ. Hiển nhiên là cậu bị sặc, chỉ cần tựa mu bàn tay vào một bên má cũng có thể biết được chó cái của hắn chật vật cỡ nào; nhưng tuyệt nhiên là không dám nhả con cặc giữa hai chân hắn ra. Tartaglia nắm chặt phần vòng cổ thừa ra, giật mạnh một cái. Childe ho sặc sụa, buộc mình phải nhả con cặc để nuốt lấy mấy ngụm không khí. Từ giữa hai chân, một dòng chất lỏng màu vàng chảy ra, đúng như ý muốn của hắn và sợ hãi của cậu.
"Tiểu thật này." - Tartaglia cầm cặc vỗ mấy cái giễu cợt lên má cậu. "Thích bị ngược đãi nhỉ, Ajax?"
"C-Chỉ bởi... Taru thôi..."
Childe rướn người lên, chủ động tiếp tục việc ban nãy bị cắt ngang bởi cơn sặc sụa của mình. Khuôn miệng hé mở, nuốt trọn kích thước của hắn trong khi khóe mắt hai bên đã rơm rớm nước. Rõ ràng là bị hạ nhục đến mức muốn bật dậy phản kháng, nhưng chỉ cần bàn tay kia vẫn còn đặt ở gáy cậu, đôi mắt kia vẫn còn khóa giữ linh hồn cậu, thì cậu vĩnh viễn không thể thoát khỏi ham muốn khuất phục dưới chân hắn. Khép hờ mắt, cậu rên rỉ khi khứu giác được lấp đầy bởi mùi hương đê mê, tốc độ đưa đẩy đầu cũng vì đó mà nhanh hơn.
Không phải là sướng đến mức không thể nghĩ được gì.
Mà là sướng đến mức không muốn nghĩ đến bất kì thứ gì.
Tartaglia tóm chặt tóc gáy cậu, phóng xuất một lượng lớn tinh dịch vào khuôn miệng dâm dĩ như cái lồn thứ hai kia. Tiếng thở hổn hển của cả hai hòa quyện vào nhau, hun cho bầu không khí vốn dĩ rạo rực lại càng trở nên cháy bỏng. Childe ngồi lên con cặc của hắn; nó trượt vào rất đỗi dễ dàng, vì đằng sau đã quá đủ *chất bôi trơn*. Nhưng cậu chưa nhấp vội. Sau một lần yết hầu chuyển động lên xuống, cậu há miệng ra, nhếch mép cười với vẻ ngoan ngoãn.
"Cái miệng nào cũng phảng phất mùi tinh đàn ông nhỉ?"
Lồn dâm co bóp nhiệt liệt trong khoảnh khắc được bao bọc con cặc của hắn. Childe bị hắn chơi đến hỏng, bên trong cũng chẳng còn giới hạn nào mà hắn chưa từng chạm đến. Không cần bất kì ai khác, chỉ cần mỗi mình hắn. Tâm trí cậu còn không thể gào thét tên hắn một cách rõ ràng. Bọn họ ghì chặt lấy nhau trong khi phía dưới bắt đầu co thắt sau mỗi lần mông cậu nâng lên hạ xuống.
"Taru... Aaa~ Taru... Sướng chết mất... Hức... Hức... Taru~ Có thể là của cậu mãi mãi... Được không?... Ưm~"
Có sự bảo chứng của hắn, hoặc không - Tartaglia đã lạm dụng Childe đủ lâu để tâm trí cậu cảm thấy phải phụ thuộc vào điều đó. Hắn gật đầu, cái gật đầu ban cho tình yêu của hắn ân huệ để trở thành công cụ giải tỏa dục vọng của hắn.
"Được chứ... Haa... Nào, nằm lên bàn, chỉ cần tận hưởng là được, hửm? Mọi thứ cứ để tôi."
Childe nhấc mình khỏi người hắn, thuần thục đẩy toàn bộ giấy tờ khỏi bàn rồi nằm xuống. Hai tay cậu banh mở chân hết cỡ, phơi bày hai môi lồn bị chơi đến chín rục; sắc thái hồng cũng có phần đậm hơn sau nhiều lần lạm dụng dưới bàn tay hắn. Không ai có thể cưỡng lại một lỗ thịt hồng hào đang hấp háy trong điên cuồng, kể cả hắn. Tartaglia nhéo hột le với một nụ cười khúc khích. Đầu khấc quệt từng đợt nước dâm chảy vô hồi trước khi tái ngộ với điểm dâm ở tận cùng âm đạo Childe.
"Tôi vẫn nhớ những lần đầu tiên cậu sợ lồn bị chơi giãn như điếm, nhưng xem chừng sự sợ hãi đó cũng không đáng kể lắm nhỉ?"
Quên đếm rồi. Một suy nghĩ mơ hồ dập dềnh giữa dục vọng tựa sóng cả. Childe còn không biết bản thân đã lên đỉnh lần thứ mấy. Tartaglia giã từng nhịp như búa nện xuống một khối thủy tinh vốn đã vỡ tan tành. Tiếng rên rỉ của cậu loạn thành một thứ tạp âm vấy bẩn không gian tĩnh mịch của căn phòng. Chỉ cần ai đó vô tình đi ngang cũng biết được bên trong xảy ra chuyện gì. Nhưng hiển nhiên, không ai ngu ngốc đưa đầu vào phá vỡ thời gian riêng tư của cả hai.
"Hức... Hức... Taru... Yêu cậu... Yêu cậu chết mất... Aaa~ Ha..."
Childe bấu chặt lấy hai tay của Tartaglia, tiếng nức nở và tiếng thở hổn hển rối vào nhau thành một mớ bòng bong. Tử cung được nhồi đầy tinh dịch ấm nóng, cơ thể cũng theo đó mà rệu rã rồi mềm nhũn như cọng bún. Một vài lời khó nghe từ tiềm thức trồi lên giữa lúc khoái cảm đang dâng cao. Bị gọi là mối quan hệ tù túng và bệnh hoạn nhất đời, ôm ấp một kẻ tương tự chính mình mà bất chấp cả luân thường đạo lý. Cậu ném mình vào ánh mắt tím huyền đang chằm chằm vào xác thịt chính mình, muốn phủ nhận những gì nhân thế nói mà tiềm thức vô tình - hay cố ý (?) - để tâm.
"Chúng ta đã là người yêu của nhau chưa ấy nhỉ? Sao tôi chẳng cảm thấy có gì thay đổi cả?"
Sau một hiệp, Tartaglia không rút ra. Hắn vẫn đưa đẩy, nhưng ở một nhịp độ vừa phải để cậu có thể nói vài lời với hắn. Childe được cho phép để tỉnh táo một chút.
"Không biết nữa. Không biết đâu... Nữa đi, chúng ta mới làm một hiệp..." - Childe giở giọng thoái thác.
"Vậy là chúng ta không phải người yêu của nhau rồi."
"Chúng ta là người yêu của nhau!"
"Ừm hứm, hiểu rồi, chúng ta phải là người yêu của nhau thì khi bị nói là *yêu đương bệnh hoạn* mới hợp lí chứ."
Cả hai không hẹn mà cùng nhau cười rộ lên. Childe nuốt khan mấy cái, dán chặt lưỡi mình vào môi hắn. Biết ý, hắn cũng thè lưỡi ra, quyện chặt lấy cậu. Môi lưỡi đắng ngắt và tràn ngập mùi vị đáng kinh tởm. Nhưng cậu nghiện nó, khao khát nó, tự nguyện dìm ngạt bản thân trong nó.
Hình như Tartaglia rút ra...
Hình như...
"Aa~ Hức! Hức! Đau... Đau... Haa~ Ít nhất cũng phải nói tôi một tiếng là muốn chơi lỗ sau chứ!!"
Ba ngón tay của hắn lôi kéo dâm dịch từ âm đạo xuống để nong rỗng cái lỗ sau đã bị bỏ rơi lâu ngày. Childe vẫn nhớ như in cảm giác nhục nhã khi bị hắn dạy cho xuất tinh bằng phía sau. Xúc cảm xưa cũ mơ hồ bỗng chốc sống dậy, kéo theo chút kích thích tưởng mới mẻ nhưng thực ra quá quen thuộc. Hắn đang khuấy động không gian chật hẹp bên trong, từng chút một. Cậu biết bước đi tiếp theo của hắn, cậu ước mình quên bẵng, quên hẳn những con đường quen thuộc trong tâm trí.
Khoảnh khắc tuyến tiền liệt bị ngón tay ác ý tìm thấy, lỗ lồn ọc một đợt nước dâm trong tiếng thở hổn hển của Childe. Cơ thể vốn rã rời, bây giờ mang đến cảm giác rời rạc như thể bị tháo rời từng khớp tay khớp chân; cậu thậm chí còn không thể trở người hay di chuyển.
Tartaglia lật người cậu lại. "Cái lỗ đằng sau lại khít về như cũ rồi. Cậu lúc nào cũng muốn nuốt chửng lấy tôi nhỉ, Ajax? Rỉ ra nhiều nước thật đấy~"
Cặc lớn bị lỗ sau thít chặt lấy, vừa là kích thích vừa là sợ hãi. Nước mắt sinh lý khiến tầm nhìn của Childe hoàn toàn là một cảnh mờ nhòe. Nhờ bàn tay ghìm hãm của hắn, cậu buông thả bản thân, rên rỉ lớn tiếng cũng không cảm thấy có gì đáng để ngượng ngùng vào thời điểm này. Thành vách bên trong siết chặt lấy con cặc béo mập của hắn, làm cho mỗi lần đưa đẩy trong lỗ sau chật hẹp đều như muốn đẩy cậu đến cao trào. Cảm giác đê mê này làm cơ thể cậu mềm nhũn; hai chân cậu giãy dụa một chút, nhưng chỉ là vì các cơ ngón chân đã bị kéo căng.
Childe nâng mí mắt lên, cố gắng nhếch mép khi nhìn hắn. Nhưng bất thành. Sẽ luôn là cảnh tượng bị địt đến trợn ngược cả tròng xanh lên. Luôn luôn là như vậy.
Giá mà có thể ở trong vòng tay hắn vĩnh viễn... Cậu phát điên lên mất với tất cả mọi chuyện đang diễn ra với chính mình. Và kẻ gây ra mớ hỗn độn này là người cậu yêu, Tartaglia.
Lại một đợt tinh dịch đậm đặc được hắn xuất ra. Mỗi cái lỗ là một con cặc giả để đảm bảo không giọt tinh túy nào rớt ra ngoài. Tartaglia đánh liên tiếp vào cặp mông vốn đã đầy những vết xuống tay bất phân nặng nhẹ của cậu; hắn cắn môi; đầu khấc vẫn còn một chút tinh dịch lên đưa đẩy giữa khe mông, mang theo chút khoái trá của hắn.
"Mẹ kiếp, rút ra..." - Childe kêu than vì hai cái cặc giả dưới háng khiến cậu rất chướng.
Cái đầu của hắn nghiêng một bên. "Quay lại đây, liếm cho sạch tinh rồi tôi lau người cho cậu."
Không thỏa thiệp được với hắn, cậu chỉ đành thuận theo. Nhấc người dậy khỏi bàn chưa bao giờ khó khăn đến như vậy. Childe bĩu môi, không phục nhưng không thể làm trái. Vừa hạ người một chút mà cơ thể đã tự động khuỵu xuống giữa hai chân hắn, cậu chậm chạp gối đầu ở má đùi trong, làm đầy buồng phổi mình bằng mùi hương cơ thể hắn. Tanh hôi đặc trưng của Vực Sâu; mùi tinh dịch; mùi mồ hôi; một thoáng nước hoa sáng nay được hắn xịt vào cổ tay - nhài, cam, hoắc hương và nhục đậu khấu. Tartaglia thấy cậu ngẩn ngơ trong chốc lát rồi xốc lại tinh thần mà liếm sạch tinh dịch còn sót lại, vừa cười cười vừa đưa tay vò rối tóc cậu.
"Thay vì mạnh miệng chửi tục thì thế này có phải ngoan hơn không?"
"Ưm... Hức... Hức~ Aaa~ Haa..."
Hai con cặc giả cứ liên tục giã tơi bời hai cái lỗ phía dưới khiến Childe bị vây hãm trong cơn nứng tưởng chừng bất tận. Bị rút cặc ra khỏi miệng thì cậu cũng chẳng nói được câu gì nên hồn ngoài kêu lên mấy tiếng nỉ non. Tartaglia đứng lên, bế cậu đi vào gian trong được nối với văn phòng. Vì biết rằng bản thân sẽ luôn luôn làm phiền cậu bằng dục vọng cá nhân, hắn đã yêu cầu một gian sinh hoạt nhỏ bên cạnh văn phòng. Mở vòi nước, thả cậu vào bồn tắm, hắn tách mở môi cậu để kiểm tra bên trong.
"Nuốt rồi, nuốt rồi... Đồ biến thái, kiểm tra cái gì chứ?" - Childe đẩy hắn ra, quay nhìn vào tường, chừng như giận dỗi.
"Nuốt rồi là tốt. Nếu không nuốt thì tôi còn định đánh cậu thêm mấy cái."
Lời lẽ của hắn những lúc thế này rất độc địa. Nhưng cậu không thể buông lời trách móc hắn. Lí do? Childe không biết. Có lẽ là khuất phục đến mức đánh mất khả năng kháng cự trong những trường hợp mà đáng ra, khi bị xúc phạm và kìm giữ, người ta phải học cách chống lại. Cậu lén đưa mắt nhìn Tartaglia; hắn vẫn đang chăm chú kì cọ cơ thể cậu. Hắn biết bản thân bị nhìn nhưng không ngẩng đầu lên, cũng không buồn thắc mắc động cơ đằng sau hành vi ấy.
Sau khi tắm xong, Childe thoải mái nghỉ ngơi trong vòng ôm của hắn. Vì hoàn toàn kiệt sức, nghĩa là đã hoàn thành nhiệm vụ trở thành nơi để hắn phát tiết dục vọng, nên cậu sẽ không cần phải động tay động chân vào giấy tờ. Dẫu được nghỉ ngơi, cậu vẫn nhất quyết lựa chọn dính chặt lấy hắn. Trước đây, chưa thấu hiểu cảm giác hạnh phúc này, bây giờ thì chỉ muốn hưởng thụ nó từng phút từng giây.
"Haa..." - Tartaglia kêu lên khi một dòng dịch đen chảy xuống từ mắt trái hắn.
Childe hơi hoảng hốt. Cậu ngồi dậy, rút lấy khăn giấy lau cho hắn.
"Không sao, đừng nhìn nữa..." - Mặt hắn bừng đỏ như bị hun nóng bởi ánh nhìn lo lắng của Childe. "Không phải nó bị hỏng đâu."
"Vài ngày nữa tôi tìm hỏi Dottore. Có đau không?"
"Không đau."
"Đừng nói dối tôi."
"Thật sự không đau."
Nhưng cả hai đều biết máu của hắn tựa như bùn hôi tạo sinh từ tro tàn của các Ma Thần. Độc địa và vấy bẩn mọi thứ mà nó chạm đến. Ngay cả khi hắn lắc đầu và xua tay, Childe vẫn không tin. Tartaglia đã phải trấn an cậu bằng một vài câu đùa và lấp liếm đi bằng cách dọa rằng sẽ bịt miệng cậu bằng một con cặc giả nữa nếu cậu cứ lải nhải những lời vô ích đó.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro