đám cưới
thấm thoắt chúng tôi cũng phải lên kế hoạch làm một cái đám cưới. tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ kết hôn theo cách này. một bản hợp đồng, một người chồng trầm lặng nhưng đanh đá, và một đám cưới được lên kế hoạch như một dự án kinh doanh.
"chúng ta cần lên kế hoạch cho đám cưới ?"
tôi nói, nhìn Yoongi đang chăm chú vào bản thiết kế mới nhất của công ty anh.
anh ngẩng đầu, ánh mắt lạnh lùng như thường lệ.
"chúng ta đã ký hợp đồng. Đám cưới chỉ là hình thức."
"nhưng gia đình hai bên đều mong đợi một buổi lễ ra trò. và tôi cũng không muốn bị đồn là cô dâu chạy trốn."
Yoongi thở dài, đặt bản thiết kế xuống.
"được rồi. nhưng em phải chịu trách nhiệm chính."
tôi cười rạng rỡ.
"tuyệt vời! Tôi đã có vài ý tưởng."
với kinh nghiệm là chủ một studio váy cưới, tôi nhanh chóng bắt tay vào công việc. tôi chọn một chiếc váy ren trắng tinh khôi, đơn giản nhưng tinh tế. Yoongi, với gu thẩm mỹ của một giám đốc thiết kế thời trang, tự chọn cho mình một bộ vest đen cổ điển, vừa vặn đến từng đường kim mũi chỉ.
chúng tôi quyết định tổ chức đám cưới tại một khu vườn nhỏ, với ánh đèn lấp lánh và hoa tươi rực rỡ. mọi thứ được chuẩn bị chu đáo, từ thực đơn đến âm nhạc, tất cả đều phản ánh sự kết hợp giữa phong cách của tôi và Yoongi.
---
ngày đám cưới, tôi đứng trước gương, ngắm nhìn mình trong chiếc váy cưới. tôi cảm thấy hồi hộp, không phải vì sợ hãi, mà vì một cảm giác lạ lùng trong lòng.
Yoongi bước vào, nhìn tôi qua gương.
"em trông... đẹp."
tôi quay lại, mỉm cười.
"cảm ơn. anh cũng vậy."
chúng tôi cùng nhau bước ra khu vườn, nơi gia đình và bạn bè đang chờ đợi. khi cha tôi trao tay tôi cho Yoongi, tôi cảm thấy một điều gì đó thay đổi. không còn là một hợp đồng, mà là một khởi đầu mới.
gia đình họ hàng 2 bên vui mừng khôn siết vì bây giờ chúng tôi cũng đã lập gia đình, tôi có thể cảm nhận những cái thở phào nhẹ nhõm của chú út vì đơn giản là chú không bị tôi làm mất mặt với Min Yoongi.
---
sau đám cưới, chúng tôi trở về căn hộ chung. tôi ngồi trên ghế sofa, tháo giày cao gót, thở phào nhẹ nhõm.
Yoongi ngồi xuống bên cạnh, đưa cho tôi một ly nước.
"mệt không?"
"tôi ổn. chỉ là... cảm thấy lạ lùng."
"vì chúng ta đã kết hôn?"
tôi gật đầu.
"ừ. nhưng không tệ lắm."
anh mỉm cười.
"tôi cũng nghĩ vậy."
chúng tôi ngồi trong im lặng, nhưng không còn cảm giác gượng gạo như trước. có lẽ, từ một bản hợp đồng, chúng tôi đã tìm thấy điều gì đó hơn thế.
---
tôi tắm xong, tháo bỏ lớp trang điểm, thay bộ đồ thoải mái rồi bước vào bếp. Yoongi đã ngồi ở bàn ăn, trước mặt là hai đĩa mì Ý nóng hổi.
"anh nấu à?"
ôi thật ngạc nhiên.
"ừ. chỉ là món đơn giản thôi!"
anh đáp, giọng đều đều.
tôi ngồi xuống, cầm nĩa lên.
"cảm ơn. trông ngon đấy."
chúng tôi ăn trong im lặng một lúc. tôi liếc nhìn anh, thấy ánh mắt anh dán vào đĩa mì, vẻ mặt bình thản.
"anh thấy hôm nay thế nào?"
tôi hỏi, phá vỡ sự im lặng.
"ổn. mọi thứ diễn ra suôn sẻ."
anh đáp ngắn gọn.
tôi gật đầu.
"ừ. tôi cũng nghĩ vậy."
sau bữa tối, tôi dọn dẹp bát đĩa, còn Yoongi ngồi trên sofa, mắt dán vào màn hình tivi. tôi lau tay, rồi ngồi xuống bên cạnh anh.
"anh định xem gì?" tôi hỏi.
"không có gì đặc biệt. chỉ lướt qua thôi." anh trả lời.
chúng tôi ngồi cạnh nhau, ánh sáng từ tivi phản chiếu lên khuôn mặt anh. tôi cảm thấy một sự yên bình lạ lùng, khác hẳn với những ngày đầu căng thẳng.
"Yoongi."
tôi gọi tên anh, lần đầu tiên không dùng kính ngữ. mà chính anh là người yêu cầu như vậy mà ?!
anh quay sang nhìn tôi, ánh mắt hơi ngạc nhiên.
"tôi biết đây là một cuộc hôn nhân hợp đồng, nhưng... tôi nghĩ chúng ta nên cố gắng sống hòa thuận. ít nhất là trong một năm tới."
anh im lặng một lúc, rồi gật đầu.
"tôi đồng ý."
tôi mỉm cười.
"tốt. vậy bắt đầu từ hôm nay, chúng ta sẽ là... bạn cùng nhà."
anh cũng cười nhẹ.
"bạn cùng nhà."
---
cuộc sống sau đám cưới của chúng tôi cũng khá nhàm chán.
buổi sáng của mấy hôm sau đám cưới tôi ngủ thức dậy thì đã là 7 giờ 30 phút sáng, ánh nắng nhẹ nhàng len qua rèm cửa, chiếu vào căn phòng ngủ mới.
tôi mở mắt, cảm nhận sự yên tĩnh lạ lẫm. căn phòng này không giống với phòng ngủ quen thuộc của tôi trước đây. mọi thứ đều mới mẻ, từ màu sắc của tường đến cảm giác của chiếc giường dưới lưng.
tôi mở cửa bước ra ngoài. hình như Yoongi chưa thức, kệ, tôi đi tắm cái đã.
bước vào bếp, tôi bắt đầu chuẩn bị bữa sáng. tôi không phải là người nấu ăn giỏi, nhưng tôi muốn làm điều gì đó để bắt đầu ngày mới. trong lúc chiên trứng, tôi nghe thấy tiếng bước chân phía sau
"chào buổi sáng."
Yoongi nói, giọng vẫn còn ngái ngủ.
"chào anh," tôi đáp, quay lại nhìn anh.
"anh ngủ ngon chứ?"
"ừ, cũng tạm."
anh trả lời, rồi ngồi xuống bàn ăn.
tôi đặt đĩa trứng trước mặt anh, rồi ngồi xuống đối diện. chúng tôi ăn trong im lặng, chỉ có tiếng dao nĩa chạm vào đĩa vang lên nhẹ nhàng.
sau bữa sáng, Yoongi đứng dậy, lấy cặp tài liệu và chuẩn bị rời đi.
"tôi có một cuộc họp vào sáng nay," anh nói. "em có cần tôi đưa đi đâu không?"
"không, cảm ơn anh. tôi có việc ở studio." tôi trả lời.
anh gật đầu, rồi bước ra khỏi cửa. tôi nhìn theo anh, cảm thấy một cảm xúc lạ lẫm trong lòng. dù chúng tôi đã kết hôn, nhưng mối quan hệ giữa chúng tôi vẫn còn xa cách.
---
những ngày tiếp theo, chúng tôi dần quen với cuộc sống chung. mỗi sáng, tôi dậy sớm chuẩn bị bữa sáng, còn Yoongi pha cà phê. chúng tôi ăn sáng cùng nhau, rồi mỗi người đi làm công việc của mình.
buổi tối, chúng tôi cùng nhau nấu ăn hoặc gọi đồ ăn ngoài. sau bữa tối, Yoongi thường ngồi đọc sách hoặc làm việc, còn tôi thì xem tivi hoặc đọc tạp chí thời trang.
một buổi tối, khi tôi đang xem lại album ảnh cưới, Yoongi bước vào phòng khách.
"em đang xem gì vậy?" anh hỏi.
"ảnh cưới của chúng ta," tôi trả lời, rồi đưa album cho anh.
anh ngồi xuống bên cạnh tôi, lật từng trang một cách chậm rãi.
"chúng ta trông khá đẹp đôi."
anh nói, giọng nhẹ nhàng.
tôi mỉm cười.
"ừ, tôi cũng nghĩ vậy."
chúng tôi ngồi cạnh nhau, xem lại những khoảnh khắc trong đám cưới.
dù đó chỉ là một đám cưới hợp đồng, nhưng những bức ảnh lại ghi lại những khoảnh khắc chân thật và ấm áp.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro