cuộc tình của hai anh

Tôi tỉnh dậy trong một hình hài khác , một cô bé chừng 14 , 15 tuổi đang đứng trc Gương . Đột nhiên tôi nghe thấy tiếng gọi: 

"Maki , Maki , xong chưa đó ,mày vẫn còn ngủ hả ?" 

"ai đó?"

"thằng anh mày đây chứ ai"

Một bóng hình cao lớn xuất hiện trước mặt tôi , anh ấy cao ráo , đẹp trai , tóc vàng nhạt cùng đôi đồng tử màu xanh biển . tôi phải chờ một lúc mới định hình lại .

" chưa cả thay quần áo , nhanh lên còn đi học , tao chắc chắn ko muốn muộn học ngay buổi đầu tiên , còn muốn nếu thì tự đi xe buýt đi học "

" không không , em đi , em đi "

" vậy thì nhanh chân đi "

Tôi lúc này mới để ý đến ngoại hình của mình , khá cao , có mái tóc vàng và đôi mắt xanh giống anh trai , chỉ khác là có thêm kính cận . Tôi vội vã mặc đồ vào rồi cầm cái cặp , có lẽ tôi đã soạn sách từ tối hôm trước nên mở ra vẫn còn đầy đủ vở . Anh đưa tôi đi học , ngồi trên xe còn phải gặm vội cái bánh mì , lúc này tôi mới ngồi nhớ lại , hóa ra tôi tên là Maki .

Đến trường , tôi mới biết mình đang học lớp 8 , cô bạn thân của tôi Miyo đã giới thiệu cho tôi anh trai cô ý . Là đàn anh khối trên , anh Toyama . Tôi đề nghị muốn anh và Miyo đến nhà tôi chơi một chuyến , hai người rất vui vẻ với lời đề nghị . Về nhà mình , anh Toyama và anh Taka có vẻ rất hợp nhau ( à , anh Taka là anh trai tôi đó , lúc đó tui nghe lỏm hai ng giới thiệu :>>> ) . Lúc ra về , anh Taka có vẻ tiếc nuối vì anh bạn mới về . Lúc đó tôi chẳng thèm để 

ý , chỉ muốn đi ngủ  nên cũng nhìn lơ qua rồi mặc kệ .

Tháng sau , tôi thấy anh trai có biểu hiện lạ như đang yêu đương , tôi liền dò hỏi mới biết anh và anh Toyama quen nhau được 2 tháng rồi . Nói xong đột nhiên anh òa khóc như thể có gì không phải ,anh ôm chầm tôi , hỏi rằng em có kỳ thị đồng tính hay ghét bỏ vì anh đã giấu em không .Tôi không nhớ mình đã nói j , chỉ lặng lẽ ôm anh an ủi .

Sau ngày đó , không chỉ mối quan hệ của chúng tôi khăng khít hơn hẳn mà còn là với hai người còn lại , tôi và Miyo ở đó quan sát tình cảm của hai người ngày một nhiều . Mỗi lần hai anh đi chơi cùng nhau , phía sau sẽ có bóng dáng của hai cô bé đi theo nhìn nhau cười khúc khích. Mọi thứ có lẽ yên bình như thế cho đến ngày ấy . Ngày 4 tháng 12 .

Hôm đó là sinh nhật của anh Taka , Miyo và anh Toyama đề nghị tổ chức một sinh nhật bí mật trong ngày hôm đó , tôi hăm hở đồng ý . Tôi cùng Miyo sẽ đi mua đồ trang trí còn anh sẽ đi lấy bánh đã đặt . Thế nhưng trong lúc chúng tôi đang chọn đồ thì điện thoại tôi reo lên :

" Alo , cô có phải là Maki , người nhà của anh Toyama Toru không ạ "

"Vâng , là tôi đây , có chuyện gì vậy "

"Hiện tại , anh Toru bị một chiếc xe ô tô đâm giữa đường , đang trong phòng cấp cứu , mời cô đến làm thủ tục " 

Tôi chết người sau câu nói đó , chúng tôi đã lập tức cùng anh Taka đến bệnh viện . Anh Toyama đã ra khỏi phòng cấp cứu sau 3 tiếng đồng hồ . Dù tình trạng anh đã đỡ hơn rất nhiều nhưng vẫn phải theo dõi tránh bị co giật . Tôi đã đi lấy chiếc bánh mà anh Toyama chưa kịp lấy . Tổ chức sinh nhật cho anh Taka , cứ nghĩ mọi chuyện đã xong xuôi . Đến tối muộn , anh Toyama bỗng bị co giật mạnh , dù đã đưa vào phòng cấp cứu nhưng không qua khỏi . Ngày đó , vừa là sinh nhật anh Taka , vừa là ngày mất của anh Toyama .

Cầm hũ tro cốt trên tay , anh tôi vẫn chưa tin đó là sự thật .Gào khóc gọi tên anh Toyama , gào đến khản cả giọng . Miyo nhìn thấy lòng đau khôn nguôi , phần vì nhìn anh Taka rất sót , phần vì Toyama là anh trai cô . Hai người họ mồ côi từ khi còn bé , nhà bác chỉ nuôi đến lúc cả hai anh em học hết cấp 1 , mua cho họ một căn nhà  nhỏ , quẳng tiền trợ cấp tự mà nuôi nhau . Anh trai là điểm tựa duy nhất của cô vậy mà giờ đã mất rồi , phần đời còn lại không biết phải dựa vào ai bây giờ .

Nhiều năm sau đó , anh trai tôi đã mất rất lâu mới vực dậy tinh thần sau cú sốc đó , anh đã không còn muốn nhắc đến sinh nhật mình nữa . Cũng dễ hiểu thôi , ai mà lại muốn nhắc ngày người mình thương mất cơ chứ . Như thông lệ hằng năm , cứ đến ngày đó , tôi và Miyo đưa anh ra mộ .

Anh vẫn như vậy , lần nào ra đây cũng mang một bó lavender rất to , chỉ bởi vì anh Toyama lúc sinh thời thích loài hoa này nhất . Miyo nhớ lại những năm đầu , mỗi lần mang hoa cúc ra mộ anh ấy sẽ giãy nảy lên .

" Này , nhớ mấy năm trước , mỗi lần mang hoa cúc ra đây anh ấy đều không cho không ?"

"Sao mà không nhớ , anh ấy nhất định không cho cắm lên mộ , bảo rằng anh Toyama không thích hoa này , phải mua được lavender mới thôi "

" Anh Taka từ lúc anh tớ mất anh ấy vẫn nhớ mọi sở thích qua mỗi mùa , mỗi năm như mùa đông thì không thích uống trà nóng , chỉ ấm thôi . Đi ăn thì không được có tôm vì anh ấy bị dị ứng , ôi trời chính tớ còn chẳng nhớ nổi , không biết sao anh ấy nhớ được qua từng ấy năm "

" Biết sao được , tình yêu vốn dĩ chẳng phải một thứ dễ hiểu , chỉ người trải qua mới biết được nó có những gì thôi "

" Hai đứa , anh xong rồi này chúng ta đi thôi "

" Dạ vâng , anh hai đợi em ra lấy xe " 

Tôi đứng đó nhớ lại , từ lúc anh Toyama mất , Miyo luôn gọi anh trai tôi là anh hai , có lẽ cậu ấy thấy hình bóng của người anh đã khuất trên người anh Taka .Chúng tôi đi đến một quán đồ nướng nhật mà hồi xưa anh Toyama thích nhất , từ lúc anh ấy mất tới giờ , anh trai tôi chỉ ăn mỗi quán này .

Chỉ khoảng một tuần sau đó , tôi bước vô phòng anh trai , muốn kêu anh ra ăn cơm . Nhưng trước mặt tôi là cảnh anh nằm trên giường , bên cạnh là lọ thuốc ngủ đã không còn một viên . Tôi vội vã gọi Miyo đưa anh đến viện , tôi thầm cầu nguyện rằng anh tôi vừa uống thôi , vẫn còn cứu được . Vậy mà trớ trêu thay , ông trời đã vả cho tôi một cái thật đau , anh tôi mất rồi . Tôi suy sụp khóc nắc trước phòng bệnh . Miyo không nói gì , lặng lẽ ngồi xuống ôm lấy tôi nhưng khóe mắt cô ấy cũng đã đỏ hoe , tôi có thể cảm nhận người cô ấy nấc lên từng nhịp . Tôi hiểu chứ , Miyo coi anh tôi như anh ruột cô ấy , anh tôi cũng xem Miyo như một người em gái . Vậy mà . Lúc này , hai người phụ nữ đều không còn người thân ôm nhau khóc như những đứa trẻ , người ngoài và các y bác sĩ nhìn mà thương xót.



hê lu, tui là chủ thớt đây , trước tiên rất cảm ơn mọi người đã dành thời gian để đọc truyện của tui nè :3333. Vì truyện là giấc mơ của tui nên sẽ có những chi tiết không mô tả kỹ . Vd như anh em nhà Toyama , mặc dù lúc dậy tui nhớ rằng họ rất đẹp nhưng không nhớ kĩ để miêu tả ngoại hình vì dù sao đây cũng là mơ .Tui cũng ko bt sao mình nhớ đc rõ thế . Nhưng kệ đi 

Dù sao vẫn cảm ơn mọi ng rất nhìu nha :00000







0

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #fantasy