CHƯƠNG 14: KHỞI ĐẦU MỚI
Sau buổi hẹn ngày hôm đó, Doran cảm thấy như vừa trải qua một cơn bão. Cảm xúc trong cậu vẫn còn hỗn loạn, nhưng có một điều mà cậu không thể phủ nhận: Chovy đã nói một cách thẳng thắn và chân thành hơn bao giờ hết. Cậu ấy đã không còn là người thiếu quyết đoán mà Doran từng biết. Lần này, Chovy thật sự muốn thay đổi.
Tại trụ sở T1, Doran không còn tâm trí để luyện tập. Cậu cứ nghĩ về những lời của Chovy, về ánh mắt ấy, đầy sự kiên quyết. Nhưng Doran vẫn không thể tránh khỏi sự hoài nghi trong lòng. Dù Chovy đã nói rằng sẽ không để Hera chen vào giữa họ nữa, nhưng liệu đó có phải là lời nói suông? Hay cậu ấy thật sự đã quyết tâm?
Trong khi đó, Chovy cũng không dễ dàng quên đi mọi chuyện. Cậu nằm trên giường, nơi mà bóng dáng của Doran luôn hiện hữu trông tâm trí. Khi luyện tập, Chovy cố gắng tập trung nhưng vẫn không thể thoát khỏi cảm giác lo lắng về việc Doran có thật sự tha thứ cho mình hay không.
"Em không thể để mọi thứ trôi qua như vậy." Chovy thầm nghĩ, miệng mím chặt lại.
Mỗi khi nghĩ đến Doran, trái tim cậu lại đập mạnh. Chovy biết mình cần phải chứng minh bằng hành động, không chỉ là lời nói. Nhưng làm sao để khiến Doran tin tưởng mình một lần nữa? Đó là câu hỏi mà cậu không ngừng tự hỏi.
Sáng ngày hôm sau, Doran nhận được một tin nhắn từ Chovy.
"Hyeonjunie, anh có thể đến gặp em một lần nữa không?"
Doran nhìn tin nhắn, trong lòng dấy lên một cảm giác vừa lo lắng vừa mong đợi. Cậu không thể phủ nhận rằng mình vẫn muốn gặp Chovy. Nhưng đồng thời, cậu cũng không muốn phải đối diện với sự thất vọng lần nữa.
"Được." Doran nhắn lại.
Chovy đọc tin nhắn, cảm giác nhẹ nhõm lướt qua. Đây là cơ hội thứ hai, cậu sẽ không bỏ lỡ.
Lần này, Chovy hẹn Doran gặp tại một quán cà phê yên tĩnh, khác hẳn lần trước. Cậu đã chuẩn bị tâm lý rất lâu để có thể đối diện với Doran một cách chân thành nhất. Cậu biết rằng đây là bước quan trọng để có thể lấy lại lòng tin của Doran.
Doran đến và ngồi xuống trước mặt Chovy. Giữa họ vẫn là sự yên lặng, nhưng lần này, không phải là sự ngại ngùng mà là một sự chờ đợi, chờ đợi những lời nói tiếp theo.
"Anh có thể kể cho em nghe về cảm giác của anh lúc này không?" Chovy mở lời, giọng cậu nhẹ nhàng, nhưng có chút căng thẳng.
Doran nhìn Chovy một lúc lâu, ánh mắt không còn lạnh lùng như trước, nhưng vẫn đầy sự cảnh giác: "Em biết không, dù có cố gắng, anh vẫn không thể quên được những gì đã xảy ra. Việc Hera đột nhiên xuất hiện và từ những ngày tháng đó anh cảm thấy mình như bị bỏ lại phía sau."
Chovy gật đầu, không cố biện minh: "Em hiểu, Hyeonjunie à. Nhưng bây giờ anh đừng lo vì vấn đề đó nữa nhé. Vì chắc chắn rằng, em sẽ không bao giờ điều đó xảy ra thêm một lần nào nữa. Hiện tại đối với em, chỉ có anh mới là quan trọng."
Doran nhắm mắt lại, cảm giác có gì đó trong lòng thay đổi. Cậu không nói gì, chỉ để cho cảm xúc lắng xuống. Lần này, không phải là lời xin lỗi, mà là sự chân thành trong hành động của Chovy.
"Vậy, em sẽ làm như thế nào để chứng minh điều đó?" Doran chờ đợi câu trả lời từ cậu.
Chovy nở một nụ cười nhẹ: "Em sẽ chứng minh bằng cách là sẽ không bao giờ để anh cảm thấy bị bỏ rơi nữa. Em sẽ ở bên anh, và chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua mọi thứ."
Doran nhìn vào đôi mắt của Chovy, nhận ra rằng lần này cậu ấy thật sự nghiêm túc. Và có lẽ, đây chính là cơ hội mà cả hai cần để bắt đầu lại từ đầu.
Từ buổi gặp gỡ hôm đó, mối quan hệ giữa Doran và Chovy đã có sự thay đổi. Doran không còn cảm thấy sự xa cách mà cậu từng nghĩ sẽ tồn tại mãi mãi. Cả hai bắt đầu trò chuyện với nhau nhiều hơn, và dần dần khoảng cách giữa họ cũng được rút ngắn lại.
Hera bây giờ đã không còn là mối lo ngại trong tâm trí Doran nữa. Và dù gì đi nữa, cậu cũng đã bắt đầu mở lòng hơn với Chovy.
Ngày tiếp theo, Doran bắt đầu cảm thấy như mọi thứ đang dần trở lại với nhịp sống bình thường. Tuy nhiên, trái tim cậu vẫn đập mạnh mỗi khi nghĩ về Chovy, mỗi khi cậu nhận được tin nhắn hay những cuộc gọi từ cậu ấy. Doran vẫn không thể thoát khỏi cảm giác rằng mình đang sống trong một thế giới mới, nơi mà mọi thứ đều đang thay đổi.
Mặc dù vậy, Doran không thể phủ nhận rằng có một phần trong lòng cậu cảm thấy vui mừng vì sự thay đổi của Chovy. Chovy không còn là người cậu từng nghĩ sẽ không bao giờ thay đổi. Cậu ấy đã chứng minh rằng mình có thể làm được, và Doran bắt đầu nhìn nhận lại mọi thứ.
Một buổi tối, sau khi kết thúc buổi luyện tập, Doran nhận được cuộc gọi từ Chovy. Không như những lần trước, lần này, giọng Chovy nghe rất khác - rất nhẹ nhàng và đầy quan tâm.
"Anh có thể dành chút thời gian không? Em muốn gặp anh."
Doran cảm thấy lòng mình tràn đầy hạnh phúc, một cảm giác mà trước đây cậu chưa từng trải qua.
Chưa kịp trả lời lại, Chovy bất ngờ xuất hiện trước mặt cậu. Tại trụ sở T1 - không phải cuộc gọi hay tin nhắn, cuộc hẹn nào cả, mà là Chovy đã xuất hiện trực tiếp ngay trước Doran.
"Anh đang luyện tập à?" Chovy hỏi, đứng ở cửa, nhìn vào Doran với ánh mắt đầy sự nuông chiều.
Doran nhìn Chovy một lúc. Cậu vẫn chưa thể tin rằng tất cả những gì điều này đang thực sự xảy ra, nhưng có một cảm giác trong lòng cậu, một cảm giác mà lâu lắm rồi cậu chưa cảm thấy. Cảm giác của sự thay đổi, của một điều gì đó đang được bắt đầu lại.
"Ừ, nhưng sao em vào được đây thế, có chuyện gì quan trọng cần nói sao?" Doran hỏi, ánh mắt tràn ngập tò mò, một chút hi vọng nhỏ.
Chovy bước vào phòng, ngồi xuống bên cạnh Doran:
"Em chỉ muốn nói rằng em rất trân trọng Hyeonjunie của em. Dù em không biết liệu mình có thể hoàn toàn xoá bỏ mọi sai lầm trong quá khứ hay không, nhưng em sẽ làm hết sức mình để không bao giờ làm anh thất vọng nữa."
Doran nhìn cậu, không biết nói gì. Nhưng cảm giác trong lòng cậu đã thay đổi. Có thể, đây chính là một khởi đầu mới cho cả hai.
"Anh cũng sẽ không làm em thất vọng nữa." Doran nói, và đó là lời hứa thật sự, không phải chỉ với Chovy, mà là với chính mình.
Cả hai chỉ nhìn nhau một lúc, và trong sự im lặng ấy, có một số đồng điệu mới được tạo ra. Họ không biết sẽ đi đâu, nhưng ít nhất, họ đã bước một bước mới cùng nhau.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro