"Gì đây, một sự giàu có đến điên rồ!!!"
Vừa nghe thấy câu đó Tố Nghiên lẫn Cư Lệ lẫn Ji Eun khẽ mỉm cười. Nhưng nụ cười đó lại không bị Khởi My nhìn thấy.
"Đây, địa chỉ biệt thự PJY, nhà của Huy Khánh" – Vừa nói, Tố Nghiên đưa mảnh giấy vừa mới ghi xong vào tay Khởi My.
Cô cầm tờ giấy trên tay, cúi đầu ra về.
"Nè" – Tố Nghiên gọi với lại. "Chúc em may mắn!!!"
Khởi My không hiểu câu nói của chị họ mình có nghĩa gì, nhưng cô nghe sao khác câu mà mình đã nghe khi bị đẩy vào phòng Huy Khánh xin việc thế kia. Cũng là 4 chữ đó nhưng nay nghe sao thật khác – Khởi My tiếp tục suy nghĩ trên đường ra khỏi văn phòng bỏ lại 3 ánh mắt nhìn nhau mà cảm thấy tội cho cô.
"Xin lỗi, cho tôi hỏi đây có phải là biệt thự PJY không ạ!" – Khởi My đang đứng khép nép chờ câu trả lời từ 2 người bảo vệ to, cao, vạm vỡ đứng gác ngoài cổng.
"Đúng rồi, cô cần tìm ai. Nếu tìm Khánh thiếu gia thì có hẹn trước không?"
"À tôi muốn tìm Khánh chủ...à không không Khánh thiếu gia. Tôi không có hẹn trước nhưng phó TGĐ Tố Nghiên đưa địa chỉ cho tôi đến chăm sóc cho thiếu gia" – Khởi My lý nhỉ trả lời.
Vừa nghe đến 2 chữ Tố Nghiên, ánh mắt 2 người bảo vệ đột nhiên thay đổi đến lạ thường, niềm nỡ và dịu dàng với cô hơn. "Thiếu gia đang ở trên phòng riêng ở tầng 6, nếu không biết đường thì có thể hỏi bất cứ người nào ở đây. Mời cô vào!" – Vừa nói, người bảo vệ vừa bấm nút cho chiếc cổng sắt to đùng mở ra.
Két~~~Khởi My một tay kéo cái vali đi, một tay vẫn chăm chăm nhìn tờ giấy mà Tố Nghiên đưa cho mình mà thầm nguyền rủa 2 tên bảo vệ. "Đúng địa chỉ này rồi, sao mãi không tìm được biệt thự PJY nhỉ???. Còn nói gì mà bảo vệ nhà PJY, bảo vệ cái sân vận động này thì có!!!"
Đi mãi cũng thấm mệt, thì bỗng nhiên cô bắt gặp 2 người phụ nữ trung niên đang vừa đi, vừa trò chuyện với nhau. Như thể kẻ đang đói khát ở sa mạc mà tìm thấy nguồn nước, cô vội vàng chạy lại hỏi nhanh "Hai cô ơi cho cháu hỏi biệt thự PJY ở hướng nào vậy ạ!"
Hai người đưa mắt ngạc nhiên nhìn nhau nhưng cũng không quên trả lời câu hỏi của cô "Ở đây"
"Cháu biết là ở đây rồi ạ, nhưng cháu muốn hỏi là hướng nào. Vì nãy giờ cháu đi trong sân thấy có vài chục cái biệt thự nữa nên cháu không biết là biệt thự PJY ở hướng nào" – Khởi My vẫn kiên nhẫn trả lời mà trong lòng đang cực kỳ bực mình.
"Cô gái à, chỗ đang đứng chính là biệt thự PJY đấy. Nếu cô đang tìm thiếu gia thì cậu ấy đang ở kia" – Một trong 2 người phụ nữ vừa nói vừa chỉ tay cho Khởi My.
Đùng~~~Chiếc vali trên tay Khởi My vừa rớt xuống mảnh vườn rộng kia. "Lại làm rớt đồ nữa" – Cảnh tượng ban nãy đã được thu vào tầm mắt của một chàng trai đang ở trên tầng 6 thông qua một cái kính viễn vọng.
"Cháu là Khởi My đúng không? Ban nãy 2 cô đã nhận được điện thoại từ PGĐ Tố Nghiên, nói là sẽ có người tình nguyện đến chăm sóc cho tiểu thư. Vậy mời cháu vào đây" – 2 người giúp việc vừa nói vừa dẫn Khởi My đến tòa mà Huy Khánh đang ở.
"Đây là cô Khởi My thưa quản gia Kim, cô ấy sẽ là người chăm sóc cho thiếu gia trong 3 tháng tới" – Cô tiếp tục được giới thiệu cho một người khác trong căn biệt thự. "Được rồi! Cô đi hướng này đến trước thang máy thì bấm tầng 6, thiếu gia đang nghỉ ngơi ở đó" – Vị quản gia tỏ vẻ hài lòng trước Khởi My.
Cô tiếp tục kéo cái vali của mình đi và bây giờ đập vào mắt cô là cửa phòng của Huy Khánh. "Gì đây, một sự giàu có đến điên rồ!!!" – Khởi My vừa tự nghĩ thầm trong lòng vừa lấy hết sức đẩy cánh cửa phòng vào.
Huy Khánh đang nằm đó như một người tàn phế, miệng thì không ngừng than vãn.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro