7.

nhìn đồng hồ đã gần ba giờ chiều rồi mà jihoon vẫn còn đang nằm trên giường ngủ chảy thây, lee sanghyeok nhìn mà nóng hết cả máu.

"jeong jihoon, dậy mau."

sanghyeok lại gần lay lay vai jeong jihoon mấy cái, không có phản ứng. lại dùng tay vỗ vỗ vào má nó hai cái nữa, có phản ứng rồi.

"đm bố đang ngủ mà thằng nào dám chọc đấy, phiền vãi..."

nghe thấy tiếng lèm bèm trong cổ họng học sinh jeong, thầy giáo lee đành phải dùng biện pháp mạnh. đó là vào nhà tắm, rót một cốc nước đầy rồi dội thẳng vào mặt nó.

"má, anh bị dở hơi à ? ướt con mẹ nó đệm rồi đấy ?"

"đếch quan tâm"

"cái thằng ông nội này ?!!"

"!.."

jeong jihoon vật lee sanghyeok xuống giường, cả hai chính thức rơi vào một cuộc ẩu đả vô bổ như mọi khi.

"tốt nhất là anh nên nghỉ việc đi."

"sao ? không nghỉ thì định làm gì tao hả thằng alpha rách kia ?"

"mẹ cái tên beta gay."

xúc phạm nhau từ giới tính đến ngoại hình, được một lúc lâu mới chịu dừng lại. lee sanghyeok một thân quần áo xộc xệch, ngó qua jihoon cũng chẳng khá hơn là bao, trên cánh tay nó và cổ anh đều có vài vết xước nham nhở.

"anh làm gia sư kiểu gì mà làm rách cả tay học sinh thế ?"

"cậu thì khác cái chó gì ? nhìn cổ tôi này, đỏ con mẹ nó hết rồi đây."

bầu không khí trong phòng trở nên căng thẳng hơn, thử tưởng tượng nếu một trong hai đứa lại kháy nhau thêm một câu quá trớn nữa, thì rất có thể thế chiến thứ ba liền lập tức xảy ra.

mùi cam quýt từ tuyến thể alpha họ jeong tiết ra nồng nặc, thanh đo chỉ số pheromone được gắn ngay cửa đã liên tục gửi thông báo đến điện thoại nó từ nãy đến giờ.

jeong jihoon sống ở đây cũng ngót nghét mười sáu năm, chưa bao giờ thấy thanh đo đạt giá trị cao tới mức này, nó khịt mũi, cảm nhận thấy mùi cam quýt của bản thân đang chuyển hướng sang hơi đắng nhẹ thì nhăn mặt.

nó ghét mấy cái có hậu vị đăng đắng lắm.

"nay học cái gì ?"

"ôn bài cũ."

dù cơn giận trong bụng chưa nguôi, jihoon vẫn quyết định bỏ qua cho lee sanghyeok. vì chính nó cũng không thể thấm nổi cái vị đắng chát hương cam quýt làm cổ họng nó nghẹn ứ thế này.

jeong jihoon cần phải bình tĩnh lại.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro