Chương 64_Ai có thể nhìn thấu ?
Taeyeon vẫn ở cùng Tiffany, cô cũng biết, kỳ thực cô nói cái gì cũng vô ích, không có ý nghĩa gì cả. Nhưng cô vẫn muốn ở bên Tiffany, muốn Tiffany biết hiện tại cô ấy không chỉ có một mình, vẫn còn có người bên cạnh. Taeyeon nắm chặt tay Tiffany, không nói gì.
Tiffany rất bình tĩnh, nhưng Taeyeon muốn cô có thể khóc lớn lên. Nhìn thấy Tiffany yên tĩnh ngủ trên giường, cô mới ra khỏi phòng, cầm điện thoại gọi cho Byun Baekhyun: "Hôm nay em không về nhà."
Giọng điệu Byun Baekhyun nghe không ra có ý gì: "Trời mưa sao ? Em gọi điện chỉ để nói với anh một chuyện nhỏ như vậy."
Taeyeon mặc kệ lời Byun Baekhyun: "Sao anh không hỏi nguyên nhân ?"
"Dù sao em cũng không phải chạy trốn."
Kim Taeyeon hít sâu: "Được rồi, em cúp máy."
"Khoan đã."
"Gì nữa ?"
"Dự báo thời tiết nói tối nay có mưa, đi ngủ nhớ kéo rèm cửa, mặc nhiều một chút không cảm lạnh."
Taeyeon lúc này mới lộ ra ý cười: "Em không phải trẻ con, biết tự chăm sóc mình."
Taeyeon tắt điện thoại, tâm tình thoải mái hơn rất nhiều. Cô xoay người liền trông thấy Tiffany, đột nhiên không biết nên nói gì. Tiffany trái lại vừa cười vừa đi tới.
"Taeyeon."
"Ừ ?"
"Cho mình xin lỗi vì những lời lần trước, cậu đừng để bụng."
Taeyeon kéo Tiffany ngồi xuống: "Mình không để bụng đâu, lúc ấy tâm tình cậu không tốt mà."
Tiffany cũng không nói thêm, cô mở TV lên. Lại một bộ phim theo mô típ cũ, toàn những diễn viên nổi tiếng nhưng cũng không khiến hai người bọn họ cảm thấy hứng thú. Không biết vì sao, Taeyeon thích những diễn viên mới vào nghề hơn, có lẽ vì không quen biết cho nên cảm thấy rất chân thực.
Taeyeon tìm phim Hậu Duệ Của Mặt Trời để xem. Cô rất thích phim này, vừa hài hước lại vừa nhân văn. Phim kể về chuyện tình giữa anh chàng đại úy Yoo Shi Jin và cô nàng bác sĩ Kang Mo Yeon, hai người tựa như rất ghét nhau nhưng thực chất lại rất quan tâm đến nhau, sau nhiều lần đụng độ hai người dần nảy sinh tình cảm với nhau và cùng nhau tham gia vào công cuộc giữ gìn hòa bình cho thế giới. Trong phim Taeyeon có ấn tượng nhất là hai cảnh. Một là màn bắt điện thoại siêu đẳng của đại úy Yoo Shi Jin, muốn gây ấn tượng với người đẹp thì có nhất thiết phải làm thế không anh ? Cảnh thứ hai là khi hai người gặp lại nhau tại sân bay ở Uruk, rõ ràng là Yoo Shi Jin muốn tiến lại hỏi thăm Kang Mo Yeon sau bao ngày xa cách nhưng cuối cùng cũng chỉ làm như chưa từng gặp gỡ rồi lướt qua nhau một cách thật nhẹ nhàng. Một người đàn ông cố tình tỏ ra lạnh lùng với người con gái mình yêu là có ý gì, thật ra Taeyeon cũng không biết.
Càng quá hiwn nữa cô lại thích xem "Chinh phục thiên tài", bộ phim này diễn xuất của Jung So Min và Kim Hyun Joong thu hút rất nhiều người.
Taeyeon cũng không biết mình đã xem bao nhiêu bộ phim nhưng mỗi lần đều có chút cảm động.
Những bộ phim này đều không có nam phụ nữ phụ, mà cho dù có thì cũng không làm ảnh hưởng đến nam chính nữ chính. Có lẽ vì chính điều thuần túy này mà Taeyeon thích những bộ phim có sự xuất hiện của Jung So Min đóng.
Năm cô học năm thứ hai phổ thông, Chinh phục thiên tài 2 công chiếu. Hơn nữa đều chiếu vào chủ nhật hàng tuần. Cô sẽ tìm n lý do để được ra ngoài xem phim chiếu trực tiếp.
Nhưng ngay từ tập đầu tiên, cô đột nhiên không thích nữa, sau đó khóc lớn một hồi. Giống như nhiều được đang yêu, đột nhiên phát hiện người mình yêu không yêu mình nữa, cứ như vậy cô khóc.
Như vậy cũng chưa phải là thê thảm nhất, bực mình hơn cả chính là lúc cô học đại học, vì buồn chán mà cô xem Chinh phục thiên tài phiên bản Thái. Vừa xe phim cô liền hối hận. Bởi vì cô phát hiện, tuy rằng nữ chính ngốc nghếch cũng không biểu lộ hết ra ngoài nhưng lại được một điểm đó là đáng yêu. Hơn nữa, nam chính này lại đúng là cái kiểu mà Taeyeon thích. Cô trước đây không thích phim Thái Lan nhưng hiện tại vừa xem tập một liền thích bộ phim này.
Đây là cả quá trình đến với phim truyền hình của cô.
Kỳ thực Tiffany còn bi thương hơn cô. Hồi học cấp ba, Tiffany chính là dạng học sinh không chăm học, chỉ thích lên mạng. Ngày đó có một vị phụ huynh đến quán internet tìm con mình, thấy con mình đang ngồi lên mạng thì tức giận đập vỡ máy tính. Chủ quán liền gọi 113 báo cảnh sát. Thật xui xẻo là Tiffany năm ấy mới mười bảy tuổi, chưa đủ tuổi để ra quán net lên mạng. Cảnh sát đến liền tranh thủ kiểm tra giấy tờ tùy thân của khách hàng, phát hiện cô còn chưa đủ tuổi vị thành niên cho nên bị cảnh sát bắt lên xe. Lúc ấy thừa dịp cảnh sát mới quay đầu đi cô liền nhanh chóng bỏ chạy. Sau này nghĩ lại cảm thấy thật khó tin, đúng là trong lúc cấp bách cái gì cũng dám làm. Lúc ấy nếu bị tóm về đồn thì chắc chắn sẽ bị mời phụ huynh và giáo viên đến. Có điều tối đó cũng rất khổ sở, mưa lớn không nói làm gì, cô phải một mình ngồi trong góc cầu thang trên tầng cao nhất của một toà nhà, ngồi suốt một đêm. Thật sự là chưa bao giờ gian nan như vậy.
Taeyeon và Tiffany nhìn nhau: "Chúng ta xem gì bây giờ ?"
Phim truyền hình hiện tại thật khiến cho người ta buồn nôn, nhất là mấy bộ phim Hàn Quốc kia.
Tiffany đi tìm một CD, Taeyeon ngồi một mình cười đứng lên.
Một bộ phim rất lâu rồi, phim Bố Đại hòa thượng, có Âu Dương Chấn Hoa đóng, Taeyeon và Tiffany đã bị đả kích rồi, kết quả lại bị nội dung của phim bộp cho một cái vào mặt, phim gì mà nội dung chán phèo.
Sau đó bọn họ xem "Xác chết vùng quê". Chuyện là một gã đã có vợ nhưng ham vinh hoa phú quý, muốn cưỡi tiểu như nhà giàu nên đuổi vợ mình đi. Có điều vợ hắn chẳng phạm sai lầm gì cho nên hắn không thể tìm cớ đuổi đi được. Hắn liền dựng kế hoạch hại chết vợ mình, sau đó cô ta biến thành quỷ dữ.
Taeyeon và Tiffany lần thứ hai thất vọng: "Hay là thay bộ khác ?"
Taeyeon mệt mỏi: "Vậy cậu hát cho mình nghe đi."
"Cậu muốn nghe bài gì ?"
"By Myself."
Bài này là do một thành viên trùng tên với Tiffany trong nhóm SNSD hát, cô rất thích nghe bài hát này. Mỗi lần nghe tâm trạng của cô đều giống nhau, buồn đến tận tâm can.
Tiffany nhẹ giọng ngâm nga:
"Hãy bước qua nhau như chẳng hề quen biết
Đừng trao nhau dù chỉ một ánh nhìn
Ngày thoáng ùa qua như cơn gió cát
Dù là gì chăng nữa, cũng đừng gửi đến em
Em vẫn đóng kín trái tim mình
Em vẫn giấu đi giọt nước mắt rơi
Giống như lần đầu gặp gỡ, giống như những người xa lạ
Cứ thế bước đi, chỉ có thể làm vậy thôi
Em một mình thầm nói lời yêu
Em một mình trao gửi tình yêu
Nước mắt cứ nối nhau lăn dài trên những kỉ niệm chất chồng
Xa thật xa, em chỉ ước rằng anh hạnh phúc
Mối tình này, em chỉ biết chôn sâu thật sâu nơi trái tim mình
Nếu chúng ta lại được sinh ra ở kiếp sau
Thì khi ấy, xin hãy đối mặt với tình yêu
Hãy sống mà không phải yếu đuối trước số phận thêm lần nữa...
Em sẽ hóa thành đóa hoa trước mắt anh
Em sẽ cất tiếng hát dành riêng anh
Là một người con gái, là tình yêu của một người con trai
Em muốn mãi mãi ở bên anh như thế...
Em một mình thầm nói lời yêu
Em một mình trao gửi tình yêu
Nước mắt cứ nối nhau lăn dài trên những kỉ niệm chất chồng
Xa thật xa, em chỉ ước rằng anh hạnh phúc
Tình yêu chôn giấu trong trái tim em...
Dù đau đớn, dù đau đớn nhiều thêm nữa, em cũng sẽ không bao giờ khóc
Bởi tình yêu của em đâu có sự chia xa...
Nếu kiếp sống này qua đi, một thế giới mới mở ra, chúng ta..
Nhất định phải yêu nhau. Nhất định phải yêu nhau nhé...
Hai chúng ta..."
Taeyeon cũng chỉ là muốn qua loa dùng cách này giúp Tiffany xả giận một chút, ví dụ như sở thích viết nhật kí của cô. Có điều cô viết nhật kí thật sự là không có lấy một chữ nghiêm túc. Cô viết rất linh tinh, có khi chỉ đơn giản vẽ một bức tranh. Chính là để trút bực dọc, mặc kệ là mình có nhận ra là cái gì hay không.
Tiffany cũng hiểu được ý của Taeyeon, cô thở dài: "Lúc mình quyết định đi thăm anh ấy, chính là lúc mình đã buông tay."
"Mình biết." Cô biết Tiffany kiên cường, biết cô ấy dũng cảm.
Tiffany nhướn mày: "Hạnh phúc của mình đã không trọn vẹn, cho nên cậu nhất định phải đoạt được hiểu không?"
Taeyeon nghiêm túc gật đầu: "Haizz... xem ra việc này cũng không phải chuyện của một người là mình."
"Cậu đừng có tỏ ra mình không thèm quan tâm như thế. Ai thích bị người khác thờ ơ như thế chứ! Cậu tỏ ra mềm yếu một chút, Byun Baekhyun căn bản là sẽ hết cách với cậu."
"Sao mà cậu nói như cái gì cũng hiểu vậy chứ ?"
"Xem cậu vừa gọi điện thoại là biết. Cười rất hạnh phúc."
"Cút sang một bên đi."
"Muốn chết à."
Hai người lại bắt đầu nháo nhào.
Hêts chương 64
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro