Chương 18

Khi mùa xuân bắt đầu tràn ngập trên khuôn viên trường Đại học Quốc gia Hàn Quốc, không khí học đường trở nên sôi động hơn bao giờ hết. Asa và Rora, mặc dù đã trải qua một số thử thách lớn trong học tập và tình cảm, nhưng vẫn tìm được sự bình yên trong cuộc sống cùng nhau. Dù vậy, mối quan hệ giữa họ dần bước vào một giai đoạn thử thách mới, mà chính cả hai chưa bao giờ tưởng tượng.

Cả nhóm vẫn thường xuyên tụ tập sau giờ học, chia sẻ những câu chuyện về cuộc sống, học tập, và tất nhiên là cả những tình huống hài hước trong những ngày làm sinh viên. Nhưng cũng chính những buổi trò chuyện này đôi khi lại khiến Asa cảm thấy những cảm xúc khó nói dâng lên trong lòng. Đặc biệt là khi nhìn thấy Rora thân thiết với các thành viên khác.

Mới hôm qua, khi cả nhóm ngồi ăn trưa ở căng tin trường, Asa nhận thấy ánh mắt của Rora và Chiquita dường như có một sự kết nối đặc biệt. Cả hai cười nói rôm rả, còn Asa chỉ ngồi im lặng, châm cà phê của mình, lòng rối bời. Cảm giác này khiến cô không thoải mái, mặc dù cô biết đó là những chuyện bình thường trong tình bạn. Nhưng... có điều gì đó cứ khiến cô cảm thấy bất an.

Về phần Rora, cô không hề nhận ra những suy nghĩ đang dằn vặt Asa. Cô đơn giản chỉ muốn dành thời gian vui vẻ bên các bạn, vì tất cả đều là những người cô quý mến. Nhưng khi nhìn thấy Asa im lặng, không tham gia vào câu chuyện như mọi khi, trái tim Rora có chút lo lắng.

"Chị sao vậy?" Rora nhẹ nhàng hỏi khi cả nhóm chuẩn bị tách ra để về phòng sau buổi học.

Asa cười gượng gạo. "Chị ổn mà, chỉ là... hơi mệt thôi."

"Chị không cần phải giấu em," Rora nắm lấy tay Asa, kéo cô lại gần. "Có phải chị đang lo lắng về chuyện gì không?"

Asa ngẩng đầu lên, đôi mắt hơi đỏ. Cô đã không nghĩ rằng những suy nghĩ của mình sẽ làm Rora phải lo lắng. "Chỉ là... em và Chiquita rất thân nhau. Chị không biết... liệu mình có bị thay thế không."

Rora nhìn vào mắt Asa một lúc, rồi bất ngờ ôm chầm lấy cô. "Em yêu chị rất nhiều, Asa. Chị là người quan trọng nhất trong cuộc đời em. Chị không phải lo lắng về điều đó. Chiquita là bạn em, nhưng em chỉ có một mình chị thôi."

Lời nói của Rora khiến Asa cảm thấy như có một luồng khí ấm áp xoa dịu những lo lắng trong lòng. Cô biết rằng Rora không phải là người dễ dàng thay lòng, nhưng đôi lúc, sự thiếu tự tin của mình lại khiến cô nghi ngờ.

"Em thật sự không cần phải lo lắng đâu, Asa," Rora tiếp tục, "Chị là một phần quan trọng trong cuộc sống của em. Và em sẽ luôn ở đây, bên cạnh chị."

Asa ngả đầu lên vai Rora, cảm nhận được hơi ấm từ người bạn gái của mình. "Cảm ơn em, vì đã luôn ở bên chị."

Ngày hôm sau, Rora quyết định sẽ dành một buổi tối đặc biệt cho Asa. Cô không muốn để Asa tiếp tục cảm thấy bất an về mối quan hệ của họ. Cô đã lên kế hoạch một buổi tối yên tĩnh chỉ có hai người, để cả hai có thể trò chuyện, giải tỏa mọi lo lắng, và quan trọng hơn là thắt chặt tình cảm giữa họ.

"Em đã chuẩn bị một bất ngờ cho chị rồi," Rora nói, ánh mắt lấp lánh khi cô kéo Asa ra khỏi phòng và dẫn cô đến một góc khuất trong khuôn viên trường, nơi mà họ chưa bao giờ ghé qua.

Asa nhìn quanh, tò mò. "Bất ngờ gì vậy?"

Rora chỉ mỉm cười mà không nói gì thêm. Khi cả hai đến gần một chiếc bàn nhỏ, cô kéo ghế ra cho Asa ngồi rồi mới ngồi xuống đối diện.

Trên bàn là một chiếc hộp nhỏ, bên trong có một bức thư viết tay của Rora.

"Đọc đi, chị," Rora nói, đôi mắt nhìn chăm chú vào Asa.

Asa mở bức thư ra, ánh mắt dần dần trở nên mềm mại khi cô đọc từng dòng chữ:

"Asa, em biết những lúc khó khăn, chị luôn nghĩ mình không đủ tốt. Nhưng với em, chị là tất cả. Chị không cần phải thay đổi, không cần phải cố gắng trở thành ai khác. Em yêu tất cả những gì thuộc về chị, và em sẽ luôn ở bên cạnh chị, bất kể điều gì xảy ra."

Asa không kìm được, nước mắt lặng lẽ rơi xuống. Cô không thể ngờ rằng Rora lại dành cho mình những lời yêu thương đầy sâu sắc như vậy. Những lo lắng, nghi ngờ trong lòng cô tan biến hết, nhường chỗ cho sự ấm áp và hạnh phúc ngập tràn.

"Em yêu chị rất nhiều, Asa," Rora nói, nhẹ nhàng lau nước mắt cho Asa. "Em hứa sẽ luôn là chỗ dựa vững chắc cho chị."

Cả hai ngồi đó, trong một buổi tối yên bình và ấm áp. Không cần phải nói gì nhiều, chỉ cần sự hiện diện của nhau là đủ. Asa cảm thấy bình yên hơn bao giờ hết, và biết rằng, dù cuộc sống có đầy rẫy thử thách, họ sẽ luôn vượt qua cùng nhau.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro