Chap 13
Jeong JiHoon nhấp vào tài khoản với id @hsl_57, avt của tài khoản này là một chàng trai đang mặc chiếc ao phao lớn, nửa phần mặt bị che bới chiếc áo phao đen chỉ để lộ mái tóc bồng bềnh cùng cặp mắt kính tròn vo trông ngố ngố như Nobita. Nhưng mà phải công nhận nhìn tổng thể trông có chút giống mèo, có chút đáng yêu.
Người này dường như rất thích đăng tải hình ảnh về cuộc sống đời thường. Những bài post gần đây đều về những khoảnh khắc đời thường của một du học sinh Úc. Bài viết đầu tiên cậu ta đăng là về một chú mèo trắng cậu gặp ngoài đường với captions muốn nuôi mèo mà mẹ khum choa T0T. Jeong JiHoon nhấp vào xem str của cậu thì thấy chiếc str mới nhất của cậu.
Jeong JiHoon tá hoả nhận ra mình vừa dùng acc chính, hàng triệu fl để đi stalk người kia. Hắn liền thoát ứng dụng rồi quẳng điện thoại sang một bên nằm trên chiếc giường king size bắt đầu suy ngẫm.
/Má chê người ta dùng acc clone để fl acc chính còn mình dùng mẹ luôn acc chính đi stalk người ta./
_____________________________
Lee SangHyeok bên này ăn được một nửa hộp dâu thì liền cảm thấy hơi buồn ngủ. Cậu vào phòng tắm vệ sinh cá nhân rồi về phỏng thay quần áo. Vừa nằm ngã xuống giường, Lee SangHyeok không chọn ngủ ngay mà lướt thêm vài video mèo nữa thì mới chịu đi ngủ.
Sáng hôm sau, Lee SangHyeok dậy khá trễ vì biết hôm nay sẽ ở nhà cả ngày nên cậu đã đánh một giấc đến tận trưa mới bước ra khỏi giường. Cậu ăn uống xong xuôi thì liền muốn lên mail check xem đã có thông tin mới gì về trường chưa. Nhưng phải đến ngày mai hoặc sớm nhất là tối hôm nay mới có thông báo về việc xếp lớp.
Nhà trường có hệ thống bảo mật rất tốt. Mọi thông tin về lớp học đều được gửi qua email. Thường thì sẽ nhận được thông báo trong khoảng thời gian từ 1-2 ngày sau khi vừa thi xong. Nhà trường chỉ thông báo về việc học sinh đó được xếp vào lớp nào chứ không hề đề cập đến điểm số. Khi đã quá thời gian gửi thông báo tức là vào tối ngày thứ 2 sau khi thi xong thì đồng nghĩa với việc thí sinh đó đã rớt. Về phần điểm tổng và điểm từng môn thì sẽ được nhà trường sẽ dán bảng điểm của từng học sinh học lớp đó.
Trường mặc dù có rất ít học sinh nhưng lại có vô số giám thị và giáo viên để quản lý các thanh thiếu niên con nhà giàu này, tránh việc họ lộng hành, bắt nạn người khác. Nếu có những tình trạng vi phạm nội quy nhà trường, lập tức trả học bạ và đuổi ngay lập tức. Đi kèm với luật lệ nghiêm khắc là một hệ thống học hành dày đặc khi theo học ở ngôi trường này. Ngoài giờ học bình thường trên lớp, trường sẽ mở thêm các lớp học tự do vào ban đêm nhằm làm tăng tinh thần tự giác học của các học sinh.
Mặc dù nghiêm ngặt là thế nhưng trường cũng cần có vốn đầu tư để duy trì hệ thống điều hành hiệu quả của mình. Một trong hai nhà tài trợ chính của trường là Lee gia nên có một số chuyện vặt vảnh nếu họ Lee mắc phải thì cũng có thể nhắm mắt làm ngơ.
Lee SangHyeok sau khi vệ sinh cá nhân xong xuôi thì liền chạy ra tủ lạnh tìm đồ ăn. Nhưng cả chiếc tủ to lớn chỉ có vỏn vẹn vài quả trứng, một bịch rau với một nửa hộp dâu hôm qua còn dư. Cậu định sẽ ăn ngũ cốc hoặc sữa chua và dâu nhưng vẫn chưa biết nên chọn cái nào. Nhưng nhìn tới nhìn lui thì chỉ toàn mì và mì nên cậu sẽ đi ra cửa hạng tiện lợi gần đây để mua một ít lương thực chống đói.
Vào phòng lấy chiếc Hoodie zip màu xám rồi mặc vào. Hiện tại cậu đang mặc một chiếc quần ngủ màu xanh dương nhạt khá ngắn để lộ cặp chân trắng không tì vết. Nhưng do ngoài trời cũng không quá nắng lên Lee SangHyeok chỉ mặc Hoodie chứ không mặc thêm quần dài. Cậu cầm theo ví với điện thoại rồi xuống nhà đi bộ đến cửa hàng tiện lợi cách đây vài trăm mét. Lee SangHyeok không quên mang theo dù vì cậu thấy trời cũng có khá nhiều mây đen, vẫn nên cẩn thận thì hơn.
Vừa bước đến trước cửa hàng tiện lợi Lee SangHyeok đã tia ngay thấy vài lốc sữa chua ngon lành đang mời gọi cậu. Không chần chờ thêm mà cậu liền cầm cho mình một giỏ hàng rồi tiến đến lấy vài hộp mang về ăn dần. Ngó qua dàn sữa bên cạnh thì cậu lấy thêm vài hộp sữa chuối cùng sữa dâu. Khi cảm thấy bản thân lấy đủ sữa thì Lee SangHyeok lại đến quầy đồ ăn vặt. Cậu với tay muốn lấy bịch dâu sấy khô thì vô tình chạm vào một cánh tay khác.
Cậu rút tay lại rồi quay qua nhìn. /Ôi đm Jeong JiHoon đang làm cái gì ở đây vậy?/ Miệng Lee SangHyeok suýt chút nữa đã thốt ra nhưng cậu vẫn kìm lại rồi nhường hắn mua trước. Jeong JiHoon không nói gì mà lấy cho mình một phần rồi đi sang quầy khác.
Khi xác nhận Jeong JiHoon đã đi thì Lee SangHyeok mới với tay lấy 3 bịch dâu sấy cùng vài bịch snacks. Lee SangHyeok ngó nhẹ qua hàng trái cây thì liền mua thêm một phần dưa hấu cắt sẵn cùng 2 phần dâu tây.
Cảm thấy hài lòng rồi thì Lee SangHyeok liền tiến đến quầy thu ngân để thanh toán nhưng mà ôi thôi sao hàng người dài quá đứng đến sáng mai mất. Lee SangHyeok vẫn không bỏ cuộc mà liền đước xếp ở cuối dãy hàng. Đang đứng lướt điện thoại xem clip meme mèo con đáng yêu thì sau lưng cậu có tiếng bước chân tiến đến. Quay lại nhìn thì thấy Jeong JiHoon đang đứng ngay sau lưng, cậu gật đầu chào hắn rồi quay mặt về phía trước.
Đúng là oan gia ngỏ hẹp nhà họ Lee và họ Jeong mà. Jeong JiHoon nhìn vào dỏ hàng của cậu rồi cười khẩy, bao nhiêu tuổi rồi mà lựa toàn đồ ăn như cho con nít ăn. Lại còn ăn mặc ngắn cũn cỡn chạy lon ton ra ngoài mua đồ ăn. Đứng một hồi thì họ Jeong cũng thấy chán liền lấy điện thoại ra xem.
Khi dãy hàng còn khoảng 2 người nữa là đến Lee SangHyeok thì bỗng ngoài trời có tiếng lấm tấm mưa rơi. Cậu cảm thấy bản thân thật thông minh khi mang theo ô để tránh việc bản thân ướt như chuột lột chạy về nhà. Đến lượt cậu thanh toán thì nhân viên làm việc khá nhanh, cậu chỉ việc quẹt thẻ rồi cầm túi đồ lon ton nhảy chân sáo ra ngoài.
Lee SangHyeok dùng tay với lấy chiếc ô dựng ở phía trước cửa nhưng quơ qua quơ lại một hồi thứ cậu cầm được là không khí chứ không có chiếc ô nào cả. Cậu hoảng hốt nhìn quanh thì vẫn không thấy chiếc ô của mình ở đâu. Trong lúc đang loay hoay tìm thì bỗng Jeong JiHoon từ đằng bước đến vỗ lên vai cậu.
" Khi nãy tôi thấy có người cầm đi rồi không cần tìm nữa đâu."
" Àh."
" Về cùng tôi. Xe tôi đậu ngay gần đây thôi."
" Nhưng mà tôi đã đi nhờ xe của cậu đến hai lần rồi như vậy sẽ không tốt."
" Vậy cậu định đứng đây đến khi mưa tạnh?"
" Không. Tôi sẽ gọi nhờ người đến đón."
" Như vậy sẽ phiền lắm đi về cùng tôi thì cậu chết à?"
" Nếu vậy thì sao?"
" Bộ vẻ đẹp trai của tôi làm cậu ngại ngùng đến vậy hả? Aish tôi không phiền nếu cậu có ý với tôi đâu."
" Có điên quá thì cũng chừa cho người ta điên với chứ. Điên gì mà điên hết phần thiên hạ vậy?"
" Đứng nói một lát nữa là mưa sẽ càng to đó. Giờ có chịu lên xe không?"
" Đi thì đi." Lee SangHyeok thấy trời mãi vẫn chưa thôi nặng hạt thì mới miễn cưỡng đồng ý với hắn.
Jeong JiHoon thấy cuối cùng cũng dụ được người lên xe thì liền suy nghĩ xem nên đến biến giới Campuchia hay Lào.
Lee gia cách đây chỉ vài phút đi bộ nên xe của Jeong gia chẳng mấy chốc đã đỗ trước cổng Lee gia. Hiện tại khoảng cách giữa cậu và cửa dinh thự Lee là chưa đến 10m nên Lee SangHyeok định sẽ chạy ùa vào nhà rồi lát tắm sau. Jeong JiHoon thấy được ý định của cậu thì liền cởi áo khoác rồi trùm lên đầu cậu.
" Vào trong đi. Nhớ giặt thật kí rồi mang trả cho tôi biết chưa?"
" Nói gì vậy? Tôi không cần cậu cầm lấy mà mặc cho đỡ math đi." Lee SangHyeok vứt áo về phía hắn rồi mở cửa muốn xuống xe.
Jeong JiHoon vội lấy tay kéo cậu về phía mình rồi dùng tay đóng cửa xe lại.
" Cậu điên à? Ngoài kia vẫn đang mưa rất lớn cậu có biết không?"
" Buông ra." Lee SangHyeok dãy dựa muốn thoát khỏi cánh tay của hắn.
" Cầm lấy áo và tự đi trong hoặc tôi sẽ đi cùng cậu chọn đi."
" Đưa đây." Nói xong Lee SangHyeok cầm áo của hắn trùm lên đầu rồi chạy vội vào nhà.
Chiếc áo lớn của Jeong JiHoon như nuốt chửng lấy cơ thể mảnh khảnh. Đôi chân thon dài chạy giữa trời mưa làm nổi bật lên làn da trắng nõn của cậu. Jeong JiHoon chờ đến khi cậu vào nhà an toàn thì mới bảo tài xế lái xe đi. Vào đến nhà một cách an toàn rồi thì Lee SangHyeok vứt chiếc áo cho người hầu bảo họ giặt sạch rồi mang sang Jeong gia trả cho thiếu gia họ Jeong.
Lee SangHyeok mệt mỏi cầm túi đồ ăn lên tầng của mình. Gặp tên điên kia làm cậu tức đến no luôn rồi nên không còn muốn ăn nữa. Mắc cái gì mà gặp Jeong JiHoon liên tục vậy không biết cậu có đọc lướt đoạn tình tiết quan trọng nào không ta. Lee SangHyeok bên này đang bối rối suy nghĩ đủ đường về tên điên.
Bên này Jeong JiHoon cũng vừa về đến nhà họ Jeong thì hắn liền phóng lên phòng rồi chạy vội vào phòng tắm. Jeong JiHoon rửa mặt rồi ngước lên nhìn bản thân ở trong gương.
/Mình trẻ đẹp như này mà Lee SangHyeok lại không có dấu hiệu thích mình như kiếp trước. Cậu ta cũng được trọng sinh sao?/
___________________________
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro