Chương 7.2

Cô bé đó vừa nói vừa lấy cái iphone trong giỏ ra, bấm bấm gì đó rồi đưa cho Pj xem.

From: 09xxxxx347 - To: 012xxxxx360

"Tôi có cái này muốn cho cô xem nì, tôi nghĩ là 2 người chia tay đi là vừa, anh ta không thật lòng với cô đâu! Tôi nghĩ là cô biết điều đó mà! Cuộc sống không phải là cổ tích, cô đừng nghĩ là mình sẽ thay đổi được anh ấy, người đẹp như tôi còn không được thì cô sẽ có cửa sao???_ Pj 11P1"

Đó là tấm hình mà Luân, bạn trai cũ của Pj đang vui vẻ với đứa con gái khác, không phải là " cô bé thiên thần" đang đứng đối diện mình, trông tình tứ phát sợ. Pj không tin vào mắt mình nữa, mấy hôm nay nhỏ có làm gì đâu, thậm chí Pj còn không biết dạo này anh đã quen với ai nữa, thế thì làm sao Pj biết cô bé trong hình được chứ? Nhìn kĩ vào 3 số đuôi của điện thoại, Pj suýt choáng:

- Thế cậu có biết số đuôi 437 của ai không? Là của Ken đó, tôi là 438 ( sim đôi nha) , làm ơn!!!

- Đừng ngụy biện, trong trường ai chả biết cậu với anh Ken là 1 couple chứ! Bồ bịch của nhau, mượn điện thoại của nhau là chuyện bình thường thôi!

- Đó là ...

Pj định nói thì cô bé lại lên tiếng:

- Tôi không muốn nghe nữa! Ý của cậu sắp nói chẳng khác gì người làm chuyện đó là anh Ken ( sao kêu " anh" ngọt xớt vậy nè! >"<) chứ chẳng phải cậu! Đúng là gấp lửa bỏ tay người, anh Ken thương yêu cậu như thế mà cậu lại nói ảnh này nọ, tôi khinh, cậu bôi nhọ hình ảnh anh Ken mà còn cặp với ảnh sao?

Nghe câu này thì Pj cũng không thèm nói nữa, gương mặt nhỏ không giấu nổi nụ cười khinh thường " Cả bọn các người thật ngu ngốc, tất cả đều bị cái mác lừa hết rồi! Thương yêu tôi??? Chả biết cái xấc gì mà cứ thích nói! "

- Tôi biết là cậu đã từng cặp với Luân, nhưng anh ta đã chia tay cậu rồi mà, nếu nói muốn tốt cho tôi thì chi bằng là làm thế để chia cắt tình cảm tụi này đi, hay cô còn thích ảnh??? Tôi kinh tởm cậu thật đấy!

Cô bé nói xong câu cuối rồi chạy khỏi khu vườn. Bây giờ là quá giờ vào tiết rồi mà giờ có vào thì nhỏ cũng chẳng còn hứng thú học, Pj thực sự rất bực, đúng thật là Ken đã giở trò nữa rồi, mới yên thân được mấy ngày, đây là cái thứ " đánh vào tinh thần", " đấu bằng trí tuệ" sao, những trò đó phỉ thật! Nhỏ cứ ngồi mãi trong khu vườn suy nghĩ về những chuyện gần đây mà Ken bày ra! Đột nhiên điện thoại Pj reo lên, là Ken gọi:

- Gì?- Pj.

- Thằng Luân gọi cô lên sân thượng!

Pj không nói gì nữa, định gấp máy nhưng Ken lại nhanh miệng nói thêm 1 câu rất ẩn ý:

- Thượng- lộ- bình- an, vợ yêu!- kèm theo nụ cười cực kì, cực kì đểu.

Biết là có chuyện, nhỏ đi thẳng lên sân thượng không chút chần chừ. Thấy Luân đứng đó, Pj định lên tiếng thì Luân vào thẳng vấn đề:

- Tôi cảnh cáo cô, sau này đừng xía vào chuyện của tôi nữa!

Pj đã hiểu chuyện nên rất bình tĩnh, nhưng chính cái bình tĩnh đó đã khiến cho tình hình ngày một xấu đi, Luân cứ nghĩ chỉ người gây nên chuyện mới có thái độ bình tĩnh thế!

- Tôi và cô chẳng còn gì với nhau, tôi thấy cô nhàm lắm! Đừng chơi theo kiểu " ăn không được thì phá cho hôi" chứ!

Nói rồi Luân bỏ đi luôn không để cho Pj có cơ hội nói lời nào. Pj mím chặt môi, 2 tay nắm chặt thành hình nắm đấm để ngăn ko cho sự giận dữ tuôn trào.

- Được lắm, Ken! Tôi đang chờ coi anh bày thêm trò gì nữa!

Pj về thẳng đến nhà, tập sách nhỏ nhờ Zu mang về giúp. Ken cũng về nhà gần 1 tiếng sau đó, tên đó bùng tiết cuối. Vừa đến phòng Ken, nhỏ nghe được tiếng nói điện thoại:

- Hình đó mày chụp đẹp lắm! Khía cạnh rất rõ ràng! Có chuyện tao sẽ nhờ mày! Sòng phẳng tiền bạc cả rồi đấy!

- ..............

- Coi như mày ko biết gì về bức hình đó đi! Còn tại sao thì tốt nhất là mày không cần biết đâu! OK ???

- .............

Nói rồi Ken cúp máy, lúc đó thì Pj cũng đẩy cửa bước vào, không gõ cửa gì cả.

- Sao lại vào đây? Muốn tôi rồi hả???

- Đê tiện! Sao anh có thể làm cái trò hạ thấp tự trọng tôi như vậy?

- Không phải hạ thấp, tôi giúp cô làm việc tốt thôi, vạch mặt thật của Luân cho mọi người biết, cả cô cũng biết bộ mặt nó rồi đó thôi! Thế mà hồi đó yêu say đắm 1 thằng như thế!

- Kệ tôi, anh không giống người ta sao? Anh cũng lăng nhăng đâu kém!

- À, ý của cô là cô cũng đang yêu say đắm 1 thằng như tôi sao? Vinh dự cho tôi quá nhỉ?- cười mỉa.

- Im đi!!! Anh không đủ tư cách để tôi yêu!

Pj nói với một vẻ rất khinh bỉ rồi rời khỏi phòng. Vừa đi 1 đoạn, tiếng Ken vọng lại từ xa:

- " Vợ" à, rời phòng " chồng" rồi không khóa cửa lại giùm chồng thế??? Với dáng vẻ này mà bắt "chồng" ra khóa lại cửa thì người ta bắt gặp là nhục lắm! " Vợ" ác lắm nhỉ? Rồi " vợ" sẽ biết tay chồng nhé!

Tiếng nói vang lên, khiến những người giúp việc đứng gần đó đều nhìn Pj với vẻ hồ nghi, từ phòng Ken đi ra, không lẽ 2 người vừa gì gì với nhau sao??? Pj chỉ biết dồn nén hết uất hận mà về lại phòng mình, Ken thật là chó quá, những chuyện như thế mà cũng nói được, ăn không nói có.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro