chương 7
Sáng thứ Hai. Sân trường nắng nhẹ, gió mát, chim hót líu lo
Nó đang hí hoáy ghi bài, Trang bên cạnh thì thầm:
– Nghe nói hôm nay Ngọc chuyển lại lớp mình á.
My quay phắt lại:
– Hở?? Sao nữa?
– Bảo là do lớp bên kia sĩ số dư, rồi chuyển lại 10A2 cho cân.
My cau mày.
– Ủa nhưng sao lại là lớp mình... hay là...
Chưa kịp nói hết câu, cánh cửa bật mở.
Ngọc bước vô, tóc kẹp nơ bướm, váy đồng phục được cắt ngắn đúng chuẩn "chân dài tới nách", mắt tô nhũ và nụ cười... ngọt như đường cát mà sắc như dao lam.
– Chào cả lớp, mình là Ngọc. Chắc mọi người quen mình rồi ha.
Một vài tiếng rì rầm. Trang bấm tay My:
– Bà này định làm gì đây...
Ngọc nhìn quanh, rồi mắt dừng đúng ngay bàn số 3.
– Cô ơi, em ngồi đâu ạ?
Cô giáo chưa kịp trả lời thì Ngọc đã chớp mắt, giọng ngọt như trà sữa:
– Hay cho em ngồi tạm cạnh bạn Cường nha cô? Bọn em học thêm chung nên dễ hỗ trợ nhau ạ.
Cả lớp "ồ" nhẹ.
My thì đơ toàn tập. Cô giáo hơi lúng túng:
– Ờ... hiện tại Cường đang ngồi cùng My rồi em.
Ngọc quay sang, vẫn nụ cười ngọt xớt:
– Vậy bạn My chắc không phiền nếu mình đổi chỗ một vài ngày đúng không?
My còn chưa kịp mở miệng, thì...
– Tôi phiền.
Cả lớp... đứng hình.
Cường ngẩng lên từ vở, giọng đều đều nhưng cứng như bê tông:
– Chỗ ngồi ổn rồi. em không muốn đổi đâu ạ
Ngọc cứng mặt, nhưng lập tức lấy lại nụ cười:
– Mình chỉ lo bạn My không theo kịp bài thôi mà. Bạn ấy hơi... hay mất tập trung.
My suýt nghẹn.
Trang thì nghiến răng:
– Cái này không phải thảo mai nữa rồi. Là thảo mãi mãi không biết ngượng.
Ngọc cười:
– Chứ không phải... vì ngồi cạnh bạn trai đẹp nên mới thích sao?
Cả lớp "uuu" lên một tràng.
My đứng dậy, lạnh giọng:
– Còn bà thì vì trai đẹp mà xin chuyển lớp?
Ngọc nhếch môi, mắt liếc Cường:
– Tui không cần ngồi cạnh để được chú ý đâu. Người ta thích tui từ trước rồi cơ.
My cười nhạt:
– Vậy hả? Người ta thích bà mà giờ còn chưa quen tên người ta luôn ấy nhỉ?
Ngọc sững lại, nhưng cố giữ vẻ bình tĩnh:
– Ý mày là gì?
My nhún vai:
– Ý tao là... nói ai thích mình thì dễ, để người ta lên tiếng mới khó. Mà nãy giờ nghe ông ấy nói gì chưa?
Ngọc cắn môi. My bước đi, chốt một câu:
– Bà ngồi cạnh ai cũng được – trừ người bà muốn.
Cả lớp nổ tung vì cười.
Cô giáo hoảng hốt can thiệp:
– Rồi rồi, thôi được rồi, Ngọc ngồi tạm bàn cuối nhé. Ổn định lớp đi cô bắt đầu bài mới.
Sau giờ học, My vừa ra hành lang đã bị Ngọc kéo nhẹ tay áo.
– Ê, My.
– Gì?
– Tao nói thẳng nha. Mày... đừng có mơ mộng nhiều. Mấy người như Cường, không để ý tới mấy đứa như mày đâu.
My ngẩng đầu, bình tĩnh:
– Ủa, mà mấy đứa như tao là sao?
Ngọc cười khẩy:
– Quê mùa, ồn ào, bán tạp hóa. Không có gu.
– Ờ... – My gật đầu, rồi mỉm cười – Vậy chắc Cường phải thấy mày sang, đẹp, thượng lưu lắm ha?
Ngọc sững người.
My vỗ vai, đi thẳng:
– Nhưng tiếc là người ngồi cạnh Cường là tao. Còn mày, ngồi cạnh ai cũng được – trừ người mày muốn.
Tối hôm đó.
Trang gửi tin nhắn:
Trang: Ngày mai tao mua trà sữa ngay cho mày. Hôm nay mày xử lý con Ngọc chất quá trời
My rúc vào chăn.
điện thoại rung thêm một lần nữa.
Tin nhắn từ... Cường.
Cường: Hồi sáng... nói hay lắm.
My nhìn dòng chữ, tim nhảy một cái.
Nó run tay bấm lại:
My: Ủa, ông để ý hả?
Vài giây sau...
Cường: Không để ý cũng nghe.
Cường: Nhưng mà... giọng bà nói, tôi nghe rõ nhất.
My đơ toàn tập.
Mắt mở to.
Miệng há nhẹ.
– Trời đất ơi... Cái tủ lạnh biết nhắn tin rồi kìaaa!!!
Sáng thứ Ba, lớp 10A2 đang chuẩn bị cho buổi sinh hoạt giữa tuần – chủ đề: "Thể hiện tài năng và giao lưu lớp."
Ai cũng vui vẻ chuẩn bị tiết mục: người thì múa, người đàn, người chuẩn bị trò chơi.
Riêng Ngọc... đang chuẩn bị một thứ khác:
"Tiết mục vạch mặt cô bé bán tạp hóa ham nổi."
Cô ta đi lượn quanh lớp, thì thầm rỉ tai vài bạn gái:
– Mấy bà thấy con nhỏ My không? Lúc nào cũng giả vờ ngây thơ ngồi cạnh Cường. Chứ ở ngoài ghê lắm, nghe nói còn hay nhắn tin mùi mẫn nữa.
– Mùi mẫn?
– Ừ. Tự chụp hình chung rồi đăng story gắn tên Cường như "tình nhân trong mộng" á.
Mấy bạn gái bắt đầu xì xào.
Trang tình cờ nghe được đoạn đó, mặt tối sầm.
Trưa hôm đó.
Ở căn tin, Trang đập bàn cái "rầm":
– Nó dám bịa chuyện mày bám lấy Cường. Tao không nhịn được đâu nha!
My thì bình thản gặm bánh bao, nhún vai:
– Bài đó chán rồi, xưa rồi diễm ơi . Tao không quan tâm.
– Nhưng tao quan tâm. – Một giọng khác chen vào.
Là Quyền.
– Đừng để bà đó được nước lấn tới. Để tao lo.
My giật mình:
– Ủa? Ông cũng nhảy vô nữa hả?
Quyền nhìn nó, nghiêm túc:
– Mày là bạn thân tao. Không để ai đụng vào.
Giờ sinh hoạt bắt đầu.
Lớp nào cũng có tiết mục ca hát, múa hát vui vẻ.
Tới lớp 10A2.
Ngọc giơ tay xin phát biểu.
– Em xin phép chia sẻ một câu chuyện thật để mọi người cùng rút kinh nghiệm... về "cách cư xử và giữ khoảng cách trong môi trường học đường".
My nhíu mày. Quyền ở sau lưng đã đứng dậy bước ra cửa sau lớp.
Trang thì... mở điện thoại.
Ngọc tiếp tục, giả giọng run run đầy diễn xuất:
– Có những bạn... vì ngồi cạnh người nổi bật mà tự ảo tưởng, rồi bịa chuyện, đăng hình lung tung, gây ảnh hưởng tới người khác...
Cả lớp xì xào. Có vài ánh mắt đã bắt đầu nhìn về phía My.
My chưa kịp nói gì thì... Trang giơ tay.
– Em xin phép phát biểu.
Ngọc liếc nhẹ, nhếch mép.
– Nếu mà phát biểu bênh bạn thì...
– Không. Em chỉ muốn cho mọi người nghe một đoạn ghi âm.
Ngọc sững người.
Trang mở điện thoại, bật loa ngoài. Giọng Ngọc từ sáng vang lên rõ ràng:
"Tụi bây cứ hùa theo tao là được. Cái con My nó ngồi gần Cường là cố tình đó. Mày biết tán trai phải biết chiêu..."
Lớp học im phăng phắc.
Ngọc tái mặt:
– Mày... mày lén ghi âm tao?
– Tao đâu có ghi. Camera lớp ghi á. Tụi tao chỉ mượn lại tiếng.
Lớp bắt đầu có tiếng xì xào theo hướng khác. Ngọc lùi một bước.
Và ngay lúc đó
Quyền bước vào. Tay cầm điện thoại, bật một đoạn tin nhắn của Ngọc gửi riêng cho cậu (trước đây Ngọc từng thử "kết thân").
Ngọc: Nếu giúp tao dìm con nhỏ đó thì tao sẽ giới thiệu mày vô nhóm hot girl trường luôn.
Quyền nói thẳng, giọng chắc nịch:
– Tao từ chối. Vì tao không chơi với người sống giả tạo như cái mặt mày
My đứng sau, mắt hơi rưng. Không phải vì bị xúc phạm – mà vì thấy bạn mình... dám đứng ra vì mình.
Tối đó, Trang nhắn tin:
Trang: Hội chị đẹp tụi mình bắt đầu hoạt động chính thức từ hôm nay nhaaa.
My: Vậy quyền là gì?
Trang: Là chị đẹp số 1 của tụi mình chứ gì nữa!
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro