Chương 8


Khi Bạch Duy tỉnh lại đã không còn bóng dáng gã đàn ông kia nữa.

Không có mùi tanh tưởi, ga giường sạch sẽ, lại nhìn xuống cơ thể loã lồ của hắn, cổ chân bị bẻ kia đã được băng bó lại, còn kèm theo một sợi dây xích màu bạc. Bạch Duy nhắm mắt lại, vùi mạnh mặt mình lên gối.

Hắn đã tự nhủ, có lẽ đó chỉ là một cơn ác mộng. Có lẽ mở mắt ra bản thân sẽ được trở về ngôi nhà ấm áp của Tần Hàm nhưng rồi, đối diện với hắn vẫn chỉ là trần nhà xám xịt xa lạ.

Hắn nhớ Tần Hàm.

Lạch cạch. Cánh cửa mở ra, người đàn ông bước vào phòng đã thấy bé cưng đang vùi đầu vào gối.

"Cục cưng ơi, em khóc cái gì?"

Tần Hàm vùi vào cổ hắn, dùng bờ môi nhẹ nhàng cọ cọ làn da mềm mại. Thiếu niên nghe tiếng y, lại cảm nhận bờ môi trên cổ, cả người liền run rẩy. Đáng yêu chết đi được, y thầm nghĩ.

Nhưng ý nghĩ còn chưa hiện lên được bao lâu, một củ trỏ hướng tới mặt Tần Hàm, một tiếng vang trầm đục, mặt nạ mém chút bị đánh rớt, hơi vỡ ra. Bên dưới tấm mặt nạ, gương mặt điển trai cũng có chút vết sướt. Tần Hàm đảo mắt lại nhìn lại bắt gặp ánh mắt sắc lạnh của Bạch Duy. Bé thỏ yếu ớt trong tưởng tượng phút chốc đã hoá thành sói con, gắt gao nhìn y.

Bạch Duy ghê tởm đến mức không chịu nổi. Hắn muốn bóp chết gã đàn ông biến thái này, muốn gã chịu đau đớn. Chỉ cần chống đỡ 3 ngày sau, Tần Hàm trở về rồi y sẽ mau chóng phát hiện sự mất tích của hắn.

Chỉ thấy gã đàn ông không những không nổi giận mà còn cười, sau đó người nọ đứng thẳng người dậy, từ trong túi lấy ra một sấp ảnh.

Đồng tử Bạch Duy co lại, bên trong ảnh thế mà là hắn với Tần Hàm đang ở trên giường? Gã biến thái chụp khi nào? Tại sao có thể chụp được...

"Anh cho em hai lựa chọn." Người đàn ông chỉnh lại mặt nạ, trên môi gợi ý cười dịu dàng đến rợn người: "Một, ngoan ngoãn nghe lời. Hai..."

"Tôi truyền những bức ảnh này ra, để em với 'vợ yêu' của mình cùng lên báo. Mọi người sẽ biết mối quan hệ của cả hai, có khi còn vui vẻ đến đồn-"

"Được." Bạch Duy không dám nghe tiếp nữa, hắn bắt lại tay người đàn ông, hốc mắt cạn khô lần nữa bốc hơi nước: "Tôi đồng ý với ông..."

"Làm ơn..."

Hắn phải tìm cách lấy những tấm ảnh này, phải tìm cách phá hủy chúng.

"Còn phải xem biểu hiện của em." Tần Hàm tùy tiện đặt những bức hình vào chiếc tủ nhỏ bên cạnh giường, sau đó lên giường, ôm người tình bé nhỏ vào lòng.

Bạch Duy cứng đờ một hồi mới vương tay ôm eo người đàn ông.

Gã đàn ông mặt một chiếc áo khoác màu đen có kéo cùng chiếc quần thể thao dài màu xám. Hôm nay dường như có mệt mà y chỉ ôm hắn, vùi đầu vào mái tóc mềm của Bạch Duy hít hít cọ cọ, chả làm gì nhiều. Nhưng Bạch Duy biết, cái tên biến thái này không thể nào an phận như thế được.

"Cục cưng, anh ướt rồi."

Quả nhiên. Hắn nhắm mắt, che dấu hàn ý tích tụ ở đáy mắt, bàn tay trên eo luồn vào quần thể thao của tên biến thái. Cặc gã đàn ông đã cương, bên dưới là cái lồn dâm đãng ướt át không ngừng rỉ nước trên tay Bạch Duy. Trong đầu hắn, vô số từ ngữ sỉ vả tên biến thái hiện lên nhưng hắn mím chặt môi, không nói gì.

Ngón tay thon dài của thiếu niên chạm vào mép thịt, sau đó sờ vào khe thịt nhớp nháp nước dâm. Bạch Duy nghe tiếng người đàn ông thở dốc, rên rỉ mà cảm thấy chán ghét vô cùng nhưng hắn vẫn phải nhẫn nhịn, đem hai ngón tay sờ soạng môi lồn rồi chèn đến cái lỗ đĩ thõa đang mấp máy. Hắn dùng ngón tay đâm rút thô bạo, lại bị lồn dâm của gã đàn ông bú lấy, càng móc càng sâu, nước dâm làm tay cùng đũng quần tên biến thái ướt đẫm.

"Ư... ưm..." Tần Hàm kéo khoá áo khoác, lộ ra lồng ngực săn chắc, trơn bóng. Y kề đầu vú lên miệng thiếu niên, bàn tay xoa xoa má hắn. Vì để đề phòng, hắn đã sử dụng loại sữa tắm khác và hương nước hoa khác biệt với loại thường dùng.

Bạch Duy chưa từng bú vú y, Tần Hàm nhớ kĩ. Nhóc con này trèo lên giường đè y đụ mấy hiệp liền vùi vào ngực y ngủ mất, có thể y hắn còn chưa sờ được bao nhiêu, vậy nên Tần Hàm tự tin cho nhóc con bú vú, cùng lắm thì về sao y đánh vài cái khuyên vú, nhóc con chắc chắn không nhận ra.

Bạch Duy nhìn liền hiểu ý của tên biến thái này, nén giận ngậm lấy đầu vú y, vừa cắn vừa kéo, khiến đầu vú người đàn ông chẳng mấy chốc đã sưng lên. Hắn còn nâng tầm mắt khiêu khích sau khi cắn một dấu lên vùng ngực y.

Tần Hàm thấy ánh mắt đó liền không khỏi bật cười, bị y chơi đùa còn giương móng vuốt nhỏ về phía y. Đáng yêu đến mức muốn cưỡi lên người hắn nhấp không ngừng.

"Cục cưng, sau này chỗ đó cho con em bú sữa."

Gã đàn ông nhẹ xoa lên tóc hắn, thanh âm khàn khàn:

"Không thì, mang thai sẽ cho em bú, thích không?"

Bạch Duy trợn tròn mắt, chưa nghĩ đến trường hợp này. Tên biến thái... sẽ mang thai con hắn?

Hắn sửng sốt làm miệng cùng tay đều ngừng lại, người đàn ông có cơ hội lật người liền xoay người, đè lên cơ thể hắn. Tần Hàm đè đũng quần ướt nhẹp lên túp lều dưới háng thiếu niên, tay sờ soạng từ cằm đến cổ rồi từ cổ xuống lồng ngực mềm mại của hắn. Bạch Duy chậm chạp chưa phản ứng, môi lại bị trao một cái chạm nhẹ nhàng.

"Hay em không muốn anh mang thai với em?"

Ngữ khí người đàn ông bình thường lại ẩn chứa sự nguy hiểm.

Luôn như vậy, luôn tìm lý do để cưỡi hắn, cưỡng hiếp hắn! Bạch Duy hận đến nghiến răng nghiến lợi nhưng hít sâu một hơi, cẩn thận tổ hợp từ ngữ một hồi, nói:

"Không có..."

Thiếu niên cực lực ẩn nhẫn.

"Không muốn chia sẻ anh với ai, cho nên... Không muốn có em bé." Nếu có em bé, hắn cũng chỉ muốn có với Tần Hàm.

Tần Hàm không ngờ hắn ngoan ngoãn như vậy, đè hai tay hắn lại, y cúi xuống hôn lên môi hắn. Hết hôn rồi mút, làm bờ môi hắn đỏ au.

"Cái miệng ngọt của em, xứng đáng được một phần thưởng."

Lồn múp bị ngón tay đâm thọc liên tục cho đỏ hồng, mép lồn toàn nước dâm nhớp nháp, y dùng ngón tay tách hai mép thịt sang bên, khu vực bên trong liền hiện ra rõ ràng.

Bạch Duy phản ứng lại, hắn thế mà cương? Miệng lưỡi còn trở nên khốc.

"Anh lại bỏ thuốc tôi..."

Hắn nghĩ đó là do thuốc, hoàn toàn không nghĩ đến trường hợp bị y làm cho nứng.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro