CHAP 18


-Beomgyu?!

_ Seokjin đang xem tivi thì thấy hắn đi vào, trên tay còn đang bế Choi EunBin

Choi Beomgyu cũng không để ý Seokjin nhiều, một mặt nhanh chóng ôm nó lên phòng

Seokjin cũng không khỏi lo lắng liền đi theo

-Beomgyu à? EunBin sao vậy? Chẳng phải nói đi chơi cùng Jungkook sao?

Choi Beomgyu vẫn không nói gì
Nhẹ nhàng đặt nó xuống giường

-Mẹ à! Giúp EunBin thay đồ đi! _ Hắn nói xong cũng ra ngoài

-Này... Này! Beomgyu! _ Seokjin gọi với theo nhưng không kịp

Choi EunBin mặt mũi xanh dợt,mồ hôi đổ ra rất nhiều
Sắc mặt nhăn nhó trông rất khó coi
Cảm rồi!

-Bin Bảo Bảo! Con sao vậy? _ Seokjin cúi xuống xem nó

-Trời! Sao toàn mùi rượu vâyh? Con bé này...!

Seokjin chưa nói xong nó lại vội vàng vào nhà vệ sinh nôn một hồi

-Binnie! Con không sao chứ? Sao tự dưng lại uống rượu? _ Seokjin vừa nói vừa xoa xoa lưng nó

Choi EunBin nôn xong không còn sức đi nữa, ngồi bệt xuống nền nhà tắm

Nó nhắm nghiền mắt, thở gấp
Rồi gục cả người vào Seokjin

-Sao nóng thế này? _ Seokjin đỡ nó rồi hoảng lên khi nhiệt độ cơ thể nó đang tăng

Nói rồi Seokjin vội vàng dìu nó dậy
Giúp nó thay quần áo

-Mẹ à! Con có thể vào được chưa? _ Choi Beomgyu cũng vừa thay đồ đang đứng bên ngoài

-Con vào đi

Hắn nghe xong mở cửa bước vào, trên tay còn có canh giải rượu

Seokjin nhìn bát canh trên tay hắn liền biết đó là gì rồi

-Đưa mẹ!

Choi Beomgyu tránh khỏi tay Seokjin

-Để con!

Seokjin nghe xong chính là không tin nổi
Phải tận lúc Choi Beomgyu tiến tới,đỡ nó ngồi dậy,còn để nó ngã trên vai Seokjin mới xác định bản thân không nghe nhầm

Choi Beomgyu vừa để nó chạm vào người liền nhíu mày nhìn Seokjin

-Sao lại nóng như thế?

-Có lẽ bị sốt rồi! Mẹ đang định xuống lấy miếng dán hạ nhiệt với thuốc cho nó đây

Sau đó dừng lại nhìn hắn

-Hay con xuống lấy giúp mẹ,còn canh để mẹ...

-Không sao! Cứ để con! Lâu rồi con không ở nhà,đồ đạc con cũng không rành đâu

-Beomgyu à!...

Hắn đương nhiên biết mẹ hắn đang lo lắng chuyện gì

Ai kêu bình thường hay bắt nạt nó chi

-Mẹ đừng lo! Con không làm gì tổn hại nó đâu

Beomgyu vừa nói vừa đút canh cho nó
Cử chỉ không những nhẹ nhàng còn rất ân cần nữa

Seokjin thấy vậy cũng yên tâm ra ngoài

Khoảng gần sáng thì Choi EunBin cũng coi như ổn
Đã uống canh,đã uống thuốc
Cũng không sốt quá cao nữa

Kim Seokjin vừa đắp lại chăn cho nó vừa nói với Choi Beomgyu phía sau

-Muộn rồi!Nếu con muốn thì ngủ lại đây,phòng của con vẫn được dọn dẹp mỗi ngày còn không thì mẹ nói QG chở con về! Ngủ sớm, mai còn đi học

Choi Beomgyu vẫn không nhúc nhích cũng chẳng nói gì
Nãy giờ cứ chằm chằm nhìn nó

Seokjin nhìn ánh mắt kia của con trai đương nhiên khó hiểu nhưng với những gì Choi Beomgyu làm vừa rồi

Đút canh,đút thuốc,còn chườm lạnh cho nó

Mọi cử chỉ đều rất yêu thương

Seokjin cũng biết hắn không có ý xấu trái lại là thật sự quan tâm EunBin

Có lẽ con bé làm được rồi

-Con ngủ đi! Mẹ sẽ ở lại đây với nó!

-Con muốn ở lại

-Sao cơ?

-Mẹ nghỉ ngơi đi! Con sẽ ở lại

Seokjin ngạc nhiên nhìn hắn

-Con làm sao mà ở...

Nói chưa dứt câu thì Namjoon mở cửa phòng đi vào

Namjoon nhìn nó ngủ an ổn rồi quay sang Seokjin

-Ra ngoài với tôi 1 chút

Lúc đi ra ngoài còn khẽ vỗ vai Beomgyu 1 cái

Choi Beomgyu tiến lại ngồi cạnh nó

-Nói em ngu ngốc em cũng không nhận!

Sau đó nhẹ nhàng hôn nó 1 cái rồi cũng leo lên giường ngủ luôn ●_●

-Cái gì??? _ Seokjin gần như hét lên khi nghe những gì Namjoon vừa nói

Namjoon không nói gì nữa chỉ chăm chăm đưa mắt nhìn ra phía xa

-Sao lại như vậy? Beomgyu trước giờ nó,nó không lẽ vì vậy mà....

-Thật ra cũng không phải không được! Chỉ là chúng ta cũng cho người tìm tung tích gia đình của con bé lâu như vậy rồi cũng không có kết quả, thật là không biết phải thế nào!

-Nhưng mà EunBin....Sao tự dưng lại như vậy chứ?

_________________

Sáng hôm sau, Choi EunBin đương nhiên nghỉ học
Ngủ tới tận trưa mới dậy

-Aida! Sao mà đau đầu quá nè! _ Nó vừa ngồi dậy vừa ôm đầu nhăn nhó

Choi EunBin bình tĩnh nhớ lại hôm qua

-Hôm qua chẳng phải đang cùng Jungkookie đi ăn sao? Đi ăn sau đó...là  nghe chuyện của Taehyung, sau đó...

Mới nhớ đến đây nó đã tự lấy tay che miệng lại

-Sau đó là uống rượu... Còn có...

================
     -Kookie à! Tớ hình như cũng thích 1 người

      -Là Choi Beomgyu

      -Binnie à! Chúng ta quả là có              duyên! Đến thất tình cũng chung 1 ngày

-Ừ! Có duyên ghê! May mà còn có cậu đó Kookie

-Được rồi! Mặc kệ lũ đàn ông khốn đo, hôm nay chị em ta không say không về

===========

Sau đó là thế nào nữa? Làm sao nó về nhà được?

Nó cố gắng xoắn não hết sức có thể mà không nhớ được gì thêm

Nhiêu đó thôi đã đủ để đâm đầu xuống đất rồi, còn đòi nhớ cái gì nữa?
Đột nhiên nó nhớ tới Jungkook rồi vội vàng lấy điện thoại ra

-Alo!

-Alo Kookie! Cậu không sao chứ?

-Tớ không sao! Tớ cũng không phải lần đầu uống rượu đâu! Ngược lại là cậu,chắc là lần đầu đúng không? Vẫn ổn chứ?

-Có hơi nhức đầu mà Kookie... Làm sao bọn mình về nhà được vậy

-Taehyung đón tớ còn cậu thì Jinyoung Oppa đưa về đấy

-Sao? Jinyoungie á? _ Nó như muốn hét bay cái lỗ tai Jungkook

-Taehyung nói với tớ vậy mà! Anh ấy bảo gọi cho Beomgyu kkhông được nên đã gọi cho Jinyoung

-Lại còn gọi cho Oppa nữa à?

-yên tâm,Choi Beomgyu không cầm máy...Mà EunBin, chuyện hôm qua cậu nói...

-Jungkookie! Anh mua bánh về rồi này!

Jeon Jungkook còn chưa nói xong thì Kim Taehyung từ cửa ôm theo đống bánh hớn hở chạy vào

Choi EunBin bên này nghe thấy cũng vội cúp máy

-Có gì đi học nói nhé! Tạm biệt cậu!

Sau đó lại nằm đờ đẩn nhìn lên trần nhà

__________________

Hôm nay Kim Taehyung không đi học
Lí do chính là ở nhà chăm Jungkook còn lí do phụ là ở nhà để tránh nổi cơn phấn khích

Vì sao hả? Vì đêm qua Jeon Jungkook cũng như Choi EunBin, uống say rồi thì cái gì cũng tuôn hết một tràng

Kim Taehyung nghe xong còn vội vàng lấy điện thoại ra ghi âm lại nữa

Cuối cùng VKOOK cũng viên mãn rồi!

Choi Beomgyu đã dậy từ rất sớm
Phải khó khăn lắm mới gỡ được cái kẹo cao su siêu cấp dính người như nó ra
Choi EunBin vậy mà cả đêm đem Beomgyu làm gối ôm, ngủ 1 mạch tới tận sáng cũng chưa tỉnh

Hắn một đằng phải đi lại có phần không nỡ mà đúng hơn là không muốn
Nhưng mọi chuyện bây giờ khác rồi!
Hắn tính sai!
Là do lòng thương người của hắn!

Choi Beomgyu khe khẽ nhấc cánh tay đang ôm chặt mình ra,nhẹ nhàng lấy đầu nó rời khỏi ngực mình

Sau khi xác định Choi EunBin không còn sốt, cũng đang yên ổn ngủ, hắn thở dài một cái

-Nếu em nói sớm hơn 1 chút thì tốt rồi!

Nói xong lại khẽ cười rồi hôn nó 1 cái

-Nếu là EunBin thì chắc chắn cũng sẽ làm vậy mà, đúng không?

Nói rồi quay lưng bước đi nhưng hắn chợt nhớ ra gì đó

Lại cười 1 cái nữa xoay người trở lại nhìn nó

-Anh đợi em!

Sau đó rời khỏi

Lúc Choi Beomgyu vừa đến cửa lớp đã bị Bae Jinyoung chắn đường

Hắn lạnh nhạt nhìn Jinyoung
Cũng thừa biết là vì chuyện gì

-Nói rõ đi _ Bae Jinyoung cùng hắn ra 1 góc của phía sau khuôn viên

-Nói chuyện gì?

-EunBin? Cookie mà EunBin nói...là mày đúng không?

-Thì sao?

Tay Bae Jinyoung đã nắm chặt

-Mày với EunBin...không lẽ... Không phải anh em ruột?

-.....

Nhìn thái độ của Choi Beomgyu,Bae Jinyoung cũng chắc chắn suy đoán của hắn là đúng rồi

-Mày thích EunBin?

-Nếu chỉ có vậy thì tao đi trước đây _ Nói rồi hắn toan rời đi

-Vậy còn chị tao? Mày rõ ràng không thích chị ấy! Tại sao mày....

-Đó là chuyện riêng của tao!

-Đó là chị tao! Đó là người con gái tao yêu thương! Còn có... có mày... là người bạn tao xem trọng nhất! Chuyện riêng? Tao cũng thật mong nó chỉ là chuyện của chỉ mình mày thôi

Tay Bae Jinyoung đã nắm chặt,đôi mắt cũng hằn đỏ!

Bae Jisoo hôm qua nói với anh Beomgyu đã đồng ý ở cạnh chị

Choi EunBin hôm qua trước mặt anh nói bản thân thích Beomgyu

Choi Beomgyu hôm qua cũng một mực dứt khoát lấy lại EunBin từ tay anh

Hôm nay, 1 câu chuyện riêng của tao liền xong sao?

-.....

-Đều là người quan trọng với tao! Mày hiểu không hả?

Choi Beomgyu nhìn Bae Jinyoung khẽ thở dài

-Vì mày coi tao là người quan trọng! Nên tao biết mày sẽ hiểu cho tao

-Nói ra, thực sự khó vậy sao? Tao biết mày thích EunBin! Tao biết mày không có tình cảm với Noona! Tại sao mày làm vậy? Mày đang làm tổn thương EunBin cũng làm tổn thương Noona, và cả chính mày nữa

Ánh mắt Choi Beomgyu nhìn về phía xa

Thật ra chuyện này hắn không nên giấu,Bae Jinyoung là người nên được biết hơn là hắn

___________THE END CHAP 18__________

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro