Hiền Mai ôm bụng quằn quại trên giường lớn tay bấu chặt ga nệm, từng cơn co thắt dồn dập khiến cơ thể như muốn vỡ ra, cô cố gắng kêu gọi mong ai đó đi ngang có thể nghe thấy và giúp đỡ, tiếng đàn hát tiếng cười nói reo hò lấn át âm thanh yếu ớt của Hiền Mai, không một ai nghe thấy tiếng kêu cứu từ cô. Ngọc Quyên đang say sưa bên chén rượu, bỗng nhiên cảm thấy tim thắt lại, dấu hiệu Hiền Mai đang gặp nguy hiểm, cả hai có sự kết nối cảm giác một chiều với nhau bằng một sợi dây tình, Ngọc Quyên có thể cảm nhận mọi cảm xúc và cảm giác của Hiền Mai dù cách xa nhau.
Quẳng hết mọi lời kêu gọi của khách khứa xung, Ngọc Quyên vội vã chạy vào trong, nhanh chân đến phòng Hiền Mai, tông cửa bước vào Ngọc Quyên hoảng hốt khi thấy Hiền Mai hô hấp suy yếu, mắt nhắm chặt, hạ thân và ga giường nhuộm đỏ sắc huyết. Sau ba giờ đồng hồ vật lộn với tử thần, Hiền Mai sinh hạ ba bé hồ ly bé đầu tròn trịa, xinh xắn, đôi mắt màu hổ phách sáng ngời lanh lợi, bộ lông trắng muốt và ba cái đuôi xù xù miệng kêu không ngớt một con nhóc lắm lời, đứa giữa lông thưa thớt sợi lông mềm yếu tắm xong liền trụi hết một mảng lớn ở đầu và đích nhìn vừa thương vừa buồn cười khóc một lúc liền dứt, đứa út cơ thể tròn trịa lông mọc chưa đủ là đứa yên tĩnh nhất sinh ra không khóc Tư Nhiên vỗ bốn cái vào cái mông bự của nó, nó mới lười biếng ré lên một tiếng.
Ngọc Quyên nhìn ba đứa bé với ánh mắt trìu mến, hồ ly mới sinh mọc đuôi rất phi thường, tuy hai bé sau có chút xấu xí nhưng cả ba bé đều có hẳn ba đuôi, chắc chắn tương lai sẽ làm nên chuyện lớn, càng nhìn kĩ càng giống bản thân, tình mẫu tử thiêng liêng trong lòng Ngọc Quyên bắt đầu nảy nở. Tư Nhiên suốt quá trình chào đón thiên thần nhỏ, luôn bên cạnh hỗ trợ, cẩn thận lau người cho Hiền Mai, ánh mắt nhìn đứa bé vô cùng dịu dàng. Nàng quay sang Ngọc Quyên, cầm lấy tay cô đặt lên bụng mình: "Chắc chắn đứa con của chúng ta sẽ xinh đẹp y như bé con này đúng không chị? Hơn nữa nó còn thừa hưởng trọn vẹn dòng máu hồ tộc, sẽ rất dũng mãnh" xét cho cùng thú nhân gần với động vật hơn con người, họ suy nghĩ đơn giản, nghĩ gì nói đấy.
Ngọc Quyên gật đầu đồng tình: "Con của nàng sẽ là một con hồ ly khỏe mạnh giỏi toàn vẹn, nàng phải cẩn thận đừng có mà sinh non, không tốt cho mẹ lẫn con" kẻ nói vô tình người nghe có ý, Hiền Mai nghe thấy cuộc trò chuyện của hai người trong lòng chua xót, cảm giác vô cùng tuổi thân. Nàng cố kìm nén nước mắt thầm nghĩ sinh cho Ngọc Quyên tận ba đứa con, vậy mà cô ấy nỡ lòng nào đi so sánh chúng với đứa con chưa chào đời của Tư Nhiên.
Hiền Mai im lặng vờ như bản thân chưa tỉnh không muốn Ngọc Quyên và Tư Nhiên nhìn thấy những buồn tủi trong mắt mình, Tư Nhiên ngỏ ý phụ chăm con cho Hiền Mai vì sức khỏe cô còn yếu, ba đứa trẻ là bán yêu loài người chăm sóc rất vất vả. Hiền Mai không đồng ý kiên quyết cự tuyệt, Tư Nhiên nhìn sang Ngọc Quyên ánh mắt cầu xin, Ngọc Quyên lắc đầu: "Em cũng cần thời gian để nghỉ ngơi và chăm sóc cho đứa con trong bụng. Cứ để tụi nhỏ cho mẹ nó chăm, hai đứa mình phụ giúp, chúng ta cùng nhau chăm sóc các con, có được không nà?" Tư Nhiên dựa vào vai Ngọc Quyên ngoan ngoãn gật đầu.
Hơn hai tháng trôi qua, Hiền Mai cảm thấy như mình đang sống lại những ngày tháng hạnh phúc trước kia, Ngọc Quyên chăm sóc cô chu đáo, tình cảm của họ như được hâm nóng trở lại. Hiền Mai ôm chặt ba đứa con, lòng tràn đầy niềm hạnh phúc, ba đứa nhỏ lớn nhanh như thổi lông mọc đầy đủ, chúng đã có thể biến thành hình dạng người và bắt đầu tập nói. Hiền Mai đang cho bé út bú, Ngọc Quyên chảy lông cho bé giữa, chó đốm hốt hoảng chạy vào báo tin Tư Nhiên sắp sinh, cả hai vội vàng đến phòng của Tư Nhiên.
Con hồ ly đỏ tròn trịa nằm trên giường lăn qua lăn lại khó chịu, chăn nệm nhăn nhún có vài chỗ đã bị cào rách. Hiền Mai thắc mắc Tư Nhiên mới mang thai ba tháng sao lại sắp sinh. Ngọc Quyên bảo chó đốm nấu nước, chim nhỏ lấy khăn sạch và dụng cụ y tế đã được khử trùng mang đến bên giường. Cô đưa tay xoa bụng Tư Nhiên, giải thích câu hỏi của Hiền Mai: "Thời gian mang thai của hồ ly ngắn hơn so với con người, chỉ khoảng ba đến bốn tháng" con hồ ly trong bụng Tư Nhiên tương đối béo, khiến quá trình sinh nở trở nên khó khăn. Hiền Mai đến tủ quần áo lấy hai cái khăn lông lớn, một cái lót dưới thân Tư Nhiên, một cái nhẹ nhàng lau người cho nàng.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro