Chương 62: Ngã Xuống Giường

Cũng không biết mất bao lâu, Văn Mân mới dùng sức lấy tay chống đỡ đứng lên, cô lặng lẳng nhìn vẻ mặt của người đàn ông dưới thân mình đang ngây ngốc, bỗng "phốc" một tiếng nở nụ cười.

Nghe thấy tiếng cười của Văn Mân, Tiếu Đồng mới từ nụ hôn vừa rồi khôi phục lại sắc mặt đang cứng đơ của mình, anh đưa lưỡi liếm liếm môi mình, sau đó ánh mắt lại rơi thẳng vào cánh môi Văn Mân.

Văn Mân bị Tiếu Đồng nhìn đến ngượng ngùng, không tự chủ liền cúi đầu, nhưng vừa cúi đầu lại nhìn đúng cảnh xuân trước ngực anh, hai bên tai bỗng chốc đỏ lên.

"Anh nghĩ là em đã có kinh nghiệm hôn môi, kỹ thuật so với anh chắc chắn tốt hơn, xem ra, hoàn toàn cũng không có gì, chỉ là môi chạm môi, đến động tác tiếp theo cũng không có..." Không đợi Văn Mân hết ngại ngùng, Tiếu Đồng liền phát biểu một câu đáng đánh đòn như vậy, thật là muốn chết sớm đây mà.

Quả nhiên, Văn Mân đưa tay đánh mạnh một cái lên lồng ngực vẫn đang để trần của anh, ngay sau đó, trên làn da màu đồng đã xuất hiện dấu vết đo đỏ của một bàn tay.

"Tốt xấu gì em cũng là người có kinh nghiệm, anh ngay cả nụ hôn đầu cũng chưa có, có tư cách gì bình luận kỹ thuật hôn của em được hay không được, này, anh muốn làm gì, làm gì chứ,ưhm..ưhm ." Lời còn chưa nói xong, người đã bị một sức mạnh kéo vào lòng, môi cũng bị chặn lại, chỉ một lát sau, thanh âm giãy dụa phát ra từ miệng liền biến thành tiếng thở gấp.

Một lúc sau, Văn Mân bị hôn đến mờ mịt cuối cùng cũng được tự do.

"Thế nào? Còn dám xem thường anh sao? Theo như em nói, anh một chút kinh nghiệm cũng không có, kỹ thuật hôn môi cũng kém hơn em, hẳn là em nên tỉnh táo xem xét lại năng lực học tập và lĩnh ngộ của mình đi."

"Tiếu Đồng ~~~"

"Thẹn quá hóa giận? Xem ra anh chọc trúng chỗ đau của em rồi."

"Tiếu Đồng ~~~"

"Nhóc, anh nghĩ là anh không thích cách em gọi tên anh, có lẽ em nên thử thay đổi cách gọi xem sao."

"Anh đi chết đi." Rốt cục, không thể nhịn được nữa, Văn Mân nắm lấy cái gối ở đầu giường muốn bịt lại cái miệng đáng ghét của anh.

Tiếu Đồng nhất thời không kịp đề phòng, phịch một cái liền té xuống giường, nhìn hai chân ngã chổng vó, cười đến vui vẻ.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro