Chap 8 : Tránh mặt

Ngày hôm sau, tâm trạng không ổn lắm nhưng cả hai vẫn đến trường.

Tôi và Taehyung không đi học cùng nhau nữa, đến lớp chạm mặt nhưng chẳng ai muốn nhìn nhau lấy một cái. Jimin được tôi kể nên cũng biết chuyện của cả hai, biết là vậy nhưng cậu ấy cũng đâu thể giúp được gì.

Giờ ra về, vẫn như thường lệ, tôi sẽ đến nhà Taehyung. Cậu ấy đi cùng một con đường với tôi, nhưng chỉ là tôi đi phía trước cách cậu ấy một khoảng xa đang ở phía sau.

Taehyung thấy lạ, chuyện hôm qua như vậy không lẽ tôi lại tiếp tục đến kèm mình học sao?

Tôi đi trước nên vào nhà trước, ba mẹ Taehyung ở nhà nên gặp tôi họ liền mừng rỡ chào đón.

"Ami đấy à! Taehyung dạo này học hành thế nào rồi cháu?" Ba Taehyung vừa dứt một ngụm trà vừa nói

"Cậu ấy học tập rất có tiến bộ ạ. Nhưng mà..."

"Vậy thì tốt quá. Cháu có yêu cầu gì sao?"

"Hôm nay cháu đến đây không phải để kèm cậu ấy học, mà là muốn xin hai bác một chuyện. Cháu không thể tiếp tục kèm Taehyung đâu ạ!"

"Cái gì!!!" Ba mẹ Taehyung đều hốt hoảng

Cậu ấy cũng vừa về đến nhà nên chỉ cần vào đến cửa đã nghe ngóng được mọi chuyện.

"Thằng nhóc đó lại làm cháu khó chịu chuyện gì sao?"

"Không phải ạ. Công việc nhà dạo này có hơi bận nên cháu không thể tiếp tục kèm Taehyung đâu ạ!"

"Ra là vậy. Thế cháu có thể dành ít thời gian kèm nó thôi có được không, một tuần chỉ kèm 1 đến 2 ngày thôi!"

"Cháu..."

"Một tuần kèm tôi 2 ngày!!!"

Taehyung bên ngoài bước vào, gương mặt cậu ấy tỏ ra vô cùng lạnh lùng nhìn tôi. Chả phải đang giận nhau sao?

"Không..."

"Hôm qua một ngày, hôm nay là ngày cuối, cậu nói chuyện với ba mẹ tôi xong thì mau lên phòng"

Taehyung vừa dứt câu liền đi nhanh lên phòng. Ba mẹ cậu ấy đều biết tôi tất nhiên sẽ không đồng ý nên có chút chần chừ, nhưng Taehyung cũng đã nói như vậy, tôi cũng nên lên kèm cậu ấy thử xem sao.

Bình thường thân thiết lên phòng tôi sẽ xông thẳng vào không gõ cửa nhưng bây giờ sẽ khác. Đến nơi tôi đã gõ cửa phòng rồi.

"Vào đi!"

Được sự đồng ý từ Taehyung, tôi mở cửa đi vào trong nhưng điều tôi không thể tưởng tượng được là Taehyung...cậu ấy đang không mặc áo.

"Nhìn ít thôi!"

"Tôi...tôi sẽ đợi...cậu mặc đồ vào đi đã" Vừa nói tôi vừa lấy tay che cả mặt

"Vào học luôn đi. Tôi không có nhiêu thời gian, trời nóng không thích mặc áo"

"...ừm"

5 phút

10 phút trôi qua

Chết tiệt! Sao hôm nay thời gian lại trôi lâu vậy? Ngồi cùng Taehyung và cậu ấy lại không mặc áo khiến mặt tôi lúc nào cũng đỏ ửng như cà chua chính vậy.

"Mặt cậu đỏ?"

"..."

"Ngồi cùng người mình thích thì mặt sẽ đỏ lên như vậy sao?"

"Cậu tập trung học đi"

"Tôi vẫn đang tập trung"

"Vậy thì mau nhìn vào sách, đừng nhìn tôi như vậy"

Taehyung không nghe lời, cậu ấy vẫn nhìn chằm chằm vào tôi khiến hai má ngày càng đỏ. Nhìn thì nhìn nhưng mặt cậu ấy đã vui vẻ gì đâu.

"Cậu...làm bài tập này đi"

"Không biết làm"

"Này! Không hiểu bài thì cũng phải hỏi lại chứ?"

"Không biết gì thì làm sao hỏi đây"

"Cậu..."

Taehyung dùng lực tay kéo ghế tôi xích lại người mình. Cả người tôi trong chốc lát đã ngã vào cơ thể không mặc áo của cậu ấy.

"Cậu...cậu làm gì vậy? Bỏ ra"

"Điện thoại!"

"Gì cơ?"

"Điện thoại của cậu, đưa tôi!"

Taehyung dành điện thoại từ tay tôi rồi tự ý mở, vậy thì hỏi làm gì? Trước sau gì cậu ấy cũng lấy.

"Mật khẩu và cả ảnh của tôi đều vẫn ở đây. Cậu còn chưa đổi?"

"Không phải. Tôi..."

Tiếng vỡ điện thoại bị đập vỡ dưới sàn nhà. Taehyung vì tức giận nên đã ném điện thoại tôi xuống nền nhà khiến nó vỡ thành từng mảnh.

"Cậu điên rồi sao?"

"Cậu vẫn còn đang hi vọng điều gì từ tôi? Tôi không điên, cậu mới là người điên đấy Ami"

Tôi khóc rất nhiều chỉ biết khụy xuống nhặt chiếc điện thoại lên. Không phải là tôi không muốn đổi, nhưng từ hôm qua đến nay vẫn chưa đụng đến điện thoại nên quên luôn việc phải đổi mọi thứ trở về như cũ mà thôi.

"Cậu muốn học cùng tôi chỉ vì lí do này thôi sao?"

"Không như vậy thì làm sao tôi biết được cậu vẫn còn giữ hình tôi chứ?"

"Tôi...không muốn kèm cậu nữa"

"Cậu nghị sẽ có cơ hội nữa sao? Tôi nghĩ việc hôm qua chúng ta vẫn có thể tiếp tục làm bạn nhưng cậu lại chẳng muốn"

"Phải! Tôi không muốn làm bạn với cậu đâu Kim Taehyung. Cậu thử nghĩ lại mà xem, lúc nào cũng cho rằng tôi là bạn thân nhất nhưng xung quanh ai ai cậu cũng xem là bạn, cũng là thân thiết, chỉ có tôi là xem cậu là ngoại lệ mà thôi!"

"..."

"Điện thoại cũng đã vỡ rồi, hình ảnh của tôi và cậu trong đây cũng sẽ được xoá sạch, hi vọng chuyện của ngày hôm nay sẽ làm cậu hài lòng"

Tôi khóc rất nhiều nhưng vẫn nén lại nói vài câu rồi liền rời đi. Taehyung thấy mình có lỗi, chơi thân với nhau rất lâu nên chắc hẳn bản thân cũng biết chuyện tôi đã làm việc vất vả để mua chiếc điện thoại nhưng bây giờ lại bị mình phá hỏng.

Vài ngày sau đó, tôi và Taehyung vẫn im lặng không nói với nhậu lời nào. Trong lớp tôi chỉ nói chuyện với Jimin, dân cũng trở nên thân thiết. Taehyung và Ye Eun nghe nói quan hệ vẫn rất tốt, không trở thành người yêu của nhau nhưng họ vẫn như những cặp đôi yêu nhau vậy.

Lí do cả hai không trở thành người yêu thì tôi không rõ. Nhưng vẫn nghe được đâu đó rằng Taehyung không đồng ý trở thành mối quan hệ yêu đương với Ye Eun, đơn giản là bản thân cậu ấy biết mình sẽ mau chán nên cũng chẳng muốn tiến xa hơn.

Còn tôi, việc dạy kèm Taehyung cũng đã chấm dứt sau ngày hôm đó. Mẹ Taehyung có gọi đến nhiều lần để hỏi lí do và tôi chọn cách là không bắt máy.

Ngày hôm nay, Taehyung và Ye Eun vẫn ra về cùng nhau, cậu ấy ngày càng trở nên tẻ nhạt đến Ye Eun cũng sắp thấy phát chán rồi đây. Nếu không vì độ đẹp trai này thì Ye Eun cũng đã từ bỏ từ lâu rồi.

"Taehyung bây giờ chúng ta đi cafe một lát có được không?"

"Ừm được"

Cả hai đến quán cafe, trùng hợp hôm nay tôi cũng có mặt ở đây. Sẵn tiện có bài tập cần phải làm nên tôi cùng Jimin đến quán cafe gần trường học và trùng hợp là gặp hai người họ.

"Taehyung!" Jimin vẫy tay gọi

Tôi theo đó cũng nhìn theo hướng tay Jimin, biết mình chạm mặt Taehyung nên nhanh chóng xoay người lại.

"Hai cậu đến rồi, ngồi cùng luôn đi"

"Này Jimin à, cậu..."

"Được thôi. Ye Eun cậu ngồi cùng chứ?" Taehyung thích thú khi nhìn thái độ của tôi, lập tức đồng ý ngay.

"Ừm"

Tôi và Jimin ngồi đối diện hai người họ. Chỉ có tôi và Jimin là làm bài tập nên khoảng cách ngồi gần nhau rất gần, chỉ là để trao đổi bài tập qua lại mà thôi nhưng lại làm người kia không chịu được mà cứ đưa mắt chú ý.

Taehyung cứ liên tục nhìn về phía tôi và Jimin, sắc mặt cũng chẳng mấy vui vẻ. Ye Eun dĩ nhiên biết điều đó nên trong lòng vô cùng đố kỵ với tôi.

"Taehyung à...chúng ta về được chứ?"

"Cậu sao vậy? Thấy không thoải mái chỗ nào?"

"Không phải. Tớ không muốn ở đây nữa"

"Tại sao?"

"Tớ..."

"Xong!!!"

Tôi và Jimin ngay lúc đó cũng vừa làm xong đống bài tập, có thể thoải mái nói chuyện cùng hai người họ rồi. Nhưng chỉ có mỗi Jimin là trò chuyện, còn tôi vẫn ngồi yên giữ im lặng.

"Hai người đang hẹn hò à?"

"Lại vậy nữa rồi. Chúng tôi chỉ là bạn, cậu ít nói nhảm nhí lại đi"

"Vậy sao?" Taehyung bắt đầu chống cằm nhìn về phía tôi

"Ami! Cậu có người mình thích chưa?" Ye Eun không nhịn được mà lên tiếng

"Cậu hỏi để làm gì?"

"Để biết thôi"

"Tôi nghĩ chúng ta không quá thân thiết để tôi có thể trả lời cậu!!!"

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro