Chương 5: "....Công chúa đều muốn cưới em"
Sisley mở cửa gỗ, đẩy ra một cái khe nhỏ, để làn gió lạnh và tuyết bay vào, thổi bay mái tóc bạc mềm mại của nàng. Nàng nheo mắt nhìn ra ngoài, nơi không gian mờ mịt và tuyết đang rơi dày, rồi nhẹ nhàng nói với các công chúa trong phòng: "Tối nay sẽ có một trận bão tuyết."
"Củi lửa đã được chuẩn bị xong"Mia đáp: "Chúng ta không ra ngoài cũng không sao"
““Không, ha a… Không cần…” Harlan không thể lấy ra những viên ngọc nhỏ đang đâm loạn vào nhục huyệt, bị những cơn cực khoái liên tiếp làm cho đầu óc quay cuồng. Quần của cậu bị lột xuống, trong tư thế xấu hổ bị Gabrielle ôm vào lòng.
Hai chân thon thả của cậu bị bẻ ra, ngón tay trắng nõn của công chúa đẩy vào huyệt khẩu, dưới sự âu yếm và tra tấn của những món đồ chơi, chất dịch thơm ngọt từ tiểu huyệt đáng yêu không ngừng chảy ra.
Harlan nghẹn ngào mà nắm lấy được cánh tay của Gabrielle, cầu xin nói: “Đem đồ vật lấy ra tới đi, tôi chịu không nổi……”
"Harlan, em quá kiêu ngạo," Gabrielle khẽ rít qua cổ họng, liếm nhẹ vào cổ thiếu niên mảnh khảnh, rồi lặng lẽ rũ mi mắt, che khuất ánh mắt đen tối của mình. "Em sẽ dần quen với những chuyện như thế này."
Khi Harlan cuộn tròn thân mình và khóc nức nở, các công chúa còn lại đang thảo luận về mối quan hệ với kỵ sĩ.
"Lần trước, ta đã phát hiện dấu vết vó ngựa không xa nơi đây"
Mia vừa xoa chiếc chủy thủ, vừa nói: "Không ngờ rằng trong tuyết, đoàn kỵ sĩ vẫn có thể cử người vào rừng sâu."
'Kỵ sĩ đoàn!?' Keira hoảng hốt, cắn ngón cái, ánh mắt lo lắng nhìn Harlan, rồi vội vàng hạ giọng, nói: "Liệu họ có thể tìm ra nơi này không? Ta có nên dọn đến nơi khác không?"
'Không cần phải lo lắng đến vậy,' Mia trả lời, nét mặt lạnh lùng nhưng có chút mỉm cười:
"Bọn họ chỉ có thể đến gần đây nếu gặp may mắn. Các biển chỉ dẫn ta đã cắt bỏ hết rồi, vương quốc muốn tìm được nơi này không phải chuyện dễ dàng"
Harlan ý thức đã tan biến trong cơn cực khoái, không còn tinh lực để nghe họ thảo luận.
Điểm nhạy cảm bị nghiền nát không ngừng, cậu co quắp ngón chân, trong cổ họng chỉ có thể phát ra những tiếng nức nở nhỏ.
Cậu bắn tinh hai lần, gần như kiệt sức, Natalie mới nới lỏng chiếc nút, từ từ lấy ba viên ngọc nhỏ ra khỏi hậu huyệt của cậu.
Cậu nằm gục trong vòng tay Gabrielle.
Công chúa Aire với mái tóc dài màu tím diên vĩ nắm lấy tay cậu, nhẹ nhàng hôn lên mí mắt sưng đỏ vì khóc của cậu và dịu dàng nói: "Đừng sợ, bọn ta sẽ luôn ở bên cạnh em."
Harlan ý thức hỗn loạn, cảm nhận được cơn nóng bừng bừng ập đến, tai chỉ nghe thấy tiếng ù ù.
Áo ngoài của cậu bị cởi bỏ, quần áo rách tả tơi, cậu ngửa mặt ngã lên bàn gỗ.
Có người xoa bóp mông cậu, thích thú với những vết hồng nhạt in trên đùi mềm mại của cậu.
Có người dùng lực mút lấy đầu ti nhỏ của cậu, mãi đến khi cậu cảm thấy ngực căng tức mới buông ra.
Harlan cố gắng co đầu gối để ngăn cản sự xâm nhập, nhưng cậu nhỏ bé như vậy, làm sao có đủ sức để chống cự lại nhiều người?
Chân cậu bị nâng cao, eo bị đỡ lên, thứ côn thịt nóng bỏng và thô to lại một lần nữa đâm vào cơ thể cậu, không ngừng đâm vào rút ra trong huyệt nhục ướt át, tiếng nước vang lên liên tục trong quá trình giao hợp.
“Tôi không, không cưới công chúa nữa…… Không cưới…… Xin các người buông tha tôi đi……”
Cậu ôm chặt lấy công chúa đang xâm phạm mình, vì đau đớn và khoái cảm dưới thân mà khóc lớn.
"Harlan thân yêu,"
Sisley dịu dàng mà ôm lấy cậu , mái tóc bạc tuyệt đẹp xõa trên vai cậu.
Nàng khẽ nói: "Nhưng công chúa muốn cưới em"
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro