CHAP 21


-Mẹ ơi, con về rồi đây! _ Choi EunBin vừa đi học về

-Chào em! _ Jisoo cười tươi nhìn nó

-Chị Jisoo? _ Nó ngơ ngác nhìn Jisoo đang ngồi cùng Seokjin

Seokjin nhìn biểu cảm của nó là biết ngay đang nghĩ cái gì rồi

-Bin Bảo Bảo, mau thay đồ đi!

Choi EunBin sau đó mới hoàn hồn
Vội vàng chạy lên phòng

-EunBin à,em lại đây đi! _ Jisoo thấy nó cứ đứng trên lầu hai vội vẫy nó xuống

Nó khó xử nhìn sang Seokjin
Seokjin khẽ gật đầu 1 cái

-Chị!

-Em sao vậy? Đừng có ngại ngùng như thế mà! Chị thật là không quen chút nào đâu _ Jisoo nhìn điệu bộ của nó bật cười

Choi EunBin hít vào 1 hơi thật sâu rồi cố gắng lấy lại vẻ tự tin

-Đâu có, tại thấy chị ở đây, em có chút ngạc nhiên thôi ! Chị hôm nay không đi cùng Oppa hả?

-Beomgyu à? Nó đi học thêm rồi,từ khi về nước chị cũng chưa có dịp về đây thăm hai bác nên hôm nay cố ý tới đó

-Vâng! Nhưng mà, ba em vẫn chưa đi làm về

-Không sao, hôm nay chị sẽ ở lại ăn cơm đó

-Dạ? _ EunBin nghe xong kiểu máu não không thông í

-Sao vậy? Bác cũng đồng ý rồi,đừng nói là em không muốn đấy nhé

-À, không! Tại em vui quá đó, hì...

-Ôi trời, đáng yêu ghê! _ Vừa nói Jisoo vừa bẹo má nó

Còn nó hiện tại trong lòng dữ dội sóng luôn nè
Ôi trời ơi!

-Mà nè, chị có mua cho em tổ yến bổ sung dinh dưỡng,có một người anh như Beomgyu thật là quá khổ rồi

-Vâng!

-EunBin này, không phải chị nhiều chuyện đâu! Dù sao chúng ta cũng thân thiết như vậy...

Jisoo vừa nói vừa tủm tỉm cười ghé sát lại chỗ nó

-Cookie mà em nói là ai thế?

Choi EunBin nghe xong khẽ nhíu mày
Nó có nói Cookie cho Jisoo bao giờ nhỉ

-Nói khi nào ạ?

-Thì cái hôm em uống say,em nói em thích Cookie nào đó! Sao hả? Bật mí 1 chút về cái cậu đó đi

-Sao? Em đã nói thế á? _ Hai mắt nó mở tròn luôn

-Ừ!

-Vậy.... Jinyoungie cũng biết sao?

Phải rồi hôm đó Jinyoung đưa nó về mà,Jinyoung từng nghe nó gọi hắn là Cookie, nếu Jinyoung mà biết thì Choi Beomgyu....

-Biết chứ,Beomgyu cũng biết luôn rồi Jisoo nhìn vẻ mặt của nó còn tưởng nó xấu hổ cơ

Choi EunBin nghe xong chính là cứng đơ cả người

-Beomgyu cũng... cũng biết sao?

-Hôm đó lúc Jinyoung đang đưa em về thì chị với Beomgyu gặp nó! Công nhận lúc say em đáng yêu ghê đó, cũng quậy nữa!

-Quậy? Em quậy thế nào vậy?

Bae Jisoo cũng thành thật kể lại cho nó nghe toàn bộ sự việc nó đã tâm sự với bé cún những gì,còn đòi oánh nhau với nó nữa

Choi EunBin nghe lại toàn bộ sự việc
Trong lòng đang khóc thầm
Sao lại có chuyện xấu hổ như vậy xảy ra chứ?
Còn để Choi Beomgyu biết nữa!

Thôi toang rồi!

Jisoo nhìn bộ dạng của nó khẽ bật cười

-Em xấu hổ à?

-Chị, Oppa nghe thấy rồi... rồi có nói hay có biểu hiện gì không?

-Không có,chỉ lạnh lùng đem em về nhà thôi

-Đem em về nhà? _ Nó lại tròn mắt Part 2

-Em không nhớ gì hết hả? Beomgyu đưa em về mà!

Choi EunBin thật sự muốn đem chính mình ra tẩn cho 1 trận
Hay quá! Bây giờ làm sao dám nhìn hắn nữa đây

-EunBin này,khi chị bằng tuổi em, Beomgyu chỉ mới là học sinh lớp 8,chị cũng đã nói thẳng chị sẽ theo đuổi nó rồi đấy! Em bây giờ thích ai thì cứ mạnh dạn nói ra,đến khi không kịp nữa có hối hận cũng muộn rồi

-.....

-Lúc trước chị cũng nghĩ thời gian còn dài mà... Nhưng đến 1 lúc nào đó, em sẽ phát hiện ra bản thân chẳng còn nhiều thời gian nữa đâu!

Bae Jisoo nói giọng điệu vô cùng buồn bã

-Chị sao vậy?

-Chị chỉ nói vậy thôi! Em đáng yêu như vậy chắc chắn sẽ cưa đổ cái cậu cookie gì đó thôi

-À, vâng!

Nó với Jisoo như vậy ngồi nói chuyện nhảm 1 hồi sau đó cùng nhau xuống bếp phụ Seokjin cùng gì Kang nấu bữa tối

Có lúc nó thoáng nghĩ về Jisoo
Chị ấy thật sự rất tốt,cũng rất hợp với Beomgyu
Cảm thấy hai người đó ở bên nhau chính là 1 đôi

Lúc dọn cơm xong nó có nghe Jisoo gọi điện cho Beomgyu còn là gọi hắn về nhà ăn cơm!

Trong lòng nó lại được một phen nổi sóng

Không phải chứ!

Nó cứ nghĩ tới việc Choi Beomgyu biết được nó thích hắn còn chưa kể lúc Choi Beomgyu đưa nó về nó có quậy hay nói lung tung cái gì nữa không

Phải làm sao??? Huhuhu

-Aicha! Aaa! _ Nó vờ vịt nhăn nhó rồi ôm bụng kêu đau

-Binnie, con sao vậy? _ Seokjin vội lại đỡ nó

-Em không sao chứ? _ Jisoo cũng lo lắng hỏi han

-Mẹ ơi, con đau bụng quá!

-Sao tự dưng lại đau bụng,ban nãy ăn nhầm gì sao?

-Không biết,con không sao đâu, chị ơi, ngại quá chắc em không ăn cơm cùng mọi người được rồi,em lên phòng nghỉ chút đây_Nói rồi nó nhìn sang Seokjin

Seokjin cũng hiểu liền đỡ nó lên phòng

-Đau bụng tại sao không đến bệnh viện đi?

Choi EunBin đang bước đi vừa nghe xong đã không còn sức bước tiếp

Cái giọng này!!!

-Beomgyu! Em về rồi! _ Jisoo vui vẻ chạy lại chỗ hắn

Choi Beomgyu cũng nhìn Jisoo gật đầu 1 cái

-Không... Không phải phiền thế đâu, chẳng qua hôm nay đến... đến... đến... nên mới đau bụng thôi! _ Nó nói nhưng không dám quay đầu nhìn hắn

Hai tay bám chặt áo Seokjin kiểu như đi thôi mẹ ơi!

Choi Beomgyu nghe xong cũng không nói gì thêm!

___________

Choi EunBin một mình nằm trên phòng suy nghĩ lung tung

Nhìn như vậy, thật giống 1 gđ hạnh phúc

Jisoo chẳng cần nói gì nhiều,đơn giản gọi 1 cuộc điện thoại cũng có thể kêu Beomgyu về nhà ăn cơm còn nó?Không thể làm được

Tự dưng nó lại có cảm giác tủi thân
Trùm chăn khóc!

/Cốc... Cốc... Cốc... /

Choi EunBin đang mít ướt trong này thì nghe tiếng gõ cửa

Nó vội vàng lau mặt

-Ai vậy?

-....

Bên ngoài không thấy trả lời chỉ có tiếng gõ cửa không ngừng

Nó nhìn ra phía cửa phòng nhíu mày

Cuối cùng đứng dậy ra mở cửa

Cánh cửa vừa mở ra nó đã vội đóng lại

Nhưng Choi Beomgyu phản ứng nhanh hơn,lấy 1 tay chặn lại

-Oppa!... Có chuyện gì sao? _ Nó cúi mặt hỏi

Choi Beomgyu nhìn nó nói

-Còn đau bụng không?

Nó vội lắc đầu sau đó lại gật đầu

-Còn 1 xíu

-Ăn cơm đi! _ Hắn vừa nói vừa đưa bàn cơm trên tay cho nó

Choi EunBin vội nhận lấy sau đó cố gắng đóng cửa

Nhưng tay Choi Beomgyu vẫn khư khư giữ lấy

-Còn chuyện gì sao?

Hắn ậm ừ lấy ra 1 hộp đựng nước giơ trước mặt nó

-Cái gì vậy? _ Nó nhìn hộp nước trước mặt hỏi

-Đường đỏ!

Nó nghe xong lập tức ngẩng mặt nhìn hắn, sau đó là bắt gặp ánh mắt vô cùng thâm tình

-Gì Kang nhờ tôi mang lên

Nó nghe xong nhanh chóng cúi đầu nhận lấy rồi lí nhí nói

-Cảm ơn!

Choi Beomgyu sau đó cũng rời cánh tay đi

Nó nhanh chóng đóng xầm cửa lại
Tim nó hiện tại đập rất nhanh
Mặt cũng nóng rực lên rồi

Nó nhìn hộp nước trên tay cũng khẽ vặn ra xem thử

Quả nhiên là đường đỏ thật!

Nó chỉ là kiếm cớ nói đến tháng thôi Choi Beomgyu cũng để ý như vậy rồi!

Là do nó ngốc quá không nhận ra thôi

_______________

-Em rất thương EunBin nhỉ? _ Jisoo vừa đi cạnh vừa nói

Choi Beomgyu vẫn tiếp tục bước đi, không nói gì

Ban nãy nghe nó nói cái vụ đến đấy, lại còn đau bụng, Choi Beomgyu vậy mà hỏi Jisoo cách giải quyết sau đó còn tự mình ra ngoài mua nước cho nó

Nhìn là đủ biết

-Beomgyu à! Cảm ơn em! _ Jisoo đột nhiên nói vậy

Hắn cũng dừng bước chân nhìn sang Jisoo

-Khiến em phải khó xử như vậy! Chị thật sự xin lỗi

-Không sao

-Beomgyu à, em... có từng thích chị, dù 1 chút thôi? _ Ánh mắt Jisoo long lanh chằm chằm nhìn hắn

Choi Beomgyu cũng không ngần ngại nhìn thẳng ánh mắt đó

-Em xin lỗi

Bae Jisoo nghe xong khẽ quay đi chỗ khác để hắn không nhìn thấy chị đang khóc

-A! Cái gì rơi vào mắt mình thế này!

Jisoo vừa nói vừa bước thật nhanh về phía trước

Choi Beomgyu nhíu mày vội đi theo

-Chị, đi nhầm đường rồi!

-Beomgyu à! Hôm nay... Chị có thể ngủ lại nhà em không?

__________THE END CHAP 21_________

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro