4

"Bớt ăn đi...."Giọng nói của nèo đen nhỏ từ trên đầu truyền xuống, "Ăn nữa thì thành Mèo mập..."

"Hả? Susu kêu meo meo à?" Người đàn ông tên Geonbu ngạc nhiên khi nghe mèo của mình kêu meo meo. "Anh Wangho, mèo của hậu bối anh lợi hại như vậy sao? Hay là nó có cảm giác với Susu?"

"Quần què!" Chovy lại bắt đầu nhe răng gào, "Tôi là đực! Nó cũng đực! Tôi chỉ thích anh chủ Doran thôi."

"À, Chovy cũng kêu nữa." Choi Hyeonjoon nhấc con mèo dài kêu cót két của mình lên và hất lên. "Có vẻ như nó cũng thích mèo của cậu^^"

Chovy cạn lời, tại vì sao mà con người không hiểu tiếng mèo? Nó chỉ có thể để anh chủ xốc lên để chào đón con mèo đen.

"Kim Heosu--" Chovy gọi con mèo đen, "Không ngờ ngươi lại bị con người này mua! Nhìn ngươi xem, sao bây giờ ngươi yếu ớt như vậy? Bây giờ chắc chắn đánh không lại ta hahaha." Giọng meo meo của Chovy rõ ràng tràn ngập vui sướng, Hyeonjoon cảm nhận được, lập tức ôm Chovy tiến lại gần chú mèo đen.

"Xin hỏi, mèo của cậu tên là gì?" Anh hỏi đối phương.

"Nó tên là Kim Heosu." Bên kia gãi cằm mèo, con mèo con nheo mắt trong tay anh ta với vẻ thích thú tột độ.

"Hả? Kim Heosu?" Chovy gần như phá lên cười trên cánh tay anh chủ. "Showmaker cao ngạo ngày xưa đâu rồi? Kim Heosu là cha nào?" Chovy cười đến sắp tắt thở.

"Oa, cậu đặt cho nó một cái tên người." Hyeonjoon rất là kinh ngạc, "Tại sao lại gọi nó cái tên này?"

"Choi Doran! Đừng nói là anh muốn đặt cho em cái tên ngu ngốc như thế này nhá?" Em không muốn, không muốn đâu."

"Bởi vì tôi tên là Kim Geonbu, nếu con mèo có cùng họ với tôi, điều đó chứng tỏ đó là mèo của tôi. Và khi tôi mua nó, nhân viên bán hàng nói với tôi rằng nó tên là Showmaker, vì vậy tôi đã suy nghĩ và gọi nó là Kim Heosu. Hơn nữa tiểu gia hỏa có vẻ rất thích cái tên này."

"Chovy... em có muốn một cái tên như vậy không" Choi Hyeonjoon bất ngờ xốc Chovy lên đối diện mặt mình và bắt gặp đôi mắt mèo dài, gần như ngay lập tức, lần đầu tiên Chovy duỗi chân ra và đẩy chủ nhân, tỏ ý từ chối rõ ràng.

"Ôi, anh nghĩ Chovy ngán được Hyeonjoon ôm rồi, để anh bế một cái." Han Wangho nhìn Chovy bắt đầu đẩy mặt Hyeonjoon, lầm tưởng Chovy muốn đổi người bế. Nhưng mèo dài vừa liếc mắt nhìn Wangho đã bị oán khí của mèo mặt bự vừa mới bị thả xuống làm cho hoảng sợ.

Oa, Wangho thả con mèo mặt bự xuống! Và mèo mặt bự bắt đầu ra dáng một chú mèo mắt đen với tư thế "mày có dám để nó thử ôm mày không" khiến Chovy run như cầy sấy. Ngay lập tức, Chovy cuộn lại trên ngực Hyeonjoon , giả vờ kêu meo meo đáng thương.

"Thấy buồn nôn..." Faker phàn nàn, trong khi nhẹ nhàng cào vào tay của Han Wangho bằng chân trước. "Wangho à, quan tâm con mèo kia mần chi, ôm tui đi, cậu ôm tui, buổi tối tui ôm cậu."

"Kerker đừng loạn." Wangho cũng không hiểu tiếng mèo, anh chỉ muốn giúp đỡ Hyeonjoon theo cách của con người.

Bằng cách này, Chovy cảm thấy rằng ngay giây đầu tiên sợi lông tơ trên người mình chạm vào tay Wangho, nó sẽ là best friend với Hắc bạch vô thường.

Và khi nó nhìn thấy Kim Heosu - Showmaker, kẻ thù không đội trời chung trong cửa hàng thú cưng - một lần nữa, đối phương nheo mắt, và khóe miệng nó nở một nụ cười khó nhận ra.

Đụ má nó, tối nay nhất định phải kêu Doranie nấu cơm mèo bù cho ta!

Sau khi trở về nhà, Chovy đã mệt mỏi không chịu nổi, vì nó đã lặng lẽ chiến đấu với Showmaker, và dễ dàng áp đảo con mèo lùn bằng chiều cao của mình. Faker vẫn như một chú mèo trưởng thành, vừa meo meo vừa vào bếp cùng chủ nó. Đối với bóng lưng của Faker, Chovy nhận thấy một chút buồn bã.

Hừm, mèo thổ địa đồ đó nhưng cũng chỉ được ăn đồ hộp, tội ghê héng Hừm ~ ~ Với việc một mình chiếm khung leo mèo của Faker, Chovy có cảm giác như nó có thể dí mũi vào mặt bự ngay lập tức.

Nhưng không có mùi cơm mèo như Chovy mong đợi, chỉ có tiếng Doran mở lon. Hừm, nghe kỹ thì, hình như có hai cái hộp đã được mở! Có vẻ như anh chủ thông minh biết rằng hôm nay Chobby của anh ăn ít ơi là ít vì thể diện của mèo, và hiếm khi nó được ăn thêm vào những buổi tối cuối tuần! Tuyệt vời! Chỉ cần nói rằng không phải Chovy đã tự mình trở thành xác thịt! Rõ ràng là Doran đã cho Chovy rất nhiều lon, mấy lon rỗng đều nằm gần bát nó!

Nhưng tại sao! Sự bất bình của Chovy gần như có thể được thể hiện bằng màn sương độc màu tím. "Tại sao em phải ăn cùng đồ hộp với con mèo mặt bự này? Hả Đỗ Lan? Cơm mèo nhà làm của em đâu??"

Nghe thấy tiếng meo meo của Chovy, Choi Hyeonjoon , người vẫn đang nấu ăn, vội vã chạy đến. "Chovy, hôm nay ăn cơm mèo với Faker nhé. Anh mới mua món này từ chủ sở hữu nhóm mèo hôm nay. Hãy thử nhé."

"Không--em không muốn ăn cùng đồ hộp với con mèo mặt bự này--" Giọng Chovy chuyển thành nước mắt, "Em không muốn mặt mình to như vậy--"

Faker nheo mắt và đập đầu Chovy vào cơm hộp trước mặt. Chovy nhìn lên, khuôn mặt của nó bị bao phủ bởi thịt hộp, nó trừng mắt nhìn Faker đang nhấm nháp bữa ăn của mình và quyết định đánh trả. Lúc này, lợi thế của con mèo dài được bộc lộ - đôi tay dài.

Nhưng mặt bự cũng là cao thủ võ lâm phái Nga My. Sở dĩ Wangho thích mèo mặt bự trong cửa hàng thú cưng là vì nó "dũng cảm thiện chiến", anh muốn mua vì muốn chinh phục nó bằng sự quyến rũ của chính mình (?). May mắn thay, Faker sau đó đã trở thành một chú mèo dễ thương với khuôn mặt to lớn trước mặt Han Wangho, nhưng nó vẫn giữ khuôn mặt lạnh lùng khi đối xử với người hoặc mèo khác.

Vì vậy, bây giờ Chobby đang duỗi chân cào vào mặt nó, điều này đã kích hoạt ký ức xa xôi của Faker - có phải thằng này cũng là nhà vô địch 1v1 không?

Đây là trận chiến đầu tiên giữa hai con mèo.

Khi Han Wangho tách hai con mèo bằng găng tay, miệng đứa nào cũng có nhúm lông.

"Ê-tại sao tụi nó đột nhiên đánh nhau?" Han Wangho hỏi Choi Hyeonjoon , người đang dọn mấy cái hộp thiếc.

"Em không biết. Có lẽ đồ hộp không ngon chăng?" Về suy đoán của anh chủ, Chovy chỉ rằng ảnh đã đoán được một phần - "Em chỉ không muốn ăn đồ hộp giống như đồ hộp của người này." " Yeah yeah, tui được anh chủ nấu cơm cho ăn nè! Hì hì, mặt mập mày có được chủ làm cho không?"

Faker liếc nhìn Chovy đầy khiêu khích, nó lặng lẽ vẫy đuôi rồi trèo lên vị trí chiếc khung leo mèo thường nằm, quay mặt ra khung cảnh bên ngoài, bỏ lại hai người một mèo.

"Không sao, lát nữa Kerker sẽ ăn cơm sau" Han Wangho vẫn rất hiểu Faker, "Chovy muốn tới ăn cơm trước sao? Anh đổi thức ăn cho mèo cho bé nhé?"

Chovy meo meo hai tiếng, đi thẳng đến cái bát nhỏ mà Han Wangho vừa mở ra, bắt đầu hít thức ăn đóng hộp cho mèo.

"Đồ hộp có vẻ không có vấn đề gì chứ?" Hyeonjoon cảm thấy nhẹ nhõm khi thấy Chovy bắt đầu ăn, "Em còn nghĩ đồ ăn do hội giới thiệu không ngon."

"Ồ, tốt hơn là em nên tin tưởng hội." Han y cầm lấy bát mà Faker đã ăn, và chủ động đi đến chỗ con mèo mặt bự. Nhưng con mèo giận dỗi ư hử, cậu chủ đành phải đặt cái bát xuống đất.

"Chắc là Faker tối nay không muốn ra ngoài, sao chúng ta không đi chơi với Chovy nhỉ?" Choi Hyeonjoon đồng ý không chút do dự. Bởi vì anh cảm thấy rằng vì Chovy vẫn có thể đấm nhau với Faker, các hoạt động ngày hôm nay không tiêu tốn quá nhiều năng lượng của nó. Tìm một sinh viên ở trường đại học dắt đi dạo tối nay, cục cưng sẽ ngủ ngay khi tôi về đến nhà, ừm, mình đoán vậy.

Nhưng Choi Hyeonjoon đã tính toán sai về thể lực của Chovy, hay nói cách khác, thể lực của Lee Minhyung quá mạnh.

Nhìn thấy đại hán điên cuồng chạy theo Chovy, mắt anh suýt rớt ra ngoài. Anh còn chưa kịp hỏi một câu, tiền bối liền nhìn thấu anh.

"Nhà Minhyung có nuôi một con chó, và con chó con đó lúc giận hay chạy như vậy... Phải không? Chovy đang tức giận?"

Cui Xuanzhang chỉ là một nốt ruồi, và anh ấy không nghĩ quá nhiều về điều đó. "Anh có cảm giác như cậu ấy bị chính con chó con của mình mê hoặc ... Sau đó, Minhyung nhìn tất cả những con vật nhỏ theo tiêu chuẩn chó con nhà mình..."

Vì vậy, khi Chovy gặp Keria, lần thứ hai trong ngày nó suy sụp hoàn toàn.

"Em-tại sao em lại ở đây?" Con mèo dài bắt đầu cười toe toét với Maltese.

"?" Maltese nghiêng đầu, biểu thị ý. "Em rất sợ khi anh trông như thế này..."

"Này? Chovy, cậu có sợ Keria không?" Li Minheng không quan tâm đến con mèo dài, ngược lại, anh bế con chó con của mình lên và an ủi con chó nhỏ lông trắng. "Ria...đừng sợ...đây là con mèo anh tìm hôm nay...anh tưởng em sẽ thích mèo, lần sau sẽ không tìm mèo lâu như vậy nữa..."

KHÔNG PHẢI ĐÂU! NÓ LỪA CHÚ MÀY ĐÓ! Chovy muốn nói bộ mặt thật của Keria cho cu em to lớn và ngớ ngẩn trước mặt.

"Ngươi quên năm đó ngươi trèo vào ổ của anh Hyukyu như thế nào sao --" Bên tai Lee Minhyung , sau một tiếng "meo meo--" dài, chó con của mình đột nhiên muốn nhào xuống đánh nhau.

"Jeong Jihoon nói bậy bạ cái gì! Tôi thực sự thích Anh Hyukyu! Chỉ có anh ấy và tôi mới có thể phù hợp với nhau! Mày chỉ được nằm đó mà ghen tị thôi!" Ôm Keria bắt đầu sủa, Lee Minhyung đổ mồ hôi đầm đìa. "Ồ, keria, không sao đâu, anh sẽ trả con mèo lại cho chủ nhân của nó..."

"Jeong Jihoon ! Ngươi có mùi của một con mèo khác! Ngươi đã nói rằng sẽ không phản bội chủ nhân của mình - vậy tại sao bạn lại có - mùi của mèo -" Keria càng ngày càng hét to hơn, Lee Minhyung chỉ có thể an ủi chó con và cho nó ăn hai miếng đồ ăn vặt.

Hự, con chó con vẫn không thay đổi. Chovy nhớ rằng Keria bám lấy alpacas bất cứ lúc nào, nhưng khi nó đi ngang alpacas sẽ hứ nó ngay, này, vì vậy trên đời chỉ có Doran mới đối xử tốt với Chobby thôi! Sau khi xác nhận điều này, Chovy phớt lờ tiếng kêu của Keria.

"Ryu Minseok, trước tiên hãy đợi tao nâng cấp hoàn toàn mối quan hệ của tao với Choi Doran, sau đó tao đánh bại mày hahaha."

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro