[TRIỀN MIÊN] - Góc nhìn của Hoàng Nhật Dương

Nụ hôn của anh rơi lên khuôn mặt tôi. Nào là vầng tráng, lông mày, mi mắt, sống mũi, gò má, hôn lên môi rồi xuống cằm, xuống cổ... Xuống sâu hơn, sâu hơn. Nụ hôn của anh trượt dài khắp thân thể tôi. Môi anh kề cận da tôi, tay anh mơn trớn mọi vị trí mà anh chạm được. Chúng tôi triền miên không dứt. Chúng tôi say sưa với sự âu yếm vuốt ve của nhau. Cơ thể nóng ran, tim dồn dập, cả hai chỉ mong khoảnh khắc này kéo dài mãi mãi. Cái khoảnh khắc thân mật gắn kết giữa cơ thể của hai người yêu nhau.

   Giọng nói anh như loại rượu mạnh khiến tôi chếnh choáng. Những thanh âm anh rỉ vào tai tôi - chúng là mật ngọt. Tôi không tài nào tỉnh táo nổi, chỉ còn biết bám víu vào cơ thể anh. Bám víu vào tấm lưng đang đẫm mồ hôi. Hai cơ thể đưa đẩy, ghì chặt lấy nhau. Giờ phút này tôi chỉ còn biết gọi tên anh, gọi tên anh mãi...

   "Kenshiro..."

   "Ư.. anh Kenshiro..."

   "Anh đây.. Dương à... Anh đây."

   "Dương à, anh yêu em."

   "Anh yêu em lắm, Dương à...!"

   Mỗi tiếng nỉ non, mỗi lời thì thầm từ môi anh phát ra là từng cú đâm thúc sâu vào bên trong tôi. Gắn kết cả hai chúng tôi. Một loại gắn kết thân mật không thể tách rời. Một loại gắn kết gọi là...

   Bạn đời.

                                   10 - 10 - 2025
   Chúng tôi đã hòa vào nhau, làm một.
            (Pov: Góc nhìn của Dương)

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #bl