〚1.1〛Phân Tách

Tok Aba: Ochobot, lần này ông có lẽ sẽ phải đi xa một chuyến. Làm phiền cháu phải chăm sóc Boboiboy giúp ông rồi.

Ochobot: Không sao đâu ông ạ, đây cũng là công việc thường ngày của cháu. Thế..còn cửa hàng thì sao ạ ?

Ngồi một bên cạnh giường của mình, Tok Aba đang sắp xếp đồ đạc. Ông chuẩn bị cho chuyến đi xa của mình.

Lần này ông cảm thấy nó quan trọng và rất cần phải đi. Nếu không phải vì cha của Boboiboy, con của ông gặp chuyện. Ông cũng không muốn để thằng cháu khờ khạo ở lại đây một mình chút nào cả. Việc hi vọng nó có thể tự chăm sóc cho bản thân thật tốt sau vụ chính nó bị thương khi đấu với Rek'ta ka chính là khó tin rồi...

Ochobot: Ông ơi ? Ông ?

Đưa cánh tay máy móc của mình từ bên tủ đồ ra. Ochobot lay lay nhẹ vai của Tok Aba, hồi nãy chẳng phải còn nói với mình ? Tự dưng ông lại suy nghĩ gì đó rồi thả hồn đâu rồi ?

Tok Aba: A-aha..ông đây ông đây, xin lỗi vì không để ý nhé Ochobot. Ông chỉ là..hơi lo cho Boboiboy, lần này đi không nhanh đâu.

Ochobot nghe vậy cũng không biết làm gì hơn. Cậu chỉ đành nói vài lời với ông, còn hứa sẽ chăm sóc Boboiboy trong thời gian này khi ông đi vắng. Tok Aba cười ôn hòa với Ochobot, dù là máy móc nhưng người ta có cảm xúc. Có nhận biết gần như y chang một con người rồi. Ông tôn trọng điều đó và yêu thương Ochobot như yêu thương với Boboiboy.

...

Sau bữa tạm biệt ông của mình, Boboiboy thấy trong nhà buồn tẻ hẳn đi. Có Ochobot cũng không có nghĩa sẽ thay thế mọi thứ được. Biết bạn thân của mình còn có việc khác phải làm. Boboiboy không muốn làm phiền, vì vậy mà quyết định rời khỏi nhà để hóng gió chút khi phụ xong việc.

*'Đi dạo một vòng khu phố cũng không tệ mà nhỉ ?'* - Vừa đi đường vừa suy nghĩ, Boboiboy thành công đâm đầu vào cột điện một cách không ngờ tới.

Người đi đường gặp phải hình ảnh này thì chỉ có thể bụm miệng cười hay che mặt đi mà run cả vai. Biết hành động của mình thất thố, Boboiboy gượng cười rồi chuồn tức tốc. Không cần biết sau lưng mình đã có chuyện gì, phải chạy trước cái đã.

*'Mất mặt quá...'* - Dừng chân tại một cột điện khá xa khỏi chỗ ban đầu. Boboiboy thở hồng hộc và đưa tay lên lau mồ hôi.

.

.

.

Thấy cơ thể có thể hít thở đều đều lại rồi, tưởng chừng mình sẽ di dạo tiếp. Vậy mà lại bắt gặp ngay vài thứ vào mắt. Một bóng dáng người nào đó, một cái áo dài che gần hết thân, đầu tóc dài màu tím lịm. Nhìn không rõ như nào nhưng dáng cũng cỡ một người trưởng thành đi ? Mà khoan..người ta đang làm gì ở đó kia ?

..Cũng không được lo thừa, là chuyện riêng tư của người khác mình không có quyền xâm phạm. Nhưng nếu là chuyện xấu thì bản thân nhất quyết phải dừng lại ! Vì vậy..tò mò chút không sao đúng không ?

----------------------------

*'Rốt cuộc thì người này là chỉ việc riêng tư hay là làm việc xấu ???'* - Đúng như ý định tò mò của mình, Boboiboy thật sự đã bám theo người kì lạ kia đi khắp nơi.

Lúc thì như hành động vô hại, lúc thì mờ ám một cách kì lạ. Như việc ghé tiệm bánh su kem mua tận hai gói đầy.

Giữa đường đi cậu nhìn người ta vừa ăn mà vừa thèm đấy... Vậy chứ người lạ kia trên đường ăn sạch thì lại ghé ngay vào một cái hẻm. Lúc đi ra lại một bịch khác nữa, mà nhìn cái bịch ấy cứ tỏa ra mùi chuyện xấu hay đồ vật không tốt. Không nghi ngờ cũng là một chuyện khó đối với anh hùng như cậu.

Và với trách nhiệm bảo vệ mọi người, Boboiboy quyết định dấn sâu vào chuyện này hơn. Và bản thân cậu cũng sẽ chẳng ngờ rằng chuyện này sẽ ảnh hưởng tới tương lai của cậu cực kì nhiều.

-|-|-|-|-|-|-|-|-|-|-|-|-|-|-|-

Bản Tin Thời Sự

Sáng Ngày X Tháng Y

Người dẫn chương trình: Xin chào buổi sáng những cư dân thành phố #&-÷ đây là buổi tin thời sự cho ngày hôm nay.

Vào lúc 1 giờ sáng ngày X, cảnh sát tuần tra đã được báo cáo xảy ra một sự kiện kì lạ quanh khu vực công viên trường -&#&$. Không biết việc gì đã diễn ra nhưng khu vực ấy để lại một cái hố sâu.

Có vẻ như ai đó đã gây ra và.....

....: Ochobot, cậu tắt giùm tớ cái tivi được không ?

Quả cầu máy móc màu vàng lơ lửng ngay bên cạnh chiếc tivi đã tắt theo lời yêu cầu.

Người ra lệnh ấy thở dài một cái, bước chân bắt đầu rời khỏi phòng khách nhỏ. Quả cầu máy móc vẫn không tiếng động mà lướt theo sau.

Cả hai dừng chân tại phòng bếp, sau đó người kia tự dưng lại nổi gân xanh khá to trên trán.

.....: Hai người các cậu vẫn còn có thể bình tĩnh ở đây mà chơi sao ?

Nghe thấy tiếng gọi quen thuộc, hai cái đầu đen được điểm chút trắng bị che phủ bởi một mũ trắng và đen, cùng nhau quay đầu lại theo tiếng gọi.

....: Bây giờ cũng đâu thể làm được gì liền đúng không mama Quake ?

....: Blaze nói đúng đó Quake, Ochobot được tớ sửa cũng chỉ tới đó. Chưa kể...chưa kể nhờ vụ hôm qua mà kết nối liên lạc của chúng ta với bên ngoài trái đất bị đứt. Ying và Yaya đang trong kì huấn luyện. Gopal thì hiện tại theo Papa Zola cũng ở ngoài vũ trụ đi chơi còn gì ? Vả lại tớ còn chả biết tên Pang kia có ở đây không nữa ấy.

....: Solar nói đúng đó mama, mà chúng ta cũng chỉ biết ông đi xa. Kiếm ông để đảm bảo an toàn trong khi không biết ở đâu thì phải làm sao đây ? Những người còn lại...

Nhắc tới việc này, tự dưng không khí lại bắt đầu im ắng đi. Vụ việc hôm qua không đơn giản, chưa nói tới người bị Boboiboy chủ theo dõi cũng mất tích, như thể chưa từng tồn tại trong thành phố này vậy. Ngay cả Solar dùng tốc độ ánh sáng để tìm cả thành phố cũng không thấy.

Quake cảm thấy khó chịu nhưng càng lo lắng hơn cho những nguyên tố còn lại.

Nhớ về sự việc đêm qua, khi chính chủ là Boboiboy theo dõi một tên bí ẩn. Chẳng hiểu sao lại có thể kiên trì mà theo tới tận nửa đêm. Ngay khi tới cái con đường gần công viên. Tự dưng tất cả các nguyên tố đang kết nối với Boboiboy....

Bỗng dưng bị một ngăn cách mạnh mẽ đánh gãy kết nối và chặn luôn. Dù không phải là người đầu tiên phát giác. Nhưng Quake biết rõ việc này không đơn giản, càng chưa nói tới nó sẽ gây nguy hiểm thế nào.

Khi đó Quake nhận được một báo hiệu trong không gian chứa đựng các phân thân nguyên tố. Taufan lúc ấy gấp rút kêu gọi tất cả. Chưa kịp phản ứng gì thì bên phía Ice báo động một cách khẩn cấp. Mọi chuyện xảy ra vượt tầm kiểm soát. Và dù không rõ điều gì, nhưng những người còn lại biết một điều..

Tất cả phải bảo vệ nhau..

Như theo suy nghĩ ấy, những nguyên tố gần nhau nhất tìm cách xuyên qua khỏi bức màn vòng tròn ngăn cách các nguyên tố. Ai gần ai nhất thì bám vào và tìm cách tiếp cận bên khác.

Trong khi cố gắng dùng đôi găng tay đất đá của mình đục thủng qua bức màn chắn. Một tiếng vỡ tan vang vọng tất cả, nó đích xác từ hướng Ice. Nhưng trước khi kịp hỏi điều gì, Blaze - nguyên tố gần Ice nhất đã lên tiếng.

Không biết bằng cách nào Blaze lại có thể làm tất cả nghe thấy tiếng khi vẫn tồn tại vách ngăn.

Điều đầu tiên nghe được chính là "Ice đang bị thứ gì đó bắt đi !!!! " Như để minh họa theo lời nói ấy. Tiếng đập mạnh vang lên. Theo sau đó là sự thở dài chật vật quen thuộc của Ice. Không gian có vẻ im ắng quá lâu nên tiếng thở dài cũng có thể bị vang vọng. Kèm với điều đó mà ai nấy cũng đoán ra được Ice thật sự gặp chuyện.

Tất cả không chần chừ gì, dùng tất cả sức mạnh chỉ để thoát ra khỏi đó.

Blaze liên tục ném cầu lửa và dùng cặp vòng đen nhánh đỏ đặc trưng chém liên tục vào thứ kì dị kia. Ice cũng không để yên mà như vậy, cậu ta đóng băng ngang phần kì dị đang kéo mình đi. Tiếp đến là liên tục đóng băng cả đường đi để giữ chặt chúng lại không cần biết nó sẽ lạnh hay ảnh hướng tới mức nào. Chỉ cần bám trụ được thì tốt.

Sẽ thực tốt nếu thứ kia biến mất ngay và để yên cho tất cả. Một lời ước không phải có thể thực hiện ngay, ngược lại nó có thể sẽ tệ hơn. Và tình trạng lúc ấy đúng là tệ, một tiếng đổ vỡ lại vang vọng. Một thứ đen kì dị y chang thứ kéo Ice đi tràn vào trong. Nó túm ngay người Blaze và ném văng vào màng chắn của Thunder.

Thú thật thì Quake cảm thấy chỉ số may mắn của Blaze cao khi bị quăng như thế mà không bị gì. Ngược lại nhờ tác động bên ngoài mà màng chắn kia của Thunder bị vỡ vụng.

Trong thoáng chốc, một tia chớp vụt ngang qua và Thunder đã ở ngay cạnh thứ kia. Cậu ta liên tục ghim thanh kiếm sét của mình vào thứ đen ấy. Không thì cố gắng chém đứt chúng.

Trong lúc đó, Solar phát hiện kịp thời. Nếu không phải Blaze bị hất văng làm vỡ rào chắn bên Thunder. Solar đã định cưỡng chế rút đi năng lượng của đồng hồ, tạo cho mình dù chỉ là tác động nhỏ nhưng là từ bên ngoài vào để thoát ra.

Thời điểm đó Solar đã thử tín hiệu truyền qua vách ngăn của Thunder, Blaze có vẻ như đã thấy và hiểu rõ việc mình cần làm.

Không ngần ngại gì mà phóng cầu lửa khổng lồ vào vách ngăn của Thorn và Solar. Thấy được lỗ hổng, Solar lao ra và dùng tốc độ nhanh nhất tới mặt cách của các nguyên tố và thế giới bên ngoài.

Dùng sức mạnh tích tụ có gắng đàn áp một trong hai bên của thứ kì dị kia.

Không chú ý tới xung quanh, những dây leo của Thorn đã đánh vào vách ngăn và thành công mở đường cho Quake cùng Taufan thoát ra.

Còn Tiếp

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro