Chương 1: Ngón Chân Cái
Một ngày nọ, một cậu bé đang đào đất thì nhìn thấy một ngón chân cái nhô lên khỏi mặt đất. Cậu cố nhặt nó lên nhưng nó bị kẹt. Nó không nhúc nhích nên cậu kéo mạnh nhất có thể đến nỗi nó bắn ra khỏi tay cậu. Sau đó cậu nghe thấy thứ gì đó rên rỉ, cậu sợ hãi vội vàng chạy đi.
Cậu bé mang ngón chân cái vào bếp và đưa cho mẹ xem.
"Miếng thịt trông ngon đấy," cô nói. "Mẹ sẽ cho nó vào súp và chúng ta sẽ dùng nó cho bữa tối."
Đêm hôm đó, trên bàn ăn, bố cậu bé vớt ngón chân cái ra khỏi nồi súp và chặt nó thành ba miếng. Người cha, người mẹ và cậu bé mỗi người ăn một miếng. Sau đó họ rửa bát và khi trời tối họ đi ngủ.
Cậu bé gần như ngủ thiếp đi ngay lập tức. Nhưng vào giữa đêm, cậu bị đánh thức một cách thô bạo bởi một âm thanh lạ. Cậu chăm chú lắng nghe. Dường như có một giọng nói nào đó phát ra từ bên ngoài cửa sổ và nó đang gọi cậu.
"Ngón chân cái của tao ở đâu?" nó rên rỉ.
Cậu bé nghe vậy liền rất sợ hãi. Nhưng cậu nghĩ: "Nó không biết mình ở đâu. Nó sẽ không bao giờ tìm thấy mình".
Sau đó cậu lại nghe thấy giọng nói đó một lần nữa. Chỉ là bây giờ nó đã gần hơn.
"Ngón chân cái của tao ở đâu?" nó rên rỉ.
Cậu bé kéo chăn qua đầu và nhắm mắt lại. "Mình sẽ đi ngủ," cậu nghĩ. "Khi mình thức dậy nó sẽ biến mất."
Nhưng ngay sau đó cậu nghe thấy tiếng cửa sau mở và một lần nữa cậu nghe thấy giọng nói.
"Ngón chân cái của tao đâu?" nó rên rỉ.
Rồi cậu bé nghe thấy tiếng bước chân di chuyển qua bếp vào phòng ăn, vào phòng khách, vào tiền sảnh. Nó từ từ leo lên cầu thang. Nó càng đến gần hơn. Chẳng mấy chốc nó đã có mặt ở sảnh trên lầu. Bây giờ hnó đang ở ngoài cửa nhà cậu.
"Ngón chân của tao đâu?" giọng nói rên rỉ.
Cậu bé kinh hãi nhìn cánh cửa phòng ngủ của mình mở ra. Run rẩy vì sợ hãi, cậu trùm chăn qua đầu và lắng nghe tiếng bước chân từ từ di chuyển trong bóng tối về phía giường của mình.
Sau đó nó dừng lại.
"Ngón chân của tao ở đâu?" giọng nói rên rỉ. "MÀY CÓ NÓ!"
Cậu bé thử ló mắt ra nhìn trộm, cậu ước gì mình chưa từng làm vậy.
Cuối giường cậu là một sinh vật to lớn giống một người đàn ông, lớp da sần sùi thô màu xanh sẫm. Đặc biệt là nó mặc một bộ đồ rách nát như rẻ lau, không thể che hết được những phần thiết yếu nhạy cảm trên người.
Cuối cùng, cậu ấy hỏi: "C-c-c-chuyện gì khiến chú có đôi mắt to như vậy?"
Sinh vật trả lời: "Để nhìn mày rõ-õ-õ hơ-ơ-ơn!"
"C-c-c-chú có móng vuốt lớn như vậy để làm gì vậy?"
"Để cào nát q-q-quần á-á-áo của mày!"
"S-s-sao chú có cái mồm to thế?"
"Để nuốt chửng toàn bộ cơ thể m-m-mày!"
"S-s-sao chú có con cặc to thế?"
"ĐỂ ĐỊT CHẾT MÀY!"
Nói xong, nó lật tung chăn xuống đất và bò lên giường giữ chặt cậu bé lại.
"Bố! Mẹ! Cứu con với!!" Cậu bé hét toáng lên, cố gắng giãy giụa để thoát khỏi nanh vuốt của sinh vật kia.
Nhưng không có bất kỳ âm thanh nào đáp lại.
Cậu bé tuyệt vọng nhìn quần áo mình bị nó xé nát bấy, lộ ra thân hình non nớt chưa trưởng thành của mình. Cậu run rẩy cầu xin sinh vật kia: "C-c-chú, cháu biết lỗi rồi, chú tha cho cháu đi-i-i..."
"CÓ NỢ PHẢI TRẢ!" Nó gầm gừ đáp lại.
Nhìn sinh vật để ngón tay thô to nhớp nháp ngay dưới mông mình, cậu bé có linh cảm không tốt.
"C-c-chú, chú định làm gì vậy? Chú..."
Chưa kịp nói xong, nó đã nhét thẳng một ngón tay vào lỗ hậu của cậu bé.
Cậu cảm thấy vô cùng kỳ dị, vô cùng buồn ỉa nhưng lại không giống.
Ngón tay sinh vật bắt đầu ngọ nguậy kéo đẩy hòng tìm cách nong cái lỗ chật hẹp kia ra, một lúc sau, nó ép buộc nhét thêm một ngón nữa vào. Lúc này cậu bé điên rồi, cậu chỉ biết giãy giụa nức nở xin tha, một ngón đã khó, hai ngón làm cái lỗ trinh bé nhỏ của cậu cảm giác căng không chịu nổi.
Ngay khi cậu cảm thấy mình có thể tiếp nhận được hai ngón tay thô to kia ra vào liên tục thì sinh vật kia rút nó ra.
Cậu hé mắt ra và nhìn một cách hoảng sợ, dưới háng sinh vật kia là một con cặc xanh sẫm màu to như bắp chân cậu, nó to từ gốc và nhỏ dần về đỉnh đầu là mũ nấm. Thân cặc thô to, sần sùi, gân guốc, mơ hồ có chút gai thịt. Đầu cặc nhỏ vô số nước đang đặt trước cái lỗ chưa kịp khép lại của cậu.
Chưa kịp thốt lên điều gì, sinh vật kia nhắm thẳng đầu cặc đâm vào lút cán, cậu bé hét toáng lên xin tha.
Lỗ nhỏ chỉ mới được nong ra bởi hai ngón tay, chưa từng nuốt dị vật nào lớn như vậy, trực tiếp bị rách ứa máu. Bởi vì con cặc quá dài, quá lớn, bụng cậu bị nhô lên một cách kỳ dị, lục phủ ngũ tạng như di dời. Cậu cảm thấy như người bị chia làm hai nửa vậy, vừa trướng vừa đau.
Sinh vật ra vào liên tục không cho cậu nghỉ, dịch hậu môn cùng máu trộn lẫn với tinh dịch tràn ra mỗi khi con cặc kéo ra.
Liên tiếp mấy tiếng, không còn âm thanh phát cầu xin phát ra từ cậu bé nữa, không rõ là đã chết hay ngất đi vì không chịu được. Trong đêm, bóng hình thân thể bé nhỏ vẫn đung đưa lên xuống trên cây cọc khổng lồ...
Cả gia đình cậu bé biến mất trong đêm đó.
Khi cảnh sát đến, họ chỉ thấy chiếc đệm đẫm máu cùng dung dịch màu trắng không rõ, trong không khí phảng phất mùi hương ám muội khó nói.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro