Chương 45 : Đi săn.

Mặt trời đã mọc, bình minh dần loé lên ở phía chân trời. Những ngọn cỏ va vào nhau thành tiếng thỏ thẻ trong màn sương. Những cành cây khoát lên thân chiếc áo sương mù mong manh lạnh lẽo. Khi sự tĩnh mịch u tối được thống trị bởi màn đêm vẫn chưa rút đi hẳn. Ngọn giáo nhọn được giương lên như lời cảnh báo. Thời khắc đi săn đã đến.

Bên dưới những cái cây đại thụ lớn lao, tôi, Slrang và Cron cùng nhau tiến bước truy tìm những con mồi phù hợp ở bìa rừng. Đối mặt tôi là dòng suối róc rách lạnh như dao cắt vào da thịt. Bên cạnh là những viên đá khổng lồ nằm đối diện với trời cao một cách ngoan cường. 

[ Mấy cái này vướng víu quá, tôi không quen. ] ( Cron )

Từ lúc đeo mấy cái giáp vỏ cây tôi chế tạo tới giờ cua đá vẫn than thở nho nhỏ về cái thứ mà giống loài nó chưa bao giờ biết tới. Chiếc áo giáp được làm từ nhiều loại vỏ cây được xắp xếp chồng lên nhau như vảy rắn. Tuy có giúp nó phần cứng rắn hơn nhưng cũng có vẻ hơi khó chịu cho người mặc.

Lâu rồi sẽ quen thôi, với lại nó tốt cho mày mà.

Nhờ vào tay nghề thủ công được rèn luyện từng ngày, tôi đã khiến mấy cái vỏ cây tưởng như vô hại kia trở thành bộ giáp cứng cỏi với khả năng chống chịu vượt ngoài ba chữ số. Nhưng đổi lại là nó hơi cồng kềnh và nặng nề.

Quay lại với việc truy tìm con mồi cho cả cái nhà, tôi chăm chú quan sát xung quanh cánh đồng cỏ phấp phơi theo nhịp gió. Nhờ vào những kí ức quen thuộc về nơi đây tôi dẫn lối cho Slime nhỏ và cua đá đi sau một cách cẩn thận và an toàn. Từ ngoài rìa của tầm cảm nhận tôi phát giác ra một sinh vật tuyệt vời cho bữa sáng ngày hôm nay.

Cây hành tây to như bắp chân của người lớn nhô lên khỏi mặt đất xốp mềm ẩm ướt. To lớn lênh khênh một cách kì lạ gi chốn thiên nhiên hoang dã, cây hành này là một kẻ ngụy trang. Nhớ cái lúc mà con hành tây xưa kia đào đất ngụy trang ngay trên nhà mình làm tôi thấy khó chịu với cực kì.

Không bao giờ có chuyện tao bất ngờ nữa đâu cây hànhà.

Tôi ra hiệu cho Slrang tiến tới để dụ cây hành kia ra. Thằng nhóc nghi ngờ nhìn tôi một cách sợ hãi và phản đối ngay lập tức. Nhưng trước mặt cây giáo đá của tôi thì mọi phản đối đều vô nghĩa. Vì những điều tốt cho Slime nhỏ trong tương lai. Tôi đành cắn răng chịu khổ một chút, ném bay Slrang về phía cây hành trước khi thằng nhỏ kịp giở trò lấy Cron làm bia đỡ đạn. 

[ Ông hèn quá đấy. ] ( Slrang )

Tính tập trung nghe thêm mấy lời bỗ bã của thằng con trời đánh thì tôi nhận ra cái cây hành to kia đã bắt đầu di chuyển. Khi sự nguy hiểm đang tiến đến gần, Slrang đã nhảy một bước thật cao thoát khỏi phạm vi của cú vồ bất ngờ của.......con chó á?

Cái này thì tao bất ngờ thật đấy.

Cứ tưởng cây hành này sẽ như những cây hành mà tôi gặp nhưng không. Nó có thân thể tròn trịa như quả banh cùng cái đầu lớn hơn gấp rưỡi cái thân. Cây hành tây to lớn chỉa lên từ chóp mũi như cái sừng tê giác quá khổ so với thân hình nó. Bốn cái chân chắc khoẻ rục rịch trên mặt đất một cách tự nhiên đến lạ thường. Nhìn nó tôi thấy giống con chó to ngoài 1m hơn là cái cây hành biết đi mà mình từng biết.

Trong khi tôi vẫn tỉnh bơ nhìn nhận cái cơ thể lạ lẫm của con........ chó hành tây thì Slrang đã thủ thế sẵn sàng chạy ngay khi có thể. Mặc dù không có mắt nhưng tôi lại có thể cảm nhận được cái ánh mắt thầm chửi của thằng bé đang hướng tới mình trong giờ phút này. Con chó hành tây tỏ rõ sự thèm thuồng trên khuông mặt khi nhìn Slrang trước mặt. 

Nó khẽ rung cái miệng chảy đầy dãi của mình rồi lao lên há to miệng chuẩn bị nuốt trọn Slime nhỏ vào trong. Thừa sức hiểu rõ chênh lệch của hai bên Slrang nhảy về sau một khoản đồng thời khởi động thổ thuật mà nó đã chuẩn bị. Cây hành vồ hụt xuống nền đất đá lẫn lộn tạo nên một màn bụi cát trong không khí se lạnh buổi ban mai. Mặt đất bên dưới chân nó lập tức di chuyển khiến củ hành mất đà đập mặt xuống đất.

Tranh thủ thời cơ Slrang dùng ống phi tiêu do tôi tặng bắn thẳng chiếc gai tẩm độc đâm xuyên qua lớp da của con chó đấy. Từ phía sau cái thằng nhóc ấy không biết từ bao giờ đã xuất hiện hình bóng của Cron. Con cua đá ấy lao nhanh tới, nó vồ lấy cây hành đang xỏng soài dưới đất rồi đẩy lùi về phía sau một cách mãnh liệt. Không chịu thua hai bố con khác loài đấy, tôi cầm chắc tay cây giáo nhọn được tẩm độc lao tới.

Để tao coi mày còn sống sau cú này không nhé. 

Nhảy lên thật cao như chiếc lá bay theo chiều gió xuyên qua màn sương ẩm, tôi hướng mũi giáo xuống thẳng cây hành đang bận vật lộn bên dưới đất. Quay trở lại với đồng cỏ bao la, cây giáo được nhắm chuẩn đâm thẳng xuống phần cổ ngắn ngủn liên kết giữa đầu và cơ thể cây hành. Mũi giáo nhọn được tẩm độc đâm xuyên qua da thịt của nó rồi lún sâu vào khoản thịt bên trong nữa. Nhưng không đáng kể, vì cây hành đã kịp ngã đầu về sau ngay khi cảm nhận được mũi giáo. Nó dùng những sợi gân và cơ bắp chặn đòn chí mạng trong gang tấc từ tôi mặc dù vẫn đang vật lộn với Cron á?

Đùa?

Như đáp trả câu hỏi của tôi hành tây nhún người qua một bên nhằm quăng tôi và cây giáo ra khỏi cổ của nó. Hai chân trước của cây hành dồn lực mạnh hơn đạp bay cua đá lăn mấy vòng trên đất về phía sau. Tôi thủ thế chuẩn bị tấn công thêm lần nữa nhằm thu hút sự chú ý. Từ nơi mà không ai để mắt tới Slrang bắn thêm một cái gai độc trúng vào người cây hành. Nó ngay lập tức quay đầu gầm gừ vồ tới chỗ thằng bé cách đấy không xa. 

Trước khi những cái chân của cây hành kịp di chuyển, tôi sử dụng thổ thuật tấn công trực tiếp từ mặt đất bên dưới. Những cái gai nhọn đâm chỉa vào sâu bên trong cơ thể nó, nhưng có vẻ tôi đã đánh giá thấp đối thủ của mình. Bằng thứ sức lực phi thường đáng sợ, cây hành đã phá vỡ những cái gai đất do tôi tạo nên rồi lao tới chỗ Slrang như một con chó lên cơn điên.

Không ổn.

Tập trung ma lực một lần nữa về một phía trước tôi tạo nên bức tường đất chắn ngay giữa Slrang và cây hành to xác. Đầu nó đâm sầm vào bức tường đất một cách mất kiểm soát, lực đâm phản lại khiến con quái vật hành tây ngã ra đất. Slime nhỏ tranh thủ rời khỏi vị trí ban đầu một cách lén lút, Cron đã bật dậy thành công và đang lao tới một lần nữa. Có vẻ như cua đá vẫn ổn sau khi lăn mấy vòng, nếu nó lao lên để cầm chân cây hành thì tôi sẽ có chỗ hở để tấn công dứt điểm nó với sự hỗ trợ từ Slrang.

Cron, mày cầm chân nó lâu nhất có thể nhé.

{ Tôi sẽ cố. } ( Cron )

Còn Slrang, con tranh thủ chuẩn bị phi tiêu. Ngay khi có cơ hội thì bắn nó ngay lập tức.

[ Không cần ông nhắc. ] ( Slrang )

Sau khi bàn bạc nhanh chóng, tôi quay lại tập trung vào cây hành và chuẩn bị cho ma thuật tiếp theo của mình. Với cơ thể đồ sộ và lớp da ngoài rắn chắc quái vật hành tây đã bật dậy mà nhắm trực diện về phía tôi với ánh mắt hằn học. Lao lên mà không ngần ngại gì cả, con chó ấy há rộng cái miệng đầy răng sắc như dao mọc lởm chởm về phía tôi. 

Gió ấm mang theo nắng nhẹ từ bầu trời phía Đông bay phấp phới trên cánh đồng cỏ bạt ngạn. Dưới bầu trời tung bay vô số cánh hoa và cỏ lá tôi thi triển ma thuật phản công cây hành. Theo dòng chảy của ma lực đến từ tôi, những trụ đá lớn nhô lên đâm thẳng vào người cây hành quái vật đang lao đến. Cơ thể thô bạo của cây hành va vào những cây cột khiến chúng đổ vỡ ra thành nhiều mảnh vụn văng tứ tung.

Các bước chân của nó như cảm thấy đau nhói do va chạm vừa rồi mà chậm lại đôi chút. Cây hành bất ngờ khi Cron từ trong đám cỏ lao ra tông thẳng vào nó. Cua đá dùng những cái càng kẹp lấy những cái chân đồ sộ của cây hành. Slrang từ phía xa gồng lực đẩy nút pít-tông bắn chiếc gai độc thứ 3 ghim vào người con quái vật kia. Với chất độc trên những cái gai ghim nãy giờ trên người, cây hành có vẻ đang ngấm dần lượng độc dược ấy.

" Gia tốc. "

Tốc độ của tôi lập tức tăng thêm một bậc, dồn hết sức vào bên dưới cơ thể tôi phóng đi với tốc nhanh nhất của bản thân. Cầm chắc mũi giáo nhọn hướng về phía cây hành, tôi ra hiệu Cron tránh ra khỏi phạm vi tấn công của mình. Kĩ năng gia tốc giúp tăng tốc độ của người thi triển nhưng cũng đồng thời bào mòn sức lực nhiều hơn bình thường. Đây là kĩ năng đã hành tôi suốt tuổi thơ trong hình hài Slime nhỏ, nhưng bây giờ tôi sẽ sử dụng nó để hành ngược lại bọn nó.

Nhanh như một cơn gió bão, tôi giữ chặt cây giáo nhất có thể. Ngay khi thấy cua đá tránh qua một bên thì tôi liền đâm một nhát thật mạnh vào phần cổ của cây hành tây. Nhờ vào lực lượng tốc độ của mình, tôi đâm mũi giáo sâu thẳng vào trong cổ của cây hành. Vết thương cũ vẫn còn hở, vết thương mới sâu đến bên trong, tại nơi đây tôi tung lực chém rách cổ họng của con chó hành tây ra lành 2 mảnh.

Với mạch sức sống vẫn còn đó, cây hành quái vật vẫn hoạt động như chưa hề có chuyện gì xảy ra. Nhưng đầu của nó đã không còn trên cổ, cơ thể nó co giật liên hồi rồi ngã ngược xuống đất. Cái đầu vẫn không buông bỏ khát vọng sống mà cố gắng nhe răng về phía tôi. Nhưng cuối cùng thì nó cũng chỉ là cá nằm trên thớt, không thể làm gì hơn ngoại trừ nhìn tôi đầy căm thù mà chết đi.

Tập trung lại ăn sáng nào mấy đứa, tao đói quá bây ơi.

[ Tôi cũng thế, đói sắp chết rồi. ] ( Slrang )

Cron không nói gì thêm mà tập trung gặm lấy cái đầu cây hành, trong khi Slrang bắt đầu cắn xé phần chân của cây hành. Tôi cũng không ngoại lệ, tạm bỏ qua mấy cái nghi thức ăn uống của con người bình thường tôi dùng hàm răng của mình bắt đầu đánh chén cái cơ thể giàu dinh dưỡng kia. Sau một hồi ăn uống no say thì cái xác con quái vật hành lá kia đã bị 3 đứa ma đói chúng tôi ăn không còn mảnh xương.

Đừng hỏi tôi là tại sao lại ăn uống thô thiển như vậy, không ai muốn ăn thức ăn trên đất đá và chưa qua sơ chế đâu. Nhưng mà cơn đói là cái thứ bản năng khiến tôi mặc kệ những điều đó. Thử tưởng tượng buổi sáng thức dậy với cái bụng đói meo mà phải chèo đèo lội suối, băng rừng mới có thể an tâm mà kiếm ăn một cách an toàn. Vì trong rừng toàn là thú hoang dữ tợn. Và sau khi tìm được đồ ăn còn phải đánh với nó cả buổi nữa, mệt ơi là mệt.

Thật ra thì mình tôi đi săn cũng được nhưng mà để 2 đứa nhỏ này ở nhà thì không thể yên tâm được. Con vượn cáo ranh ma kia còn sống nhởn nhơ ngày nào thì ngày đó tôi không thể yên tâm được. Lỡ như một ngày đẹp trời nào đấy nó đột nhiên xuất hiện trong nhà lúc tôi về thì sao? 

Thật ra nó có thể ra tay xử hết cả cái nhà trong cái hôm mà tôi đi tìm thuốc chữa cho cua đá. Nhưng nó đã không làm vậy, nó đã chứng minh bản thân nó rất thông minh khi sử dụng phân thân để tránh né cuộc va chạm với các thợ săn. Nhưng tại sao nó không tấn công tôi trong mấy ngày tôi nằm bất tỉnh ở nhà trong trạng thái kiệt sức? Không thể hiểu được, nói đúng hơn là con vượn cáo ấy nằm ngoái phạm vi suy tính của tôi rồi.

Mà thật ra thì mối lo của tôi đâu chỉ có mỗi con vượn cáo đấy đâu, tất cả những con quái vật to lớn khác đều là mối lo của tôi. Với nhiều trang bị thế này mà tôi vẫn phải vất vả để hạ được cây hành quái vật kia. Nó chỉ là quái vật thuộc hàng mạnh như con thỏ một sừng dạng lớn mà thôi. Đúng hơn là nó chỉ là một con tép riu sống vất vưởng ở chân núi này, và tôi cũng không khác nó là bao. Chỉ là một co tép riu nhỏ bé giữa biển khơi bao la mà thôi.

Được rồi lên đường tìm con mồi kế tiếp thôi nào.

Tôi gọi Cron và Slrang đang nằm nghỉ dậy để chuẩn bị tiếp tục cuộc đi săn. Cho dù có là tép riu đi chăng nữa thì tôi còn lâu mới chấp nhận cái số phận này. Bởi tôi có một đứa con phải bảo vệ và một thằng hầu để sát cánh cùng mình. Nếu tôi đầu hàng vận mệnh hẩm hiu làm một con vật bé nhỏ để cho tụi quái vật ngoài kia đạp lên đầu lên cổ mình thì Slrang và Cron phải sống như nào đây? 

________________________________________________________

Cảm ơn mọi người đã đọc truyện của cáo 🦊 🦊.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro