1. ネットワーク

Khế ước giữa một vị thần và một gia tộc, em được đem ra làm cái giá.

Vị thần nắm giữ những mũi tên đáng gờm nhất lại chính là Eros , vị thần của tình yêu ( Cupid )

.Mũi tên vàng gieo vào lòng người nỗi đắm say, khao khát không cưỡng lại nổi.

.Mũi tên chì khiến kẻ bị trúng sinh ra chán ghét, xa lánh, từ chối mọi gắn kết.

Eros không giết chóc, mũi tên đem tới một nỗi đau khôn xiếc từ ' tình yêu ' mang đến, dằn xé tâm can.

Chẳng có gì đau đớn hơn một tình yêu không được đáp lại, một tình yêu đơn phương của một vật nhỏ bé dễ dàng bị dìm chết dưới tay gã.

.

. Ngày 13 tháng 12 năm x

Cơ thể em nhỏ bé và mong manh, một thứ cần được nâng niu và gìn giữ cuối cùng là người duy nhất mù quáng, si mê gã - một chú linh không có bất kì cảm xúc nào mang tên tình yêu.

Thế sao gã lại tước đoạt sự tinh khiết, thứ duy nhất chứng tỏ em tồn tại duy nhất của em ?

Gã tàn nhẫn với em, trao em một tia hy vọng lẻ loi rồi dập tắt nó bằng chính sự vô tâm của gã.

- Ức..!

- Câm mồm.

Thân thể em trần chuồng ngay bên dưới thân xác gã, từng âm thanh rên rỉ ái muội cứ vang đều trong gian phòng nhỏ. Chân em mềm nhũn, cơ thể đổ gục vào vách tường mặc cho gã lần mò. 

- Choso, ngài có yêu em không ?

- Không.

- Thế ngài đang làm gì với em, chẳng phải đó là yêu sao ?

- Mọi thứ, ta đang dìm chết ngươi. Ngươi mãi mãi chỉ là một vật sở hữu của mình ta. Đừng ảo tưởng.

Một luồn máu nhỏ bay vụt qua cái cổ trắng nõn, một vệt máu chảy xuống, thấm vào vạt áo của em - như một lời cảnh báo, em đã lắm lời. Em sợ hãi, run rẩy rúc vào thân hình to lớn nhưng không mang lại cảm giác an toàn cho em, ngoan ngoãn im lặng.

- ..

Từng lời lẽ gã thốt ra như muốn xé toạt trái tim yếu ớt của em, em trót yêu gã, yêu mù quáng. Si mê khí chất của gã, yêu khi gã cứu vớt em khỏi án tử hình. Em đã rung động, trước một người không nên day dưa, để rồi tự tổn thương chính mình.

Một lúc sau, vết rách trên cổ em đã lành lại từ khi nào ( tác giả xin phép cho Choso có khả năng sử dụng Ngịch Chuyển Thuật Thức ) .

 Em chua chát nhìn gã, một người đàn ông không yêu em nhưng lại trao em niềm hy vọng to lớn, sớm nhận ra em chỉ là một món đồ chơi thoả mãn dục vọng của gã, nhưng em vẫn muốn bên gã, dù cho chỉ là lợi dụng em. Nhưng ít nhất em vẫn được công nhận rằng mình đã hữu dụng với gã, em vẫn muốn gã, thậm chí là chết dưới tay gã.

- Choso, ngài tồi thật. Ruốt cuộc tại sao tôi phải khổ sở thế này vì ngài ? Tôi thật không thể hiểu được chính bản thân mình nữa rồi. - Shoji lầm bầm trong miệng, lời lẽ cố gắng phát ra tiếng nhỏ hết mức. Chẳng biết Choso có nghe lấy hay không, gã chỉ đứng dậy, bỏ ra khỏi không một tiếng chào từ biệt. Em bị gã đẩy ra khỏi lòng thô bạo, té bệt xuống đất không thương tiếc.

Cạch

Tiếng va chạm bởi cái đóng cửa vừa vang lên, cả cơ thể em dựa vào bức tường trắng tinh khôi. Không thể ngừng run rẩy, úp mặt xuống đôi bàn tay, từng giọt lệ cứ thế tuôn trào khỏi đôi mắt lung linh mang sắc màu, giờ lại mờ đi, như thể muốn trốn tránh tất cả.

Tay em đặt lên ngực, siết chặt tà áo, tim em đau đớn, nhịp dập cứ thế loạn lên chẳng còn trong khuôn khổ.

Hai hàng lệ dài bật ra khỏi, em muốn giải toả. Cứ mỗi lần gã rời đi, em lại ngồi vào trong góc, lặng lẽ bật khóc.

Em biết em quá yếu đuối, nhưng lại chẳng ngăn được cảm xúc mình. Như cách không thể cản được con tim mình chạy theo, như lý trí mình nghĩ suy và ước ao. Bản thân em vốn đã chẳng tự chủ được chính mình.

- Choso, em yêu ngài nhiều lắm. Phải làm sao ngài mới để ý tới em, làm sao để ngài đáp lại tình cảm em, dù chỉ một chút ..?

.

Choso biết em khóc, nhưng dựa lưng vào vách tường, hắn chỉ lẳng lặng lắng nghe, chẳng có ý định tiến vào dỗ dành. Đứng đó, im lặng nghe từng lời tâm sự của em.

Hắn nghe từ yêu hàng vạn lần, cuối cùng vẫn không hiểu đó là gì. Hà cớ gì em cứ yêu hắn, rồi tự tổn thương chính mình bởi thứ ' tình yêu' mù quáng đấy. Hắn không hiểu và không thể hiểu.

Hắn không có loại cảm xúc giống con người, hắn vô cảm mọi thứ, chẳng thể tỏ ra những xúc cảm giả tạo mà Geto thường hay bộc lộ ấy, như cười.

Mặc dù trong lòng hắn vẫn thường hay dao động với em, nhưng Choso không hiểu nó là thứ gì, hắn chỉ làm theo bản năng muốn em nghe theo mọi yêu cầu của hắn.

Một cảm giác chiếm hữu đối với em đã nảy mầm mà chính bản thân hắn còn chẳng ngộ ra.

Hắn đã muốn có mọi thứ của em, kể cả sự thuần khiết của em, hắn đã muốn vấy bẩn nó. Bởi hắn biết em sẽ không từ chối lời nói của hắn, hắn thản nhiên trêu đùa nhưng chẳng thấu được rằng em đớn đau đến nhường nào.

Những hành động quá mức thân thiết ấy vậy mà giữa em và hắn lại không có bất kì mối quan hệ nào, em chẳng thể hiểu nổi, luốt cuộc tình cảm hắn dành cho em là gì ?

Hay chỉ đơn thuần là những hành động không hề có chủ ý, tự nhiên.

Em quyết định hỏi hắn, hỏi mọi thứ mà bấy lâu em vẫn luôn thắc mắc.









Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro