Chương 2: Trả thù

-Đi đâu đó?- Jimin  hỏi

-Đi đâu kệ tôi

Rồi Momo chạy lên chỗ Sana và đẩy Sana xuống chỗ Momo cứ như là tránh "tà", càng nhanh càng tốt

-Tôi muốn cô ta ngồi ở đây- Jimin  lạnh lùng

-Tôi không thích ngồi chỗ đó, với lại lúc nãy anh nói tôi không được ngồi ở đó mà, sao bây giờ lại bắt tôi xuống chứ- Momo phản bác

-Nhưng tôi nghĩ lại rồi- rồi Jimin quay qua Sana- cô lên đi và kêu cô ta xuống đây

"Ôi ôi, đúng là hám trai mà" nghe hắn nói là Sana nghe theo răm rắp, chạy lên đuổi Momo đi.

-YAH .... Mày được lắm, được thôi, Minatozaki Sana tao không ngồi ở đây nữa, tao kiếm chỗ khác- nói rồi nó ôm cặp chạy đi

Nhưng.... thất bại hoàn toàn, mọi chỗ mà có bàn trống Momo đều không ngồi được vì... dường như ai cũng nghe thấy những gì Jimin  nói và.... không dám làm trái lại

Thế là Momo ngậm ngùi ôm cặp về chỗ cũ mà trong lòng nước mắt đang chảy ngược.

Momo về chỗ mà không quên lườm Jimin một cái sắc lẽm. Còn Jimin chỉ mỉm cười, cái điệu cười nữa miệng mà muôn đời Môm không bao giờ thay đổi quan niệm về nụ cười đó (đó là nụ cười của những tên đểu cáng, du côn và tâm hồn.... không trong sáng)

"Cái tên đểu cáng, đáng ghét, tôi nguyền rủa anh, ra đường thì bị xe cán, đi thì bị té đập đầu gãy cổ,.....(~.~!)- Momo đang lầm bầm **** Jimin  thì nghe tiếng thì thầm vào tai Momo

-Cô chết chắc với tôi rồi, dám đụng vào Park Jimin này sao, chuẩn bị tinh thần đi.

Nghe câu nói đó, Momo chợt rùng mình, Jimin là hội trưởng hội học sinh, liệu Jimin  muốn làm gì Momo, không thể đoán được....

"Ôi chúa ơi, tên này có phải là ác quỷ hiện hình không vậy chứ??? Hix hix, hắn muốn làm gì mình đây"

Cả ngày hôm đó Momo cứ ngồi không yên vì câu nói của Jimin  cứ ám ảnh trong đầu Momo, Momo sợ Jimin  sẽ.....Momo vừa tưởng tượng mà không khỏi rùng mình

Giờ về Momo tạm biệt hai con bạn rồi phóng về trước, sợ ở lại lâu thì sẽ có kết quả "không tốt"

Momo thì đi bộ về, còn Mina và Sana thì có xe riêng đến rước, có cả mấy người bảo vệ nữa.

Đi mà Momo cứ có cảm giác hình như bị ai đó theo dõi, nhưng quay lại thì chẳng thấy ai

-Chắc là do mình tưởng tượng thôi!- Momo tự nhủ rồi đi tiếp

Về đến nhà

-Thưa ba mẹ con mới về!!!- giọng Momo lanh lảnh

-Uk. Hôm nay đi học tốt không con? Tiếng mẹ nó trong bếp vọng ra

-Dạ tốt, trường lớn lắm, mà thầy cố nào cũng chú ý đến con hết 

Momo đi lên phòng, đang định thay đồ thì điện thoại nó vang lên bài 3 con gấu "gom-se-ma-ri-te han-chil-bi-il-so oppa-gom omma-gom a-i-gom...."

Mina is calling

-Alô

-Momo hả, chút nữa tụi tao đi chơi, mày đi không?

-Hả? Đi đâu? Mà chắc tao không đi được đâu!!

-Không đi được hả? tiếc quá, tụi tao định đi ăn, tại vì mới tìm ra cái chỗ mới ngon lắm cơ

-Thiệt hả? ở đâu- mắt sáng rỡ như vớ được vàng

-Đường DNA , công viên Heart Shaker. 6h gặp ở đó nha. Ok!

-OK

Kết thúc cuộc gọi, Momo hí hửng tưởng tượng đến các món ăn được bày ra.

Rồi Momo chuẩn bị quần áo, diện một chiếc áo đen bên trong với quần jean ngắn kết hợp với áo khoác in hình và đôi sandal ăn gian chiều cao

Chạy xuống kế bên baba. Đấm lưng

-Ba ơi, cho con đi chơi với bạn nha, lâu ngày gặp lại(mới gặp lúc sáng) nên tụi con mới đi chơi mừng ngày gặp mặt.

-Uk, con đi đi

-Yeah, thanks ba, yêu ba nhất!!!

-Nhớ về sớm nha.

-Dạ, con biết rồi

Vì háo hức mà Momo đến sớm 10". Đành ngồi chờ. Ở trong công viên nhiều cặp tình nhân nắm tay nhau đi, có người tập thể dục, người thì đi tản bộ.

Momo nhìn mấy cặp tình nhân mà nhăn mặt "trời đất, làm gì mà nắm tay nắm chân ghê quá, nhìn mà mắt muốn nổ cả đom đóm

Chợt! Momo nhìn thấy bóng dáng ai đó quen quen

"Là Jimin"- Momo há hốc mồm nhìn Jimin  đang tiến lại chỗ Momo

-Anh.... tới đây làm gì vậy- giọng Momo run run

-Tôi thích tới đây, có ai cấm không?

-Không phải..... anh.... tới đây.... để.... trả thù tôi đó chứ??

-Oh!- Jimin  vỗ tay- Cô đúng là thông minh thật. Đúng vậy, cô sẽ phải trả giá cho những gì mình đã làm!!!

Momo nuốt nước bọt

-Anh.... anh định làm gì, anh... không bỏ qua được sao?

-Nếu cô chuộc lỗi với tôi vào lúc sáng thì tôi đã bỏ qua rồi, nhưng vì cô ngang bướng, không chịu nghe, mà cỏn đạp lên chân tôi, làm bẩn đôi giày của tôi, làm tôi phải vất đi đôi giày đó. Nên cô hãy nghe cho kĩ đây: TỪ NAY TRỞ ĐI, CÔ PHẢI NGHE THEO LỜI TÔI

Jimin  vừa dứt lời thì cái "run run" trong người Momo không còn nữa mà nhìn thẳng vào mặt Jimin  nói

-Nè, anh đang mơ ngủ sao? Anh nghĩ tôi ngốc đến độ mà đi nghe theo lời anh hả? MƠ ĐI.

-Được thôi, tôi thấy hình như hay cô bạn của cô có vẻ thích tôi lắm nhỉ- mặt Jimin  cười gian tà

-Thì sao?

-Tôi sẽ làm quen họ, cho họ sung sướng, rồi sau đó "đá" họ một cách tàn nhẫn nhất, làm như vậy có được không nhỉ???

-Hả? Anh... mới nói... gì?- Momo lắp bắp khi nghe cái kế hoạch kinh khủng của Jimin , nhưng sau đó thì lấy lại vẻ bình tĩnh

- Đừng hòng lừa tôi! Anh thích làm gì thì làm, tôi không quan tâm

Nói rồi Momo quay đầu bỏ đi

-Được thôi

Jimin  rút điện thoại ra, bấm số và mở loa

-Alô

Nghe giọng nói, Momo khựng người lại"ôi không, là tiếng của Mina  mà"

-Mina à! tôi là Jimin  đây

-Jimin  à? gọi Mina có gì không?- Giọng Mina hớn hở

-Này.... này-  Momo gọi khẽ

-Tôi đồng ý- vừa nói mà Momo vừa gật đầu liên tục

Jimin nở nụ cười nửa miệng đắc thắng rồi nói tiếp

-À, không có gì, tôi chỉ muốn nói là Momo bận việc không đi được, tôi cũng vậy, vậy thôi

Vừa dứt lời, Jimin  cúp máy

-Anh cũng vậy???? Là sao? Anh bày ra chuyện này HẢAAA?

-Ừ, sao? thấy bạn cô tốt không? Tôi kêu họ là mọi giá phải "mời" cô ra đây. Và họ làm rất tốt!!

-WHAT???- Momo như không tin vào tai mình "cái lũ hám traiiiiiiii"

-Đi theo tôi-Jimin  ra lệnh

-Đi đâu?

-Đi rồi biết

Momo cứ lẳng lặng đi sau Jimin , cục tức cứ nghẹn ở cổ nên Momo không nói được gì.

Đi được một lúc thì đến Parkson, lên tầng ăn uống, Jimin  đến chỗ cái bàn ngồi xuống rồi ra lệnh

-Coi như là đã có giữ lời sẽ dẫn cô đi ăn, bây giờ thì mua đồ ăn đi

-Anh có chân thì tự đi mua đi, tôi không đi- Momo gắt

-Cô chắc chứ?- Jimin  vừa nói tay vừa mân mê chiếc điện thoại

-ĂN GÌ?- Momo hỏi mà như hét vào mặt Jimin 

-Mì Ý

Nghe xong Momo thất thiểu đi mua

Khoảng 10" sau

-Nè, ăn đi

Momo mua mì cho Jimin, còn Momo thì..... một cánh gà, một đùi gà, một hamburger, một ly pepsi và một bịch  khoai tây 

-Cô có phải là người không vậy?

-Anh nói vậy là có ý gì? 

-Ờ, thì tôi thấy lạ.

-Lạ là sao? lạ cái gì

-Thì tôi cứ tưởng heo đầu thai thành người nên mới thấy lạ

-Anh muốn chết à!!!- Momo chuẩn bị thế nhào vào xé xác Jimin 

-Nè nè, cô ngồi im đó đi, không được qua đây, mệnh lệnh đó- Thấy Momo định nhào tới, Jimin  vội cầm điện thoại lên hù dọa

Momo ngậm tức ngồi xuống, dồn hết tức tối vào ăn ngấu nghiến, nó ăn mà một tay cầm đùi gà, một tay cầm cánh gà, Jimin  nhìn Momo khẽ mỉm cười

Xong phần mình, Jimin  tiếp tục cái công việc trả thù của mình

-Đi mua cho tôi lon nước

-Muốn uống thì tự tự mua đi, tôi đang ăn, còn không thì đợi tôi ăn xong đã- Momo  vừa nói vừa nhai ngồm ngoàm

-Tôi khát nước, mua ngay cho tôi

"Bực mình quá, trời đánh còn tránh bữa ăn mà, cái tên đáng ghéttttttt"

Momo bực mình đứng dậy

-UỐNG GÌ?

-Pepsi

Momođến chỗ máy bán hàng tự động, bỏ tiền vào và bấm nút chọn.....s..s..

-YAH, cái máy đáng ghét, mau thả lon nước xuống đi chứ, thiệt là bực mình quá- Momo đá vào cái tủ mạnh thiệt mạnh

-Mẹ ơi, chị đó bị gì vậy- một thằng nhóc nói với mẹ nó

-Tránh xa ra đi con, đừng tới gần

Nghe bà mẹ nói mà Momo như núi lửa phun trào "dù gì đã xấu rồi, không sợ xấu nữa" rồi nó dùng hết sức đá một phát mạnh vào cái tủ

Rầm...... Lạch cạch

-Cuối cùng cũng chệt ra rồi, chỉ tại cái tên Jimin  chết bầm ấy mà mọi người mới nhìn mình như thú xổng chuồng như vậy, thật là điên hết biết.......A...- Tưng, cái bòng đẻn thứ hai trong ngày sáng lên trên đầu Momo

Nở một nụ cười hết sức gian tà rồi cầm lon pepsi...... lắc, lắc, lắc, lắc nhiệt tình.....

-Nè, uống đi

Đưa cho Jimin, Momo ngồi xuống, và "chờ đợi thành quả"

Phụtttttt

Nước phun ra bắn đầy vào người Jimin 

-Hahahaha.... ôi! mắc cười quá hahahaha- Momo mắc cười thì ít mà chọc Jimin  thì nhiều

-Cô.... cô được lắm. "rồi cô sẽ biết tay tôi"

Trong khi Momo đang hả hê với chiến thắng của mình thì Jimin  ngồi đó, đầu phừng phừng lửa

Ăn xong, Jimin  xuống tầng quần áo, lấy một cái áo mới và quăng luôn cái áo đang mặt

"Đúng là con nhà giàu, sài tiền hoang phí"

-Thôi, tôi về nhá- Momo tìm cách trốn

-Bây giờ tôi muốn đi siêu thị

-Ờ, vậy anh đi vui vẻ , bye

-Tôi muốn cô đi với tôi

-Nhưng trễ rồi, tôi phải về, không thì papa đánh tôi chết

-Gì chứ, mới có 6h 30 mà trễ à, cô muốn trốn hả, hay là cô muốn tôi ....

-Thôi được, đi thì đi

Từ Parkson đến siêu thị mất 10"(đi bộ), trên đường đi, mấy cô gái cứ nhìn Jimin  mê mẩn khen ngợi

-Wow, đẹp trai quá-một nhỏ lên tiếng

-Nhìn như Idol  vậy đó

"Wow, hám trai quá"- đó là điều duy nhất mà Momo nghĩ ra khi nghe mấy con nhỏ kia nói

-Ê! mày thấy con nhỏ đi sau anh đó hông?- con nhỏ đó hỏi con nhỏ bên cạnh

Nghe nhắc tới mình Momo liền đưa tai lắng nghe

-Thấy

-Uk! con nhỏ đó cũng thuộc dạng mặt dày , thấy người ta đẹp trai là tò tò đi theo

-Ờ ha, hám trai quá

"Gì chứ? dám nói tôi mặt dày sao? mặt tôi như vầy mà phải tò tò đi theo hắn sao. Lại còn dám nói tôi hám trai mà không tự xem lại mình đi, đã vậy tôi sẽ làm cho mấy cô tức chết luôn"

Nghĩ rồi Momo chạy lên ôm lấy tay Jimin 

-Anh yêu à! Sắp tới chưa?- vừa nói Momo vừa nở một nụ cười tươi rói làm Jimin  bị đơ 2s

Momo quay qua liếc hai con nhỏ kia, thấy hai con nhỏ tức Momo khoái lắm. Nhưng chưa được 1s thì....

-Này, cô làm gì vậy hả? thấy người đẹp trai là tươm tuớp vậy sao?- Jimin  như biết được ý định của Momo nên cho nó một vố thật đau Momo như từ chín tầng mây đang bay mà bị cắt cánh rớt xuống một cú đau chí mạng

"không ngờ hắn ta lại đáng ghét như vậy, mình xem phim thấy cho dù hai người có ghét nhau cỡ nào thì vậy giúp đỡ nhau mà, đúng là một cái tên đang ghéttttt"

Đi sau câu nói của Jimin  là tiếng cười khúc khích

"Tức quáaaaa",Momo ngậm cục tức, đầu bốc khói phừng phừng và một ý định là nhào đến bóp cổ Jimin  cho chết tại chỗ

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro