p3

Nut và Hong

Mùa thi học kỳ đến gần, áp lực đè nặng lên Nut vì cậu muốn đạt điểm cao để có cơ hội vào trường đại học nghệ thuật mơ ước. Hong nhận thấy Nut ngày càng căng thẳng, đôi mắt lờ đờ vì thức khuya học bài. Một ngày nọ, sau khi buổi học kết thúc, Hong kéo Nut đến một quán cà phê nhỏ gần trường. Cậu cười, đưa Nut một cốc trà sữa và nói: "Nut, cậu không cần phải gồng mình như vậy đâu. Mình luôn tin vào cậu mà."

Nut ngẩng đầu lên, cảm động bởi sự quan tâm của Hong. Cậu nhận ra Hong không chỉ là một người bạn, mà còn là người luôn ở bên cạnh, động viên mỗi khi cậu mệt mỏi. Nut nhẹ nhàng cười và nói: "Cảm ơn cậu, Hong. Mình thật may mắn khi có cậu bên cạnh." Trong khoảnh khắc ấy, họ lặng lẽ nhìn nhau, để mọi cảm xúc tự nhiên dẫn lối, không cần bất kỳ lời nói nào thêm.

Est và William

Sau buổi sinh nhật hôm đó, Est dần cởi mở hơn, đặc biệt là với William. Họ thường xuyên cùng nhau đến thư viện sau giờ học, nơi William giúp Est cải thiện tiếng Việt, còn Est chia sẻ với William những câu chuyện và văn hóa độc đáo từ quê nhà.

Một hôm, khi cả hai đang ngồi học ở góc yên tĩnh của thư viện, Est chợt ngập ngừng: "Will, cậu có bao giờ nghĩ rằng… mình sẽ quay trở lại nơi cũ không? Có lẽ mình nên về." William sững sờ, cố nén sự lo lắng trong lòng. Cậu bình tĩnh hỏi: "Cậu muốn về thật sao, Est?" Est cúi đầu, không trả lời, nhưng William hiểu rằng Est vẫn còn phân vân.

Sau một lúc im lặng, William nắm lấy tay Est và nói: "Est, dù cậu quyết định thế nào, mình vẫn sẽ luôn ở đây, luôn ủng hộ cậu." Ánh mắt chân thành của William khiến Est mỉm cười, cảm giác như vừa tìm được điểm tựa vững chắc giữa những đắn đo của tuổi trẻ.

Tui và Lego

Mùa xuân đến, và trường tổ chức lễ hội hoa anh đào. Đây là dịp để các học sinh thỏa sức trang trí lớp học và cùng nhau thưởng thức vẻ đẹp của những cánh hoa nở rộ. Tui và Lego được phân công cùng nhau trang trí góc lớp, và cả hai hào hứng lên kế hoạch. Họ dán những cánh hoa giấy lên cửa sổ, treo đèn lồng và viết những câu chúc mừng bằng nét chữ tỉ mỉ.

Khi lễ hội bắt đầu, trong khoảnh khắc mọi người tụ tập và ngắm nhìn khung cảnh lung linh, Lego nắm lấy tay Tui và khẽ nói: "Tui này, mỗi ngày được ở bên cậu, dù chỉ là làm những việc nhỏ nhất, mình đều thấy hạnh phúc." Tui ngạc nhiên, nhưng rồi khẽ mỉm cười. Cả hai cùng đứng dưới tán hoa anh đào, lặng lẽ ngắm nhìn, để tình cảm tự nhiên lan tỏa trong lòng.

---

Kết Thúc

Và thế là, từng cặp đôi tại Trường Trung Học Hạnh Phúc đã cùng nhau trải qua những ngày tháng tươi đẹp của tuổi trẻ. Những lần hỗ trợ, động viên nhau trong học tập, những khoảnh khắc nhỏ bé nhưng ý nghĩa, đã giúp họ gắn bó, tạo nên tình cảm chân thành mà không phải ai cũng dễ dàng có được.

Những kỷ niệm đẹp đẽ ấy sẽ mãi là một phần của họ, là hành trang quý giá trong cuộc đời. Dù thời gian trôi qua và họ có phải bước ra thế giới rộng lớn hơn, nhưng tình cảm đặc biệt ấy, cùng với lời hứa về tình bạn và sự gắn bó, sẽ mãi còn đó, như những cánh hoa anh đào rực rỡ trong ký ức.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro