Chương 2: Cuộc Chạm Trán Bất Ngờ
Chương 2: Khốn Khiếp Thật!
Sau một ngày dài ở trường, Hà Thiên Thiên mệt mỏi bước vào nhà. Cô không mong chờ gì khi trở về căn nhà này. nhưng hôm nay lại có những vị khách đặc biệt, Lại còn ngồi ngay ghế sofa trong phòng khách. Khi Cô nhìn thấy là một người phụ nữ lớn tuổi với khí chất uy quyền – Dương lão phu nhân, bà nội của Dương Gia Kỳ.
Bên cạnh bà là Huỳnh Tú Lan, mẹ kế của cô, Hai người họ đang bàn bạc gì đó.. nhưng khi thấy Thiên Thiên bước vào, cuộc trò chuyện bỗng chốc im bặt.
“ Thiên Thiên, con về rồi à? ” Huỳnh Tú Lan mỉm cười giả tạo, ánh mắt đầy ẩn ý.
Thiên Thiên cau mày, nhìn lướt qua bàn trà rồi cầm lấy ly nước trên bàn, tiến thẳng về phía hai người. Cô không nói không rằng, dứt khoát hất thẳng ly nước vào mặt Hà Chí Hùng , Ba cô.
Cả phòng khách chết lặng.
Huỳnh Tú Lan trợn mắt kinh hoàng.
“ Thiên Thiên! Con làm cái gì vậy!? ”
Dương lão phu nhân cũng hơi nhíu mày, nhưng không lên tiếng.
Hà Chí Hùng cố kiềm nén sự nhục nhã trong người, cố không tức giận để bộc lộ cảm xúc ra bên ngoài! Mẹ kế thấy vậy liền rút khăn giấy ra, vội lau cho ông ta.
Thiên Thiên siết chặt tay, ánh mắt bùng lên lửa giận.
“ Các người nghĩ gì mà dám đem tôi ra làm công cụ giao dịch!? Tôi không đời nào lấy con trai ông đâu!! " Cô nói xong thì quay qua quát tháo vào mặt ông Dương.
Dương Chính Lưu - Ba na9 không hề tỏ ra khó chịu, ngược lại còn có chút thích thú. Ông nhìn sang Dương lão phu nhân, khẽ gật đầu.
“ Tôi nghĩ con bé này rất hợp. Một cô gái có cá tính mạnh mẽ, sau này chắc chắn sẽ bảo vệ được Gia Kỳ nhà chúng ta! ”
Dương lão phu nhân im lặng một lúc, rồi chậm rãi lên tiếng.
“ Thiên Thiên, ta biết cháu không muốn cuộc hôn nhân này. Nhưng tin ta đi, đây là sự lựa chọn tốt nhất cho cháu.” Lão phu nhân cũng nhận ra điều đó trong căn nhà này, nên bà nhanh chóng khuyên nhủ cô.
“ Lựa chọn tốt nhất? ” Thiên Thiên bật cười cay đắng, Cô nói.
“ Gả cho một kẻ ngốc chả khác nào lấy tôi về làm osin? Tôi thà chết còn hơn! ”
Dương lão phu nhân nhìn sâu vào mắt cô, rồi bất giác mỉm cười nhẹ.
“ Cháu sẽ sớm nhận ra mọi chuyện không như cháu nghĩ đâu! ”
Cô bất lực nói lại. " Không đời nào đâu nhé! "
Hà Diệp Lâm - Con gái nuôi thứ út trong nhà đứng một góc, Tay cô xiếc chặt ánh mắt căm phẫn nhìn về phía Thiên Thiên.
" Hà Thiên Thiên! Đến lúc mày nên đi khỏi căn nhà này rồi! Đến lúc đó Chí Hâm cũng sẽ thuộc về Tao mà thôi! "
Thiên Thiên không muốn nghe thêm, cô quay người bỏ đi. Nhưng trong lòng cô lại có một cảm giác bất an khó tả. Rốt cuộc, cuộc hôn nhân này còn ẩn chứa bí mật gì mà cô chưa biết?
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro