Chương 4: Buổi sáng tốt lành

Công chúa Lig buộc tóc dài màu lam của mình lên lộ ra cổ trắng nõn và khuôn mặt dịu dàng.

Harlan cố gắng nén sự ngượng ngùng mà bước vào phòng bếp, lúc này nàng đang cúi đầu nếm thử hương vị trong nồi cháo.

Cậu vốn định chào hỏi nàng nhưng đột nhiên nhớ lại việc ngày hôm qua bị nàng che mắt, lập tức đứng im tại chỗ.

Nàng nghe thấy tiếng bước chân của cậu, quay đầu lại mỉm cười an ủi cậu, đôi mắt màu lam ôn hòa nhìn cậu, nói: 'Harlan, em đi nghỉ trước đi, ta sẽ chuẩn bị đồ ăn cho hôm nay.'"

"...... Lig, cảm ơn ngài." Harlan ngượng ngùng nói lời cảm ơn với nàng, rồi cúi đầu xuống và đi ra ngoài.

Quần dệt bằng vải thô ráp cọ xát khiến nơi đó vốn đang đau đớn càng thêm khó chịu.

Mia nhìn cậu thấp giọng nói: 'Harlan, nước ấm đã chuẩn bị xong, em có thể đi tắm một chút.'

Harlan nghe được giọng nói của nàng, trong lòng càng thêm cảm thấy ủy khuất thiếu chút nữa là nước mắt rơi. Nhưng cậu kiềm chế lại, chỉ khẽ gật đầu cảm kích với nàng.

Nàng là công chúa tốt nhất đối với cậu.

Harlan chậm rãi bước vào phòng tắm, cởi quần áo ra một bên dùng nước ấm rửa sạch mồ hôi trên người.

Khi cậu ấn vào bụng dưới đang phồng lên một dòng chất lỏng trắng đục chảy ra từ huyệt khẩu đau đớn.

Tại sao lại như vậy? Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra vậy?

“Harlan.”

Khi việc tắm rửa gần như hoàn tất, một đôi bàn tay mềm mại đột nhiên xoa lên lưng cậu, nhẹ nhàng vuốt ve dọc theo xương sống mảnh khảnh như chim non của cậu, rồi từ từ di chuyển xuống dưới, chạm đến chỗ huyệt khẩu còn hơi đỏ và sưng.

Harlan bị ép vào tường.

Mái tóc dài màu hồng nhạt của Natalie buông xuống vai cậu mang theo hương thơm nhẹ nhàng của táo.

Nàng khẽ cười, áp sát vào lưng cậu lấp lánh mồ hôi, vừa thì thầm bên tai cậu, vừa từ từ đưa một thứ gì đó tròn trịa vào bên trong.

Harlan cắn môi cầu xin nàng không cần tiếp tục nhưng nàng cũng không có dừng lại.

Nàng cắn vào cổ cậu, nói: "Harlan, em muốn cưới công chúa mà...... Ta chính là công chúa."

Cậu chịu đựng, nghĩ rằng sẽ nhanh chóng kết thúc loại chuyện này, nên nhắm mắt lại để nàng đưa ba viên ngọc có gai vào bên trong cơ thể mình.

"Bé ngoan " Natalie mỉm cười ngọt ngào và nói: "Chúng ta ra ngoài ăn sáng do Lig chuẩn bị đi, đừng để nàng phải chờ."

Nàng tựa vào cửa chăm chú nhìn Harlan đang run rẩy mặc vào bộ quần áo sạch sẽ. Từ chiếc dây thắt lộ ra bên ngoài quần, nàng thấy một chiếc nút có vẻ như được làm từ hồng bảo thạch.

Harlan đôi mắt mờ hơi nước, gắt gao nắm chặt tay ngọc dài nhỏ của Natalie, nói: 'Natalie, tôi sai rồi, tôi sẽ không còn mơ tưởng cưới công chúa nữa... Hãy buông tha cho tôi đi...'"

"'Ta không có trách tội em đâu,' Natalie nhẹ giọng an ủi cậu: 'Làm sao có thể là vọng tưởng được? Harlan, em đương nhiên có thể cưới công chúa, bọn ta đều sẵn lòng gả cho em.'"
.................
Harlan cùng các công chúa vây quanh bàn nhỏ ngồi xuống, bên trong mông có thứ đồ vật cùng việc xảy ra ngày hôm qua làm cậu cả người không được tự nhiên.

Cậu liếc nhìn qua khóe mắt, thấy Natalie đang nhẹ nhàng vuốt ve viên hồng bảo thạch.

Khi cậu vừa đặt chén xuống bàn, nàng liền nhẹ nhàng mà ấn xuống cái nút.

Những viên ngọc nhỏ đột nhiên rung động mạnh mẽ trong ruột hẹp của cậu, Harlan mở to mắt, cắn chặt môi kêu lên một tiếng, không thể nhịn được mà nắm chặt tấm khăn trải bàn trong tay.

Quần lót của cậu đã ướt đẫm chất dịch, bụng và chân run rẩy, dương vật phía dưới cũng không kiểm soát được mà cương cứng.

Càng căng thẳng, những viên ngọc nhỏ càng đâm sâu vào bên trong, những chiếc gai thô ráp không ngừng chạm vào điểm sâu nhất trong nhục huyệt của cậu.

Khi Harlan cố gắng đứng lên, một cơn cực khoái dữ dội bất ngờ ập đến, cậu thấy trước mắt một vệt sáng trắng, loạng choạng rồi ngã xuống đất cùng với chiếc ghế.

Eo cậu mềm nhũn, không cách nào đứng dậy, chỉ có thể nằm ngã trên mặt đất, khẽ khóc nức nở.

Hiện tại là ban ngày, ánh sáng rực rỡ.

Mọi thứ đều hiện ra vô cùng rõ ràng.

"Mùa đông này thật dài..." Tóc bạc Sisley buông chiếc ly xuống, nhẹ giọng nói với em gái Natalie, "Thân ái, đừng làm em ấy căng thẳng như vậy."

"Đúng vậy, đây sẽ là một mùa đông dài dằng dặc."

Lig đỡ Harlan dậy, nói: "Harlan, bọn ta sẽ ở bên cạnh giúp em vượt qua mùa đông giá lạnh này."

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro