Cầu vồng tuần trăng mật

Cầu vồng tuần trăng mật

Sáng 7:18, Tô Hình và Giang Lưu thuận lợi đến sân bay thành phố D. Chuyến tuần trăng mật lần này, họ đã đăng ký tour Cầu Vồng Tuần Trăng Mật từ ba tháng trước. Hành trình 11 ngày 9 đêm, qua ba nước Hungary, Áo, và Cộng hòa Séc. Họ sẽ được khám phá cảnh sắc thiên nhiên Đông Âu và lịch sử nhân văn, hứa hẹn một chuyến đi đầy màu sắc kỳ diệu.

Trong đại sảnh sân bay, dòng người tấp nập. Tô Hình và Giang Lưu đeo ba lô, mỗi người kéo một vali, tìm điểm tập hợp của đoàn Cầu Vồng Tuần Trăng Mật.

Hướng dẫn viên Trương Tiểu Thất gửi định vị thời gian thực cho Giang Lưu. Địa điểm ở một góc nhỏ phía đông đại sảnh. Họ theo mũi tên tam giác trên bản đồ, nhanh chóng tìm được đoàn.

Một cô gái mặc áo thun sọc cầu vồng, giơ cờ đoàn Cầu Vồng Tuần Trăng Mật, đang quay lưng nói chuyện với các thành viên khác. Ngoài Tô Hình và Giang Lưu, ba cặp vợ chồng khác đã đến điểm tập hợp từ sớm.

Một cặp mặc đồ đôi nhìn thấy họ đầu tiên. Cô gái tươi cười, khoác tay chàng trai rạng rỡ, vẫy tay với họ.

“Anh chị cũng trong đoàn tuần trăng mật đúng không?” Mạnh Chỉ Nhụy nói nhỏ nhẹ. Hai cặp đôi đang trò chuyện với hướng dẫn viên cũng ngoảnh lại nhìn.

Trương Tiểu Thất thấy mọi người nhìn sau lưng mình, tò mò xoay người.

Lại một cặp trai tài gái sắc xuất hiện trước mặt cô.

Trời ơi, hôm nay là ngày gì thế? Trúng số cũng không sánh bằng!

Cả đoàn đều đẹp như minh tinh điện ảnh. Người ngoài nhìn vào còn tưởng cô là quản lý của họ.

“Chào mọi người, em là Tô Hình, đây là chồng em, Giang Lưu. Xin lỗi, tụi em đến muộn.”

Tô Hình khiêm tốn, nụ cười dịu dàng, khiến ai cũng quý mến.

Trương Tiểu Thất có ấn tượng tốt về cô, mỉm cười đưa hai chiếc mũ in logo đoàn Cầu Vồng Tuần Trăng Mật.

“Đây là mũ của đoàn. Khi bắt đầu tham quan, em và anh ấy phải đội để em dễ tìm trong đám đông. Nhất định phải đội nhé!”

Tô Hình nhận mũ, lén quan sát hướng dẫn viên. Cô gái trông trẻ, nhiều nhất 24 tuổi, gương mặt thanh tú, da hơi ngăm, cao khoảng 1m56, thân hình mũm mĩm. Khi cười, má lúm đồng tiền ngọt ngào, toát lên vẻ cô em hàng xóm.

“Cảm ơn chị. Ở nước ngoài, an toàn là trên hết. Tụi em sẽ đội mũ cẩn thận để không lạc.”

Tô Hình hiếm khi nói đùa. Có lẽ vì tâm trạng tốt gần đây, cô mới trêu Tiểu Thất.

Má lúm Tiểu Thất càng sâu, cô vỗ tay nói với mọi người: “Giờ mọi người đã đủ. Tôi giới thiệu lại lần nữa. Tôi là Trương Tiểu Thất, mọi người gọi tôi là Tiểu Thất hoặc Thất Thất đều được. Tôi là hướng dẫn viên, phụ trách giải thích hành trình và đảm bảo an toàn cho mọi người. Cứ coi tôi như ‘bách khoa toàn thư’, vì tôi có thể giải đáp mọi thắc mắc. Trong chuyến đi, tôi sẽ dẫn mọi người khám phá lịch sử, tìm hiểu văn hóa tôn giáo, thưởng thức ẩm thực các nước. Dĩ nhiên, tôi cũng để thời gian tự do cho mọi người chụp ảnh, mua sắm, hoặc thư giãn ví tiền.

Trước khi xuất phát, tôi lưu ý vài điều. Tour có ba bữa ăn mỗi ngày, gồm gói đầy đủ và bán gói, tôi sẽ thông báo rõ ràng. Khi đi nơi đông người, xin đừng tự ý tách đoàn. Chúng ta là một đội, tôi chịu trách nhiệm với từng người. Nước ngoài đẹp nhưng cũng tiềm ẩn nguy hiểm, đặc biệt buổi tối, xin đừng ra ngoài. Có nhu cầu gì, nói với toii vào ban ngày, tôi sẽ cố gắng hết sức.

Giờ chúng ta sẽ gửi hành lý, làm thủ tục check-in. Chuyến bay là AY089 của Finnair, bay đến Helsinki, khoảng 10 tiếng. Chúng ta đến Helsinki vào khoảng 5:38 sáng, rồi chuyển máy bay đến Prague, bay thêm 2 tiếng 10 phút. Thời gian trên máy bay dài, nhưng du lịch là vậy, vừa vất vả vừa vui. Tôi hy vọng mọi người chơi vui, tận hưởng hết mình.”

Nói một tràng, bốn cặp vợ chồng kéo vali theo Tiểu Thất đến khu gửi hành lý. Gửi xong, mọi người qua kiểm tra an ninh. Thời gian còn lại, họ tự check-in tại quầy sân bay.

Tô Hình lần đầu đi máy bay, lòng hơi lo. Giang Lưu nhận ra cô bất an, nắm tay cô, hôn nhẹ: “Đừng sợ, có anh đây mà.”

Đúng vậy, có Giang Lưu bên cạnh, còn gì phải lo?

Nghĩ thế, Tô Hình bớt căng thẳng.

Sau kiểm vé, mọi người lên xe buýt sân bay đến khu vực gần máy bay. Họ bay trên chiếc máy bay bạc trắng, thân máy ghi AY089. Máy bay khổng lồ như quái vật, khiến họ thấy mình nhỏ bé như hạt cát khi bước lên cầu thang.

Tại cửa khoang, tiếp viên hàng không da trắng xinh đẹp nói tiếng Anh lưu loát, nhiệt tình vẫy tay chào. Tô Hình mỉm cười đáp lại, theo sau Giang Lưu vào khoang phổ thông. Ghế họ gần cửa sổ. Để cô ngắm mây trời, Giang Lưu ngồi cạnh lối đi, nhường ghế cửa sổ cho cô.

Các thành viên khác trong đoàn ngồi quanh họ, ngẩng đầu nói chuyện vẫn nghe được.

Điều chỉnh ghế thoải mái, máy bay sắp cất cánh. Tiếp viên phát loa nhắc nhở an toàn. Tô Hình ngồi thẳng, lắng nghe chăm chú. Giang Lưu thấy cô nghiêm túc, tưởng cô hiểu, nhưng tiếng Anh cô không tốt, chỉ nhận ra vài từ, cuối cùng đỏ mặt, ngơ ngác hỏi:

“Cô ấy vừa nói gì thế anh?”

Giang Lưu ngẩn người, bật cười, giúp cô thắt đai an toàn, giải thích đại ý.

Tô Hình gật đầu lia lịa, lấy điện thoại tắt nguồn.

Khi máy bay cất cánh, Tô Hình vẫn lo, nắm chặt tay anh, mắt nhắm nghiền. Cảm giác mất trọng lực ập đến, cô ù tai, ngực hơi tức. Nhưng cảm giác này không kéo dài, vì máy bay ổn định trên không, êm như đi trên mặt đất.

Tô Hình mở mắt, nhìn ra cửa sổ. Mấy đám mây mỏng trôi qua. Qua tầng mây, cô thấy nhà cao tầng bé xíu như mô hình, rồi nhỏ dần thành hạt vừng, cuối cùng biến mất. Cô ngả lưng ghế, nhắm mắt, yên tâm chìm vào giấc ngủ.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro