Đồng ý một nguyện vọng của nàng.

Đồng ý một nguyện vọng của nàng.

Quần áo được cởi ra, thân hình trắng như tuyết của người phụ nữ ngồi trên người đàn ông, vẻ mặt hắn lạnh lùng, đôi mắt đen không hề có chút dục vọng.

Gò má người phụ nữ đỏ ửng, nhẹ nhàng kéo dây thắt áo lót của người đàn ông, sau đó mảng lớn cảnh xuân rơi vào đáy mắt, mấy lọn tóc đen cuối cùng cũng được kéo ra, hai hạt đậu nhỏ màu nâu đứng thẳng lên. Người phụ nữ cúi đầu ngậm một viên, giống như mèo nhỏ bú sữa mẹ vang lên tiếng chụt chụt. Người đàn ông cầm tấu chương trong tay tiếp tục xem, trông có vẻ như không bị ảnh hưởng chút gì.

Người phụ nữ cũng không nóng lòng, cái lưỡi màu hồng liếm vòng trên hạt đậu nhỏ, còn một viên đậu khác thì nhẹ nhàng xoa nắn trong tay. Đến khi chúng đều được đầu lưỡi của cô tẩy sạch, lộ ra một vòng nước miếng bóng loáng rồi mới đổi chỗ.

Người phụ nữ cúi đầu làm việc chăm chỉ này chính là Tô Hình. Sự việc phát triển như thế này phải bắt đầu sau khi cô bước vào cửa.

Cố Vị Thời xem xét tấu chương rất nhanh, Tô Hình chỉ đứng bên cạnh, chờ đến khi hắn nghỉ ngơi giữa chừng mới có cơ hội lên tiếng.

“Vương gia, thần thiếp xin phép được xoa bóp thái dương cho chàng.”

Suy nghĩ của Tô Hình rất đơn giản, trước tiên làm cho người khác cảm thấy thoải mái rồi mới để họ giúp mình làm việc.

Cố Vị Thời nhìn cô một lúc lâu, không phải là lo lắng động cơ của cô không trong sáng, mà đang nghĩ mục đích của cô rốt cuộc là gì.

“Đến đây.”

Được sự cho phép của Cố Vị Thời, Tô Hình đi đến phía sau hắn, những ngón tay hơi lạnh đặt lên thái dương của hắn và nhẹ nhàng xoa bóp.

“Vương gia, lực tay thế này có được không?”

“Thử mạnh hơn một chút.”

“Thế này thì sao?”

“Ừ.”

Đã nắm được lực tay mà hắn muốn, Tô Hình tập trung xoa bóp một lúc, không dám tự ý dừng lại khi hắn không nói dừng, cứ thế xoa bóp mãi, xoa đến mức tay tê dại vẫn phải tiếp tục.

“Vương gia, hôm nay là sinh nhật của ta.”

Khi thực sự không còn sức xoa bóp, Tô Hình mới thử mở miệng.

“Ừ.” Cố Vị Thời không bị ảnh hưởng, vẫn nhắm mắt tận hưởng việc được đấm bóp.

“Thần thiếp… muốn xin vương gia một nguyện vọng sinh nhật…”

Tô Hình quyết định thẳng thắn nói ra, xem hắn sẽ trả lời thế nào.

“Vương phi không phải là đứa trẻ ba tuổi, đã trưởng thành rồi mà còn cần nguyện vọng gì nữa?”

Câu trả lời của Cố Vị Thời làm Tô Hình ngẩn người.

“Vương gia, nguyện vọng của thần thiếp không khó thực hiện, ngài không muốn nghe thử sao?”

Tô Hình dùng giọng điệu cầu xin, mới có cơ hội được nói ra.

“Vậy thì nói đi.”

“Nghe nói cầu vồng ở Thần Quốc rất đẹp, nguyện vọng của thần thiếp là muốn được nhìn thấy cầu vồng một lần.”

Cố Vị Thời mở mắt, rút tay khỏi thái dương, quay đầu nhìn cô: “Nàng muốn xem cầu vồng?”

Tô Hình gật đầu mạnh, ánh mắt tràn đầy mong đợi.

“Mùa cầu vồng đã qua rồi, nguyện vọng của nàng, ta không thể thực hiện được.”

Cố Vị Thời quay người, cầm lấy tấu chương trên bàn và tiếp tục xem lại. Tô Hình không muốn bỏ lỡ cơ hội khai thông, đứng bên cạnh hắn, liên tục cầu xin:

“Vậy thần thiếp đổi một cái khác được không? Đổi thành… Vương gia ra ngoài cùng thần thiếp du ngoạn một ngày?”

Tô Hình nghĩ đến nguyện vọng đơn giản nhất, hiện tại hắn không có lý do gì từ chối.

Cố Vị Thời đặt tấu chương xuống, ánh mắt lạnh lùng như rắn, như bắt được con mồi, khóa chặt Tô Hình, “Muốn bổn vương ban cho nàng một nguyện vọng cũng không phải là không thể, nhưng nội dung phải do bổn vương quyết định.”

Trong lòng Tô Hình căng thẳng, trên mặt thoáng qua vài sự do dự.

“Nếu không nguyện ý, vậy thì đừng nhắc lại.”

           “Không, thần thiếp nguyện ý.”

Cố Vị Thời lười biếng dựa vào lưng ghế, ánh mắt lại quay về tấu chương.

“Nguyện vọng của nàng, là phải quyến rũ bổn vương, quan hệ thân mật với Bổn vương.”

Đầu của Tô Hình nổ tung. Nội dung cụ thể của nhiệm vụ một là quyến rũ Cố Vị Thời và để hắn thực hiện một mong muốn của cô, theo thông lệ của chương trình thực tế. Sự quyến rũ theo nghĩa đen tất nhiên là ẩn ý cho một mối quan hệ thể xác thực chất.

Hắn lại có thể đoán được.

“Còn đứng ngây ra đó làm gì? Chờ trời sáng sao?”

Cố Vị Thời lời lẽ hai nghĩa, ép Tô Hình không còn đường lui.

Nhớ lại, sau khi Tô Hình liếm hạt đậu nhỏ, cô hôn thẳng từ ngực Cố Vị Thời xuống quả táo đang nhô ra. Cục xương ở cổ họng cũng là chỗ nhạy cảm của đàn ông, cô khẽ cắn hai cái là đã cảm giác được một cây gậy to phía dưới chọc lên cái mông.

Xem ra hắn cũng không phải vô cảm.

Một tiếng cười nhỏ thoát ra giữa môi và răng, Tô Hình thêm củi vào lửa, coi cục xương ở cổ họng như món kem tráng miệng ngon nhất, liếm và hôn nó một cách ướt át. Tay nhỏ cũng không rảnh rỗi, đi xuôi dọc theo phần bụng dưới săn chắc của Cố Vị Thời, chui vào trong tiết khố nắm chặt gậy thịt to khỏe nóng bỏng.

Gậy thịt ở tay, ngón tay Tô Hình không có ý tốt lướt qua kẽ hở nhỏ ở mắt ngựa, trong đó đã tiết ra chất lỏng sềnh sệch, dính vào đầu ngón tay nhớp nháp.

Cuối cùng Cố Vị Thời cũng không thờ ơ nữa, ném tấu chương lên bàn, đôi tay to lớn ôm lấy vòng eo thon gọn của Tô Hình, tựa vào chiếc cổ thơm ngát của cô, đôi môi lạnh như băng hôn cô. Không có cử động gì quá mức nhưng lại khiến Tô Hình run rẩy và phát ra một tiếng rên thoải mái.

Tô Hình rút tay ra, hoa huyệt hé mở co rút, xoa quy đầu qua lại qua chiếc quần lót mỏng, hai bờ mông trắng nõn lúc thì chuyển động nhẹ nhàng lúc lại lắc lư một cách say mê. Bàn tay người đàn ông siết chặt hơn, môi tiến tới dái tai trắng nõn mềm mại, đưa vào miệng, mút và hôn.

” Ừ, a —— “

Rất nhiều dâm thủy chảy xuống lõm bõm, quy đầu của Cố Vị Thời đã lộ rõ đường nét dưới chiếc quần ướt. Mỗi lần Tô Hình đi xuống chạm vào nó một lần, thì nó như thể muốn cắm vào hoa huyệt, giã hoa tâm. Thực tế, nó vẫn có thể đụng vào một chút. Chỉ là lớp đồ lót trở ngại thực sự đã ngăn cản hai bộ phận sinh dục gắn liền. Dù có cố gắng đi vào thế nào cũng không thể đột phá được sự ràng buộc này.

Tô Hình rầm rì chạm vào hoa huyệt, cặp mắt nửa hí nửa mở, khoái cảm gãi không đúng chỗ ngứa khiến toàn thân cô hồng hào và mềm mại như tôm luộc. Hơi ấm ẩm ướt ở dái tai đột nhiên biến mất, cô cảm thấy mình bị một đôi bàn tay to lớn nâng lên, sau đó cô nghe thấy một tiếng ma sát. Một cây thịt thô to cứng rắn thân dưới đã phá vòng vây, chỉa thẳng tắp vào hoa huyệt. Cô mơ màng ép xuống, gậy thịt xông thẳng vào, cô thét lên một tiếng, muốn đứng lên lại vị Cố Vị Thời ép trở về.

Người đàn ông ôm lấy eo cô bằng một lực không thể cưỡng lại. Cô nghe thấy hơi thở thô bạo của Cố Vị Thời lướt qua tai cô, hắn nói:

“Di chuyển.”

Cơ thể này của Tô Hình, xem như là mới quan hệ lần hai, khoái cảm chua xót do côn thịt đâm thẳng vào cơ thể khiến da đầu cô dựng đứng.

“Vương gia… Thần thiếp hơi đau…”

Tô Hình hôn lên xương quai xanh của hắn một cách nịnh nọt, muốn đợi cơ thể thích ứng với côn thịt rồi mới di chuyển, nhưng Cố Vị Thời là ai, hắn muốn như vậy thì phải tiếp tục làm.

Bàn tay to ở eo di chuyển đến hai cánh mông, Cố Vị Thời đứng dậy bế cô lên, hắn  mạnh mẽ đẩy côn thịt của mình lên trên, không quan tâm Tô Hình hét chói tai đè người trong ngực lên tấu chương hỗn loạn, đứng lên rút ra cắm vào đùng đùng.

Tô Hình dang rộng hai chân, xương mông đè lên tấu chương rất khó chịu. Cố Vị Thời rút mạnh côn thịt của mình ra rồi dùng lực nhét vào, bị cắm, dâm thủy trong suốt và nhớp nháp bắn tung tóe, rơi xuống tấu chương và biến thành một vũng nước.

“A, nhẹ một chút, Vương gia…”

Tô Hình bị cắm khoái cảm bay lên, cái này sảng khoái hơn việc cô nhích tới nhích lui nhiều. Côn thịt của Cố Vị Thời vừa to vừa khỏe, cú đẩy mạnh mẽ xuyên vào làm va chạm trực tiếp vào hoa tâm, cổ tử cung gần như bị đụng phải.

“Nguyện vọng ta cho nàng, có hài lòng không?”

Cố Vị Thời nâng cằm cô lên, đẩy phần thân dưới của hắn một cách điên cuồng và đồng thời hôn lên môi cô.

Tô Hình thở dốc, lưỡi của Cố Vị Thời linh hoạt như một con rắn, hắn luôn có thể tìm thấy những khu vực nhạy cảm trong miệng và liếm chúng, khiến xương cụt vừa tê dại vừa đau nhức.

Hai người quấn lấy nhau, bàn tay của người đàn ông tìm đến chỗ lồi lên trên đôi môi trắng mịn, nhớp nháp và véo thật mạnh vào đó. Tô Hình vốn đã lắc xích đu bên bờ cao triều, hắn vừa như vậy, cao triều như lũ lụt đã nuốt chửng cô trong nháy mắt.

Dòng thác trong huyệt ào ra, côn thịt của Cố Vị Thời để ở lối ra, rút ra và đẩy vào với biên độ nhỏ. Lúc Tô Hình cao triều, bụng vừa co rút, hoa huyệt cũng sẽ kẹp chặt côn thịt bên trong, cảm giác bao bọc cực hạn, khiến hắn thoải mái đến mức chỉ muốn chôn vùi lâu dài trong cơ thể cô.

“Ừ…”

Tô Hình nuốt vào nước miếng của đối phương, trong mắt cô tràn ngập làn sương ham muốn mơ hồ, như thể cô đã ăn thứ gì đó, trộn với nước bọt rồi nuốt vào.

Cố Vị Thời lau chất dịch trên miệng cô, đợi cô bình phục rồi tung đòn tấn công quyết liệt.

“A a. . . Không được, nhanh quá. . . Vương gia. . . Đừng mà. . . Thần thiếp không chịu nổi. . .”

Tô Hình không có thời gian để suy nghĩ nhiều, thì đã bị côn thịt của Cố Vị Thời điên cuồng cắm hàng trăm lần, Cô cúi đầu nhìn xuống và thấy tiểu huyệt của mình bị kéo căng ra, côn thịt màu nâu sẫm đang di chuyển ra vào như gió lớn ảo ảnh.

Thị giác bị kích thích không chịu nổi, lần thứ hai cao triều tới vừa nhanh vừa gấp. Đối phương đâm sầm vào tử cung, quy đầu to lớn ép vào, thân que đẩy vào trong, bắn ra ngoài tinh dịch đậm đặc.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro