chap 11
" Anh không được phạm qua ranh giới cái gối ôm này niếu không tôi sẽ đá anh ra khỏi giường ” -Lạc Tử.
" Dạ vợ ”-Khánh Hưng.
__________
Vài tháng sau.
Mọi chuyện vẫn diễn ra bình thường, anh thì vẫn lẻo đẻo theo cô.
Tưởng chừng anh sẽ sống với cô như vậy hoài. Nhưng có lẽ anh và cô không được như vậy.
Rầmm.
Tại bệnh viện.
Cô và ông bà chạy hì hục vào bệnh viện vì nghe được tin là anh bị xe tông bây giờ đang cấp cứu.
Đã gần 2 tiếng rồii mà bác sĩ vẫn còn chưa ra.
Ở bên ngoài cô suy nghĩ rất nhiều, niếu anh tỉnh lại không nhớ cô là ai, niếu anh tỉnh lại không còn 1 tiếng hay 2 tiếng điều gọi cô là vợ, niếu anh không cần cô bên cạnh anh nữa lúc đó phải làm sao.
" Ai là người nhà của bệnh nhân”- Bác sĩ đi ra.
Ông bà nhanh chân đứng lên " Tôi... Con tôi sao rồii bác sĩ ” .
" Cậu ấy đã qua nguy hiểm, bây giờ ông bà có thể vào thăm ” - bác sĩ.
" Cám ơn bác sĩ ” - ông.
" Tử Nhi chúng ta vào thôi ” - Bà xoay qua nhìn thấy cô đang ngồi trên ghế thẫn thờ.
Bước vào phòng thì thấy anh đang nằm trên giường . Anh vẫn chưa tỉnh .
" Hai người về trước đi tối nay con ở lại với anh ấy có gì hai người sáng mai vào cũng được” - Lạc Tử kêu hai người về vì cô biết nảy giờ ông bà cũng mệt rồii.
" Vậy được, có gì con điện cho cô nhé ”- bà.
" Dạ, vậy hai người về trước đi ” - Lạc Tử.
Sau khi hai người đi rồii cô đi lại ngồi kế anh.
" Anh tại sao lại không cẩn thận như vậy hả, anh đi đâu mà không báo cho tôi biết để rồi ra nông nỗi này hả, bây giờ thì hay rồii anh nằm ở đó anh ngủ ngon đó, anh có biết tôi lo thế nào không,nếu anh tỉnh lại không nhớ tôi là ai nữa thì sao ” - nói một hồi cô cảm thấy mệt mà anh vẫn chưa tỉnh lại.
________
Sáng hôm sau, ba mẹ anh vào sớm ba người đứng quanh giường.
Anh từ từ mở mắt ra người đầu tiên mình nhin thấy là ba mẹ của mình, anh để ý còn thấy có thêm một cô gái đứng nhìn mình chằm chằm mình nảy giờ, nhìn cô gái anh không có ấn tượng với cô.
" Ba mẹ cô này là ai ”- Khánh Hưng quay sang hỏi ba mẹ mình.
_________________
Từ chap này sẽ ngược nữ 9 ạ
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro