Hoàn mỹ tái hiện

Hoàn mỹ tái hiện

“Ưm… Không có… Bác sĩ Cố… Thực ra vị hôn phu tôi không chỉ dùng ngón tay thọc, còn luồn tay vào áo xoa ngực tôi…” 

Sai sót thứ ba sửa thành công. Chỉ cần không phạm thêm hai lỗi, họ sẽ không bị coi là thất bại. 

Tô Hình tập trung, nghe Nam Cung Thượng tiếp lời: 

“Dùng sức lắm à?” 

Ngón tay anh xoay vòng trên đầu vú cô. 

Tô Hình nuốt nước bọt, thở gấp: 

“Ừ… Cũng tạm. Nhưng tôi không muốn, anh ấy ép tôi…” 

“em cố chấp quá. Dù sao cũng sắp cưới, quan hệ trước có sao đâu.” 

Nam Cung Thượng kiểm tra ngực xong, tay xoa dọc eo, trượt xuống dưới. 

Bụng Tô Hình phẳng, không có nốt ruồi đỏ, sườn không có dấu vết hút mỡ, khác với người phụ nữ trong phim. Để cẩn thận, Nam Cung Thượng nhìn chằm chằm hai chỗ này, ánh mắt tiếc nuối, khớp với phản ứng của bác sĩ Cố. 

“Bác sĩ Cố, vị hôn phu tôi có phức cảm xử nữ. Nếu biết tôi không còn trong trắng, anh ấy sẽ không cưới tôi.” 

“Ồ? Em chắc chắn dù màng trinh rách, anh ta vẫn thích em?” 

Tô Hình im lặng, thở dài: 

“Không thích cũng chẳng sao. Thiệp cưới gửi hết rồi, chỉ mong anh ấy nhớ đến tình nghĩa vợ chồng, đối xử tốt với tôi.” 

Nam Cung Thượng đổi tư thế, chen giữa hai chân cô, banh đùi, đưa mặt sát vùng kín. 

“Mọc lông rồi. Muốn tôi cạo giúp không?” 

Giọng gợi cảm chết người cùng hành động tự nhiên khiến Tô Hình đỏ mặt, nhưng cô không quên ngẩng cổ nhìn hạ thể. 

“Bác sĩ Cố, tôi vừa làm laser tẩy lông, sao lại mọc nữa?” 

Nói xong, cô sờ vùng kín mịn màng. Nơi này trời sinh không có lông, sờ vào mềm mại. 

Nam Cung Thượng đối diện hai cánh môi âm hộ khép kín, biết cô có “huyệt Bạch Hổ ” cực phẩm, không cần cạo. Nhưng để theo cốt truyện, anh dùng ngón tay đeo găng sờ hai bên môi âm hộ. 

“Công nghệ tẩy lông chỉ chậm tốc độ mọc, không triệt hẳn. Nhưng như em thế này đã tốt lắm, chỉ mọc ít. Cạo đi là như mới tẩy.” 

Hơi thở anh phả vào môi âm hộ. Tô Hình rên khẽ, học nhân vật, gác chân lên vai anh, cẳng chân quấn sau gáy, ép mặt anh sát vùng kín. 

“Vậy… phiền bác sĩ Cố cạo giúp tôi nhé.” 

Khó tin nổi, Nam Cung Thượng cao quý như bạch mã hoàng tử lại bị cô “khinh nhờn”. 

Ý nghĩ này khiến vùng kín cô trào ra một dòng dâm thủy. 

Dòng nước này giúp cô không phạm lỗi. 

Chóp mũi Nam Cung Thượng chạm dâm thủy, đúng như tình tiết phim. Cả hai tái hiện rất chính xác. 

“A, xin lỗi, bác sĩ Cố, tôi không cố ý!” 

Tô Hình vội dang chân, mặt nóng bừng. 

Nam Cung Thượng bình tĩnh lau vệt nước trên mũi, đứng dậy vào phòng vệ sinh lấy dao cạo tay. 

“Không sao, tôi dùng cái này.” 

“Ừ… Cạo sạch là được, tôi không ngại.” 

Sau sự cố, Tô Hình ngại không dám nhìn anh. 

Nam Cung Thượng trở lại giữa hai chân cô, cạo vùng kín không lông. 

“Cơ thể em nhạy cảm lắm. Tôi sẽ nhẹ tay.” 

Động tác cạo nhẹ như lông chim lướt qua da. Tô Hình thả lỏng, chuẩn bị vào đoạn đối thoại. 

“Bác sĩ Cố có bạn gái chưa?” 

“Công việc bận, không có thời gian yêu.” 

“Tôi có cô bạn thân xinh xắn, gia đình khá giả, không kiêu kỳ. Tôi giới thiệu cho anh nhé?” 

“Thôi, tôi sợ làm lỡ người ta.” 

“Bác sĩ Cố không thích kiểu đó? Vậy anh thích mẫu nào, tôi tìm giúp.” 

Nam Cung Thượng cầm dao cạo, nghiêm túc cạo từ vùng kín đến hai bên môi âm hộ, dù cô không có lông. Anh tái hiện hoàn hảo các động tác của bác sĩ Cố, cẩn thận từng chi tiết. 

“Tôi thích người trầm tĩnh.” 

“Trầm tĩnh? Chẳng phải giống người chết sao? Á, đau!” 

Tô Hình kêu lên. Nam Cung Thượng nhìn giọt máu tràn ra, ánh mắt âm u, đáng sợ. 

Nếu có người thứ ba xem, họ sẽ thốt lên mãn nhãn, vì Nam Cung Thượng còn u ám hơn cả bác sĩ Cố. 

Đôi mắt xanh băng hóa thành xanh thẳm, như đại dương nổi bão, sóng gió sắp ập đến. 

“Xin lỗi, tôi vừa mất tập trung.” 

Nam Cung Thượng kịp giấu cảm xúc, lấy khăn giấy lau máu cho Tô Hình. 

“Không sao. Tôi cũng hay mất tập trung. Nếu anh không thích chủ đề này, mình nói chuyện khác nhé?” 

“em thích nói chuyện phiếm thế à?” 

Nam Cung Thượng nhìn vết cắt nhỏ. Dù nhỏ, nó làm tác phẩm hoàn mỹ trở nên khiếm khuyết. 

Anh siết chặt khăn giấy dính máu, nhưng trước khi Tô Hình trả lời, anh điều chỉnh tâm thái, khóe môi cong lên nụ cười nhạt. 

“Cũng bình thường thôi, tôi không giỏi nói chuyện lắm.” 

Tái hiện tình cảnh hoàn thành hơn nửa. Tô Hình nhẹ nhõm, chuẩn bị cho phần tiếp xúc tứ chi thật sự. 

Nam Cung Thượng cạo xong nhanh, khen: 

“Xong, sạch sẽ, rất đẹp.” 

Tô Hình không thấy, nên anh lấy điện thoại, chụp vùng kín cô. 

“Vừa ý không?” 

Tô Hình nhìn màn hình, sờ thử. Trừ vết cắt, mọi chỗ vẫn mịn màng. 

“Tay nghề bác sĩ Cố đỉnh thật, sạch như vừa tẩy lông xong.” 

Nam Cung Thượng cười không nói, đặt dao cạo lên bàn trà, chen thân hình cao lớn vào giữa đùi cô. 

“Giờ tôi kiểm tra màng trinh. Em ráng chịu chút.” 

Thời khắc quan trọng đến. Tô Hình đặt tay che mắt, không nhìn anh. 

Ngón trỏ và giữa luồn vào huyệt, tìm màng trinh. Tô Hình không còn trong trắng, nên dù Nam Cung Thượng đâm sâu đến tử cung cũng không tìm thấy. 

Anh biết rõ, nhưng vẫn đâm sâu, rồi chậm rãi xoay ngón tay. 

Ngón tay anh gần như chạm đáy huyệt, sâu hơn tình tiết phim khá nhiều. 

Đây rõ ràng là sai sót của Nam Cung Thượng, nhưng anh không sửa, mà tiếp tục quấy dâm thủy trong huyệt. 

Tiếng nước tấm tắc vang bên tai Tô Hình. Cô vừa cảm nhận khoái cảm, vừa nghĩ lời thoại. 

“Ưm… Bác sĩ Cố… Căng quá… Sao tôi thấy lạ lạ… A…” 

Động tác quấy chuyển thành thọc ra vào. Nam Cung Thượng tăng tốc từ chậm đến nhanh, cuối cùng như bóng mờ, khiến Tô Hình kêu không ngừng. 

---

Tô Hình: Nam Cung Thượng, anh định làm gì? 

Nam Cung Thượng:Làm em. 

Tô Hình: …

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro