Khi mùa thu đến, không khí trong lành và mát mẻ, những chiếc lá vàng rơi nhẹ nhàng từ những cây cổ thụ trong khuôn viên trường, và Asa cảm thấy tâm trạng mình như hòa vào không gian yên tĩnh ấy. Tuy nhiên, không phải lúc nào mọi thứ cũng suôn sẻ như cơn gió nhẹ thổi qua. Cô biết rằng mối quan hệ giữa cô và Rora đang bước vào một giai đoạn đầy thử thách.
Cả hai đều bận rộn với học tập và những kế hoạch riêng, và đôi khi những áp lực từ việc học và cuộc sống sinh viên đã khiến cả Asa và Rora cảm thấy căng thẳng. Một hôm, khi Asa vừa nhận được một bài kiểm tra với kết quả không như mong đợi, cô không thể giấu được cảm giác thất vọng.
"Chị sao vậy?" Rora hỏi khi thấy Asa ngồi im lặng bên bàn học, ánh mắt trống rỗng.
Asa chỉ biết im lặng, đôi mắt nhìn chằm chằm vào tờ bài kiểm tra. Những con chữ trên giấy như nhảy múa, khiến cô càng thêm cảm thấy bất lực. "Chị làm bài kiểm tra này tệ quá, Rora... Chị đã cố gắng rất nhiều mà kết quả lại không như mong đợi."
Rora bước lại gần, ngồi xuống bên cạnh Asa, nhẹ nhàng nắm lấy tay cô. "Chị đã làm hết sức mình rồi, đúng không? Đừng quá khắt khe với bản thân. Mọi chuyện sẽ ổn thôi."
Asa nhìn vào mắt Rora, cảm thấy nhẹ nhõm hơn chút ít. "Nhưng sao em lúc nào cũng hiểu chị vậy?"
Rora mỉm cười, vỗ nhẹ lên tay Asa. "Vì em yêu chị mà. Khi chị buồn, em cũng cảm thấy vậy. Chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua thôi."
Cảm nhận được sự ấm áp từ Rora, Asa không còn cảm thấy cô đơn nữa. Cô gật đầu, hít một hơi thật sâu để lấy lại tinh thần. "Cảm ơn em, Rora. Chị biết mình không thể vượt qua tất cả một mình."
Rora ôm Asa vào lòng, tựa đầu vào vai cô. "Chúng ta là người yêu của nhau mà. Đừng bao giờ quên điều đó."
Trong những ngày tiếp theo, Asa quyết định sẽ không để mình gục ngã. Cô bắt đầu chăm chỉ hơn trong việc học, dành nhiều thời gian để cải thiện điểm số. Rora luôn ở bên cạnh, động viên và hỗ trợ, mỗi khi Asa cảm thấy mệt mỏi hoặc thất vọng.
Một buổi chiều, khi cả hai đang học bài cùng nhau trong phòng, Rora nhận thấy Asa có vẻ mệt mỏi hơn thường lệ. "Chị, em thấy chị không ổn. Nghỉ ngơi một chút đi."
Asa nhìn thấy sự quan tâm trong ánh mắt Rora và mỉm cười. "Không sao đâu, chỉ là hơi căng thẳng thôi. Chị muốn làm tốt mà."
Rora khẽ nở nụ cười, kéo Asa ra khỏi bàn học. "Em không muốn chị kiệt sức. Nghỉ ngơi một chút đi, rồi chúng ta sẽ làm tiếp."
Cả hai ra ngoài ban công, nơi gió nhẹ nhàng thổi qua. Rora lấy ra một chiếc máy nghe nhạc nhỏ và bật một bài nhạc thư giãn. Asa ngồi xuống chiếc ghế bành, nhắm mắt lại để cảm nhận âm nhạc và không khí mát mẻ. Cảm giác thoải mái dần dần lan tỏa trong cơ thể cô.
"Chị thấy thoải mái hơn rồi," Asa nói, mở mắt nhìn vào Rora với ánh mắt biết ơn.
Rora ngồi xuống cạnh Asa, nhẹ nhàng nắm tay cô. "Em chỉ muốn chị luôn cảm thấy hạnh phúc, dù là trong những thời điểm khó khăn nhất."
Một tháng sau, kết quả học tập của Asa đã có những cải thiện đáng kể. Cô đã vượt qua được nhiều bài kiểm tra khó khăn và lấy lại được tự tin của mình. Tất cả những nỗ lực của cô không chỉ được đền đáp bằng điểm số, mà còn bằng sự thấu hiểu và tình yêu mà Rora dành cho cô.
Vào một buổi tối, khi cả hai đang cùng nhau ăn tối, Asa nhìn Rora và nhẹ nhàng nói: "Em là lý do giúp chị vượt qua tất cả những khó khăn. Chị sẽ không bao giờ quên điều đó."
Rora mỉm cười, lặng lẽ nắm chặt tay Asa. "Em chỉ làm những gì em cảm thấy đúng. Vì em yêu chị."
Cả hai im lặng, nhưng trong lòng đều hiểu rằng tình yêu mà họ dành cho nhau là vững vàng và mạnh mẽ, không gì có thể phá vỡ được. Dù có khó khăn, thử thách, họ vẫn sẽ luôn ở bên nhau, cùng nhau đi qua mọi mùa mưa, mùa nắng.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro