Chương 111: Táo bạo cực kỳ
Xảy ra tai nạn xe cộ rồi !
Có người xúm lại xem tình huống, có người do dự muốn gọi điện thoại báo cảnh sát hay không.
"Tô Thi Thi!" Hà Chí Tường từ trong cơn chấn kinh phản ứng kịp, nhìn thấy thực ra là Tô Thi Thi đụng phải xe của hắn, tức giận đến lập tức muốn ngất đi: "Cô điên rồi!"
"Tô Thi Thi cô là kẻ tiện nhân, cô đụng xe của chúng tôi làm cái gì?"
Đoàn Ngọc Lộ cũng phản ứng lại, tay cầm túi xách liền muốn đánh.
"Đoàn tiểu thư, phiền cô tự trọng."
Dương Dũng không biết từ đâu chui ra, vươn tay túm chặt túi xách Đoàn Ngọc Lộ, tiện tay một cái, liền đem túi đoạt lấy, ném lên trên đất.
"Chanel của tôi!"
Đoàn Ngọc Lộ đau lòng đánh móc sau gáy, liền cùng Tô Thi Thi cãi nhau đều đã quên rồi.
Cô ta hiện tại đến tiền ăn cơm đều không có, cũng không thể đem túi xách tùy tiện phá hủy!
"Là vệ sĩ của là Bùi Dịch sao?"
Hà Chí Tường nhìn đến người đàn ông trên trán có vết sẹo, theo bản năng lui về sau một bước, trong mắt đều là cảnh giác.
"Tô Thi Thi đụng phải xe của tôi, chẳng lẽ cứ như vậy cho qua? Đừng tưởng rằng các người nhiều người có thể ức hiếp người khác!"
Tô Thi Thi đi về phía trước một bước, có chút muốn cạn lời nói: "Các người hai người, chúng tôi cũng hai người, sao vậy muốn ức hiếp tôi?"
Cô nói xong không đợi Hà Chí Tường nói chuyện, xoay người nhìn chiếc Cadillac bị va chạm biến hình, có chút tiếc nuối nói "Xe của anh cũng quá thối nát, va chạm nhẹ như thế đã hư rồi."
Bất quá trong lòng cô cũng là kinh sợ không ngừng, chiếc bảo mẫu cũng quá cứng cáp rồi.
Phía sau Cadillac bị đụng đến biến dạng như thế, vậy mà chiếc xe bảo mẫu kia chỉ lõm vào một chút, cái khác một chút việc đều không có.
"Tổng giám đốc đã cải tiến qua." Lúc này Dương Dũng tiếp cận Tô Thi Thi nhỏ giọng nói.
Tô Thi Thi nhíu mày, sớm biết như thế liền mạnh tay một chút! Để cho Bùi Dịch tức chết!
"Tô Thi Thi, cô đừng khinh người quá đáng!"
Hà Chí Tường tức giận đến run cầm cập, cũng dám nói xe của hắn thối nát?
Xe này hơn một trăm vạn, hắn mua còn không đến một tháng, vậy mà cứ như vậy báo hỏng rồi !
"Cô mau bồi thường cho tôi!" Hà Chí Tường nghiến răng nghiến lợi nói.
Mẹ con Hà gia coi tiền như mạng, đừng nói hơn một trăm vạn, chỉ là hơn mười đồng tiền, bọn hắn đều đã không nỡ.
"Bồi thường?"
Tô Thi Thi nhãn cầu xoay một vòng, hướng về phía hắn lộ ra tươi cười rạng rỡ: "Cũng được thôi, đây là xe Bùi Dịch, anh đi tìm anh ấy mà đòi bồi thường đi."
Cô nói xong liền trực tiếp vòng qua vợ chồng Hà Chí Tường, hướng tới bên trong cao ốc Xây dựng Tiệp Khắc chạy tới.
"Chết tiệt, Tô Thi Thi, cô đứng lại đó cho tôi! Cô mau bồi thường túi xách của tôi!"
Đoàn Ngọc Lộ ngẩng đầu liền nhìn đến Tô Thi Thi chạy, tức giận đến lập tức liền muốn chạy theo vào...
"Đứng lại cho ta tôi!" Hà Chí Tường liền túm chặt cánh tay cô ta, lạnh giọng nói, "Tìm chú trẻ của cô đi, để cho anh ta đem xe bồi thường cho tôi."
"Anh có bị bệnh không?" Đoàn Ngọc Lộ tròng mắt trừng lớn, "Tìm chú trẻ của tôi, có bản lĩnh chính anh tự tìm đi!"
Bùi Dịch tính tình quái gở như thế, cô ta dám trêu vào sao? Cô ta còn muốn sống thêm vài năm nha.
"Cô là cháu gái của anh ta, là vợ của tôi. Hiện tại xe bị đụng phải, chẳng lẽ không nên để cô ra mặt sao?" Hà Chí Tường hổn hển nói.
Suy nghĩ đến cái người đàn ông khí thế hơn người kia, Hà Chí Tường đánh chết cũng không dám đi tìm anh đòi tiền.
Bọn họ không phát hiện, ở một gốc phố hẻo lánh khuất tầm nhìn, ít người qua lại, một chiếc Ferrari màu đỏ bắt mắt chính đang lén lút dừng ở ven đường.
Bùi Dịch không hề chớp mắt nhìn chằm chằm chỗ cao ốc Xây dựng Tiệp Khắc có hai người đang cãi nhau, đem chyện vừa rồi xảy ra toàn bộ thu hết vào đáy mắt.
Anh đưa mắt nhìn cửa Cao ốc, nơi đó đã không có bóng dáng Tô Thi Thi.
"Lá gan càng lúc càng lớn rồi." Bùi Dịch trong mắt tức giận chớp lóe rồi biến mất.
Cô gái nhỏ này quả thật phải dạy dỗ lại thật tốt, cũng dám trực tiếp dùng xe đi va chạm. Nếu không phải chiếc xe kia đã cải tiến qua, cô có thể hoàn hảo không tổn hao gì sao?
Suy nghĩ đến vừa rồi một màn kia, Bùi Dịch liền đổ mồ hôi lạnh!
"Tôi nói, cậu có phải cùng em ấy cãi nhau rồi hay không ?" Bên cạnh đột nhiên truyền đến một giọng nói trêu tức.
Bùi Dịch nhướng mày, lạnh lùng lườm một người đàn ông đột nhiên xuất hiện bên cạnh ghế lái một cái:
"Cậu cũng thật rảnh rỗi."
Tần Phong đáng đánh đòn cười cười: "Cũng đâu rảnh như người nào đó, vậy mà đứng ở chỗ này rình coi."
Anh nói xong thở dài một hơi, ánh mắt từ từ nhìn về phía cao óc Xây dựng Tiệp Khắc: "Tôi phát hiện mỗi ngày buổi sáng đến chỗ này chờ, kiểu gì cũng có thể thưởng thức một màn kịch vui."
"Chán sống rồi." Bùi Dịch sắc mặt trầm tiếp xuống.
Tần Phong lập tức nghiêm mặt lại nói: "Tôi là đến theo dõi người của Hà gia nha. Thế nào, người vô tích sự này làm không sai chứ? Nếu không phải tôi cho người canh chừng chặt chẽ, bọn họ cũng không có khả năng đến chỗ này, cũng không có biện pháp để cho bảo bối tâm can của cậu trút giận rồi."
Đương nhiên, vừa rồi Tô Thi Thi chân nhấn ga ngoan độc va chạm Cadillac một màn kia, Tần Phong cũng thấy được.
Bùi Dịch liếc hai mắt nhìn anh ta, không nói chuyện. Hiển nhiên lời giải thích này của Tần Phong cực kỳ hợp vừa ý anh.
Đem xe đụng phải, lại thuận tiện bỏ đi một cái phiền toái cho anh, cái cô gái nhỏ kia hiện tại tức giận hẳn là tiêu hết rồi? Bùi Dịch yên lặng nhớ lại.
"Tôi nói này, cậu hôm nay sao lại lái chiếc xe táo bạo như vậy ra ngoài? Cậu trước kia không phải không thích sao?"
Tần Phong lúc này đánh giá người đang ngồi chỗ tay lái, tò mò hỏi han.
Bùi Dịch nhàn nhạt nói: "Xe chạy lâu, ngẫu nhiên thay đổi cũng được."
"Tôi sao lại cảm giác là vì người nào đó làm người phụ nữ của mình không vui, muốn đi lấy lòng người ta kia? Lái xe thể thao đi hóng gió, quả thật có rất nhiều cô gái thích đó."
"Cậu cảm thấy được cô ấy sẽ nông cạn như vậy sao?" Bùi Dịch lạnh giọng nói.
Tần Phong nhíu mày: "Vậy cậu đem chiếc xe thể thao táo bạo này ra ngoài để làm chi?"
Bùi Dịch nghẹn lời, thẹn quá thành giận: "Cút!"
Tần Phong nhảy dựng lên bỏ chạy, anh rốt cục thắng một lần rồi.
Từ khi cùng Bùi Dịch quen biết tới nay, đấu võ mồm anh liền cho tới bây giờ không thắng qua.
Thật sự là hãnh diện quá!
Anh vừa mới xuống xe không rất xa, lập tức xe thể thao màu đỏ lao vút đi, lướt ngang qua thân thể của anh thẳng tắp hướng vọt tới trước lao đi.
"Mẹ kiếp, các người thật đúng là trời sinh một cặp nha."
Một người đụng xe người ta, một người chạy đi đụng người.
Tần Phong khẩn trương vọt đến một bên, buồn bực cực kỳ.
Chính đang cân nhắc muốn lái xe thể thao của mình ra cùng anh đua xe hay không, tầm mắt anh ta đột nhiên liền ngưng lại.
Chỉ thấy phía trước cách đó không xa, Đoàn Ngọc Tường xuống xe.
"Lần này có trò hay rồi."
Tần Phong sờ sờ cằm, dừng bước lại, chờ xem kịch vui.
Bên kia Đoàn Ngọc Tường thật xa liền nhìn đến một đám người vây quanh ở cửa Xây dựng Tiệp Khắc, cô ta nhíu mày đi qua.
"Xảy ra tai nạn xe cộ rồi hả ?"
Đoàn Ngọc Tường trong mắt đều là nghi hoặc, nơi này giao thông quản chế rất tốt, sao lại có khả năng xảy ra tai nạn xe cộ?
"Đây là - - xe Bùi Dịch?"
Lúc Đoàn Ngọc Tường nhìn đến chiếc xe bảo mẫu màu đen quen thuộc khi đó, đồng tử mạnh co rụt lại, vội vàng chạy tới.
"Chị, chị tới thật đúng lúc. Tụi em bị xe đụng phải, chị giúp tụi em nói với chú trẻ bồi thường đi!"
Đoàn Ngọc Lộ vừa thấy đến chị mình, lập tức liền lao tới, giống bắt lấy rơm rạ cũng cứu được mình một dạng.
Cô ta thật sự cũng bị Hà Chí Tường phiền chết rồi, cô ta biết nếu chuyện này không giải quyết, hai mẹ con Hà gia kia nhất định sẽ không bỏ qua cho cô.
Đoàn Ngọc Lộ nhướng mày, nhìn đến xe Bùi Dịch quả thật đụng vào một chiếc Cadillac.
Trong lòng cô ta cả kinh: "Người có làm sao không?"
"Người không có việc gì. Nhưng mà xe bị va chạm hỏng rồi." Đoàn Ngọc Lộ buồn bực nói.
Đoàn Ngọc Tường vừa nghe nhất thời nhẹ nhàng thở ra. Cô ta hướng bên trong xe bảo mẫu màu đen nhìn thoáng qua, phát hiện bên trong không ai.
Anh rời khỏi rồi sao?
Đoàn Ngọc Tường tưởng rằng Bùi Dịch lái xe va chạm người, lại nhìn đến em gái và em rể kia dáng vẻ thề không bỏ qua, nhíu mày nói: "Một chiếc xe mà thôi, em cũng đừng như vậy thật là có biết bẽ mặt hay không?"
"Chị..."
Đoàn Ngọc Lộ chán nản. Trước kia cô ta quả thật không đem một chiếc xe để vào mắt, mà cô ta hiện tại lại thế này!
"Chí Tường, cậu tốt nhất là về quản lý công ty của mình đi. Theo tôi được biết, hiện tại Hà thị sợ là gặp phải không ít khó khăn đi? Cậu vậy mà còn có thời gian ở không ở trong này lo một chiếc xe? Đừng trách tôi không nhắc nhở cậu, có một số người không phải là người có thể trêu chọc, khẩn trương đi đi."
Đoàn Ngọc Tường nói xong liền lôi kéo tay em gái mình nói: "Em theo chị vào công ty đi làm, nhớ kỹ, đừng gây chuyện cho chị nữa."
"Chị..."
"Trong nhà đều đang tìm em, em thừa biết hậu quả." Đoàn Ngọc Tường hạ giọng nói.
Đoàn Ngọc Lộ lúc này liền không dám nói gì, cúi đầu, không nói được một lời theo sát Đoàn Ngọc Tường hướng tới bên trong Cao ốc đi đến.
"Các người..." Hà Chí Tường bị chọc giận muốn điên rồi.
Hắn vốn dĩ tưởng rằng đi theo Đoàn Ngọc Lộ đến đây, liền là nghĩ muốn nhờ Đoàn Ngọc Tường hỗ trợ. Đúng là, cô ta một chút cũng không để ý hắn.
Hắn nhìn bóng lưng chị em Đoàn gia rời đi, ánh mắt cuối cùng tập trung trên người Đoàn Ngọc Lộ, khóe miệng lộ ra quét xuống nụ cười châm biếm.
"Vợ à, bây giờ cô ngàn vạn lần đừng làm cho tôi thất vọng!"
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro