Chương 2
-"Chứng minh? Em..."
Hàn Mông Y ngập ngừng nhìn người con gái phía trước. Cô tất nhiên hiểu ý nghĩa của cái từ chứng minh mà người kia mới nói ra kia. Nhưng mà, dẫu sao cô cũng là người mới nha, không thể cho cô dễ dàng một chút sao. Vẻ mặt dễ đoán ngập ngượng kia của Hàn Mộng Y khiến Âu Dương Huỳnh Giao cười mỉm, y cũng không muốn bắt bẻ người mới làm gì, nhưng y là có quy tắc riêng của bản thân, không thể là vì cỏ gần hang mà bỏ qua vài bước được.
-"Cởi đồ ra."
Một câu nói thốt ra đủ để khiến Hàn Mộng Y giật thột. Dù sao đây cũng là lần đầu y trải nghiệm những điều mới mẻ này.
-"Sếp, em..."
-"Chẳng phải cô muốn tôi làm DOM của cô sao? Cô cũng đã hiểu rõ về thế giới này rồi mà? Chuyện cỏn con như vậy, cô cũng không thể làm, tư cách nào khiến cô có thể trở thành SUB của ta?"
Mỉm cười nhẹ nhàng nhìn người con gái đang cắn cắn môi ngập ngừng không biết làm sao, Âu Dương Huỳnh Giao thong thả chờ đón kết quả. Về phía Hàn Mộng Y, lòng cô đang nhộn nhạo hết cả lên, bối rối vì những lời nói của người trước mặt. Dù sao thì, đây cũng là lần đầu cô khiến bản thân mình tiếp xúc với những điều này, đâu thể dễ dàng mà lột trần trước mắt người khác như vậy được! Ngập ngừng nhìn người cao hơn mình gần một cái đầu, Hàn Mộng Y tay run lẩy bẩy mà đặt lên hàng khuy áo, từng nút một từng nút một mà cởi nó ra khiến kiện áo sơ mi rơi xuống, sau đó thì đến quần cũng đi theo. Trên người cô chỉ còn sót lại hai mảnh nội y đen quen thuộc. Run rẩy ôm lấy cơ thể vì lạnh, Hàn Mông Y đỏ bừng mặt bối rối mà nhìn Âu Dương Huỳnh Giao.
-"Tôi có bảo cô để lại nội y hả?"
Nhíu mày nhìn người con gái đang bối rối trước mặt, y vốn ghét nhất là gặp phải những SUB hay chần chừ thế này, làm mất thời gian quá nhiều của y.
Hàn Mộng Y sau khi nghe xong liền suy nghĩ có nên bỏ chạy hay không, lí trí khuyên cô trốn đi, nhưng con quỷ trong lòng lại luôn tục liên tiếng ép cô cởi bỏ hết. Nhìn mặt người phía trước đã ngày càng lạnh hơn, Hàn Mộng Y đành chấp nhận tự mình lột trần mình. Đưa tay lên cởi ra chiếc bra, sau đó là quần nhỏ, giờ thì cô hoàn toàn trần như nhộng trước mặt y.
-"Cô làm quá chậm chạp. Tôi không phải là kẻ đủ kiên nhẫn để chờ đợi cô."
-"Dù sao cũng là lần đầu..... Em... Sau này mong sếp có thể dạy cho em nhiều hơn."
-"Cô phải biết rõ rằng, tôi là đang đi tìm kiếm SUB cho mình, không phải học trò cho mình. Giờ thì đặt hai tay ra sau lưng cô."
Bối rối làm theo lời Âu Dương Huỳnh Giao, Hàn Mộng Y đặt hai tay ra phía sau lưng mình, ánh mắt lén lút nhìn theo bóng hình đang di chuyển về phía tủ gỗ. Chỉ thấy y từ trong tủ lấy ra một cặp còng tay màu đen, phía bên trong là một lớp da bao bọc. Tiến tới trước mặt Hàn Mộng Y, giọng nói từ tính vang lên:
-"Quỳ xuống, đặt hai tay ra sau lưng, thẳng lưng cô lên"
Y đi vòng ra phía sau của cô, đeo đôi còng màu đen lên cánh tay mảnh khảnh và bấm khóa lại, miết lên gò má đáng yêu rồi cất giọng:
-" Để trở thành một SUB chân chính không hề dễ, ta lại càng đặc biệt không có hứng thú với việc đào tạo người mới, vậy nên là cơ hội duy nhất của cô, cô hiểu chứ?"
-"Em hiểu...sếp"
Đeo vào đôi bao tay da lấy từ trong tủ gỗ ra, kèm theo đó là một cây roi màu đen, y mỉm cười nhìn người con gái trước mặt. Tiến đến gần Hàn Mộng Y, đôi tay thon dài nâng cằm người con gái đang quỳ gối trước mặt lên:
- "Cảm thấy nhục nhã sao? Hay là bối rối, hay là...hưng phấn?"
Nội tâm hoảng loạn nhìn đôi mắt phượng dài đang ở trước mắt, Hàn Mộng Y hoang mang không biết nên đáp lại thế nào, cảm giác khuất nhục, kèm theo đó là bất lực cùng khủng hoảng liên tục áp đảo trong ánh mắt cô. Từ khoảnh khắc nhìn thấy còng tay và roi, trái tim liên tục đập loạn, cảm giác kì lạ gì đó liên tục dâng lên trong người, bứt rứt, hung phấn không thể tả, nhưng cũng nhục nhã muốn phát điên, Hơn hai tư năm sống, chưa bao giờ cô quỳ gối dưới chân một người khác, mặc người ta nhục nhã, mặc người ta trêu đùa như thế này.
-"Trong thế giới này, cô cũng có thể hiểu quan hệ giữa ta và cô, đơn giản như một trò sắm vai đi. Có thể ngoài đời thực, ta và cô, nhân cách ngang hàng nhau, nhưng cô phải tuyệt đối nhớ rằng, một khi đã bước vào trò chơi này, ta là người sẽ khống chế cuộc chơi, còn cô, là kẻ thuần phục. Cơ thể cô, linh hồn cô sẽ thuộc về ta, mặc ta đối đãi. Ta nhận được khoái cảm từ cô, từ sự phục tùng và từ cơ thể cô. Đồng thời cô cũng nhận lại được thông qua sự chi phối của ta. Tuyệt đối phải biết rằng, đây không hề là sự lăng nhục, đây càng không phải là sự bạo hành, mà là sự chấp nhận, khoái cảm đến từ cả hai phía, cô hiểu chứ? Nếu cô không muốn, ta sẽ dừng mọi thứ lại, không hề ép buộc cô."
Trước mắt dâng lên một mảnh hoang mang, rồi nhanh chóng biến mất, nhìn lên người con gái trước mắt mình, cô run rẩy: "Em hiểu rồi, sếp, chúng ta... có thể bắt đầu rồi chứ."
-"Như mong muốn của cô!"
Roi da di chuyển chậm rãi từ cần cổ thon gầy xuống đến đầu ngực đầy đặn, từ từ ma sát xung quanh, đầu roi khẽ lướt qua cặp gò bồng khiến cơ thể Hàn Mộng Y nhộn nhạo lên vì những tiếp xúc lạ lẫm, lần đầu. Từng tiếng thở dốc khẽ vang lên mỗi khi roi da liên tục ma sát, lướt qua đầu ngực mẫn cảm. Con rắn ấy lại tiếp tục lướt xuống vòng eo thon gầy, tiếp tục mân mê thắt lưng gợi cảm, và rồi dần bò xuống đến nơi tư mật, khiến Hàn Mông Y "A" lên một tiếng vì giật mình và vì thẹn. Roi da liên tục di chuyển gần hoa huyệt, khẽ cúi người xuống thấp, đôi tay đeo găng da đang rảnh rỗi, nhẹ nhàng luồn xuống vuốt ve hai bên cánh hoa. Liên tục thở dốc vì đôi tay không an vị ma sát nơi thầm kín, cô hoảng sợ đổ về phía vai người kia, hổn hển rên từng tiếng nhỏ "ưm ...a " đứt quãng, những trải nghiệm lần đầu khiến cô phát điên lên, từng đợt sóng dồn dập đổ lên, xâm chiếm đại não, tim liên tục đập một cách hồi hộp, làn khoái cảm liên tục đánh úp vào cô, xung quanh chỉ còn âm thanh thở dốc của chính mình. Phía bên dưới muốn được âu yếm, được vuốt ve nhiều hơn, khẽ động để cố gắng tiếp nhận sự ma sát đầy khoái cảm. Nhưng thân mình trước mặt lại bỗng nhiên phát ra âm thanh từ tính: "Quỳ thẳng lên." Và chưa kịp đinh thần, đã thấy đôi tay phía dưới rút ra, kế tiếp là một tiếng xé gió của roi da vang lên, đồng thời là cơn nhói đau ngay đôi gò bồng một cách chuẩn xác.
Rên lên một tiếng "aaa" vì đau, nhưng cơn nóng rát của roi da lại nhanh chóng được thay thế bởi một cảm giác kì quái, địa phương mẫn cảm như thế lại bị đánh lên, lực đạo không mạnh không nhẹ khiến hai nụ hoa của cô dần đứng lên. Vội vàng điều chỉnh lại tư thế quỳ của mình, Hàn Mộng Y hồi hộp nhìn thân ảnh đang tiến ra sau lưng mình, biến mất khỏi tầm mắt của cô. Thanh âm du dương như đàn violon vang lên ở sau lưng, không dám quay lại khiến cô không biết y đang muốn làm gì, chỉ biết run rẩy thân mình mà lắng nghe giọng nói: "Ta chưa hề cho phép cô di chuyển, thân thể ngoan ngoãn quỳ lại cho đúng vào." Roi da lành lạnh tiếp tục di chuyển, vuốt ve thắt lưng và vòng eo thon gầy, khiến cô run rẩy mà lại chẳng dám đung đưa thân mình. "Cô phải nhớ, SUB không có quyền cự tuyệt, không có quyền làm bậy khi chưa có sự cho phép của ta, nếu cô không ngoan ngoãn, sẽ phải nhận trừng phạt." Roi da tiếp tục thay đổi vị trí, một lần nữa lướt đến cặp mông đầy đặn ở phía dưới, rồi lại trởi vào ma sát nơi mặt trong đùi non, không biết là vô tình hay hữu ý, liên tục lướt qua hoa huyệt mẫn cảm, lúc này đã hơi ướt át. Giữa lúc cô đang run lên về những khoái cảm nhỏ nhặt, thì cây roi bất chợt rút ra, đồng thời là những vệt roi rơi lên lưng và eo. "Nên nhớ, ở nơi này, thân thể cô thuộc về ta, bất cứ sự chống cự, trốn tránh hay không nghe lời nào cũng đều phải nhận trừng phạt. Ngoan ngoãn đừng động."
Từng lằn roi cứ lướt lên cơ thể cô một cách đứt quãng, không nhìn thấy mặt người kia, không thấy được người kia cũng như quỹ đạo của roi khiến Hàn Mộng Y càng trở nên kích thích, Từng đường roi lướt lên khiến thân thể chỉ còn cách run rẩy đón nhận, những tiếp xúc trên cơ thể với đòn roi khiến hô hấp trở nên dồn dập, lưng vô thức quỳ thẳng mà đón nhận từng vết roi. Con rắn ấy dần dần bò xuống nơi eo mảnh khảnh mà lướt qua để lại từng vết roi, rồi lại dần tiếng xuống mông, đùi trong. Nới bí ẩn cũng không tránh khỏi họa, kẽ mông vô tình bị roi da đánh vào, khiến đầu roi da lướt qua hoa huyệt không biết đã ẩm ướt từ lúc nào.
"Dang hai chân rộng ra một chút." Run rẩy làm theo giọng nói trong vô thức, mở rộng đôi chân thon, để lộ đùi non, càng tạo thêm cơ hội cho roi da tiến vào, quất từng roi đều lực, lướt qua hoa huyệt ướt mềm.
"Hưng phấn đến vậy ư, thế mà đã ướt rồi?" Giọng nói êm ái vang lên, roi cũng ngừng lại, nhìn y qua đôi mắt đã mờ đi vì hơi nước, nó run rẩy lắc đầu, khoái cảm liên tục kêu gòi, đòi hỏi thêm, muốn ăn đòn thêm, muốn roi da kia lại tiếp tục lướt qua chỗ bí ẩn kia. Đôi tay đeo bao da khẽ vuốt lên khóe mắt mờ đi vì dục vọng, xoa xoa trìu mến: "Khó chịu vậy ư, ngoan nào, mọi thứ còn chưa kết thúc mà. Kế tiếp, ta sẽ khiến làn sương trong mắt này của cô, phải thực sự rớt xuống thành nước mắt đấy, bé con."
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro