CHƯƠNG 27: Park Seok Jin
Nếu như nói giờ phút này đối với Chaeyoung và Jungkook mà nói là kinh hỉ, nhưng đối với Kim Jisoo cùng với Park Seok Jin mà nói lại là kinh hách
Nhìn thử xem bọn họ nghe thấy điều gì!
Bận rộn cả một ngày, kéo theo thân hình mệt mỏi về nhà, lại thấy tiểu tử Jeon Gia ở nhà mình đứng ở dưới lầu giống như một ngốc tử chạy tới chạy lui, bất ngờ nhất khi bọn họ nhìn thấy chính là, hắn ta lại đột nhiên lại hô một câu long trời lở đất: " Park Chaeyoung, em có muốn gả cho anh hay không"
Kim Jisoo bắt đầu hoài nghi tiểu tử hời hợt này có xứng với con gái mình hay không khi cầu hôn kiểu như thế, chợt nghe con gái ngu ngốc của mình cũng đồng thời lớn tiếng hô: " Được"
Được…. Được cái gì chứ! Kim Jisoo sống nửa đời người, lần đầu tiên thấy cảnh tượng táo bạo như thế quả thực chính là muốn mắng là thô tục!
Cầu hôn qua loa như vậy còn chưa tính, người được cầu hôn lại còn có thể đồng ý qua loa như vậy?
Bà cảm thấy mặt mình cháy đen lại, bà lại sinh ra một đứa con gái ngu ngốc như vậy? Hai người nói lớn tiếng như vậy, tự nhiên sẽ khiến cho hàng xóm chú ý. Kim Jisoo đã thấy một vài người hàng xóm ngó nghiêng ra ngoài, cũng không nhìn xem xung quanh có người nào, không cần ngày mai, đêm nay tin tức này sẽ bị truyền đi!
Đến lúc đó, cho dù hai tiểu tử này đùa giỡn, cũng có miệng nói không rõ!
Nghĩ đến đây, bà mở cửa xuống xe, nhìn thanh danh con gái nhà mình đều bị tên ngốc tử này phá, ánh mắt có chút tức giận kêu: " Jeon Jungkook!"
"Dì Kim" Vẻ mặt của Jungkook có chút ngượng ngùng, cầu hôn bị mẹ của nhà gái bắt gặp, đại khái là trong cuộc đời của anh lúc này rất quẫn bách.
Kim Jisoo lạnh lùng nói: " Theo tôi vào đây.". Dứt lời. xoay người đi vào trong nhà
Jungkook ngẩng đầu nhìn Chaeyoung ở phòng trên, vừa rồi nhìn thấy mẹ về nhà liền lui đầu trốn đi, cô thè lưỡi lắc đầu thăm dò nhìn nhìn, phát hiện mẹ mình đã đi vào trong nhà, lập tức đứng lên, bất quá cô cũng không dám la to, ra ám hiệu cho Tần Chí, sau đó hai tay vỗ vỗ ngực của chính mình, cuối cùng cũng bất đắc dĩ buông tay, thành tâm làm bộ dáng vô lực, chính là đang cầu phúc cho anh
Tuy rằng biết thái độ của mình lúc này nên nghiêm túc, nhưng Jungkook vẫn nhịn không được bật cười.
Vào nhà, cũng không thấy Kim Jisoo, nhưng lại thấy hai dì bảo mẫu đứng ở bên cạnh nắm quyền làm ra một cái tư thế khủng bố, anh cảm kích cười cười
Park Seok Jin bởi vì phải đem xe vào gara, bước vào sau hai người
"Chú Park"
"Ừ" ông ôn hòa lên tiếng, nhìn thoáng qua hai người dì bảo mẫu đứng ở bên cạnh uy nghiêm nói: " Còn không đi pha trà cho khách"
"Dạ", Hai dì bảo mẫu tiếp nhận, liền đi vào phòng bếp pha trà
Park Seok Jin ngồi ở trên sô pha, là chủ nhà liền khách khí đối với Jungkook nói: "Ngồi đi"
Jungkook lần này mới nghe lời ngồi xuống
Park Seok Jin lạnh lùng dùng mắt dể đánh giá nam nhân vừa mới cầu hôn con gái nhà mình, trên mặt ông không ôn không hòa mang theo ba phần ý cười, không câu nệ giấu giếm khiếp sợ, tựa như rất đoan chính, ông không khỏi nhớ tới tình cảnh hai mươi hai năm về trước, lần đầu tiên ông đến Kim Gia. Cha của Kim Jisoo là một người bảo thủ nghiêm khắc, ông không cần phải nói, chỉ dùng cắp mắt uy nghiêm kia nhìn mọi người, một lúc sau lá gan của người nào đó nhịn không dược sẽ ướt đẫm mồ hôi, tâm lý sinh ra khiếp sợ
Huống chi lúc ấy trong lòng Park Seok Jin không yên, lại dị thường khẩn trương, ngồi ở đối diện với cha mẹ của Kim Jisoo, cả người đều cứng ngắc
Lúc ấy còn khẩn trưởng an ủi chính mình, đối lập với Jungkook hiện tai, rất bình ổn.
Dì Lee mang cho trà vào cho hai người, Jungkook sắc mặt tự nhiên, lễ phép nói cảm ơn
Park Seok Jin nâng chung trà lên, qua chén trà lộ một cái khe hở,tiếp tục đánh giá Jungkook, toàn bộ quá trình thần sắc của Jungkook vô cùng thản nhiên
Hai người liền yên tĩnh một hồi, mẹ con Jisoo cùng với Chaeyoung đi xuống dưới lầu
" Dì Kim". Jungkook lập tức đứng lên, thần sắc rốt cục cũng lộ ra vài nét khẩn trương
Điều này làm cho Seok Jin vốn nãy giờ luôn chú ý đến sắc mặt của anh sinh bực bội.
" Jungkook, cậu theo đi theo tôi lên đây". Jisoo sắc mặt có chút xanh mét, liếc mắt nhìn Chaeyoung một cái: " Con ở trong này". Nói xong mang theo Jungkook đi vào thư phòng ở trên lầu.
Bị mẹ dạy dỗ nãy giờ Chaeyoung hướng mẹ mình thè lưỡi, lười biếng ngồi lên sô pha, hướng Seok Jin hô: " Ba ba"
Kêu xong rồi, liền quay đầu nhìn lên hướng trên lầu, đôi mắt to tròn xoay chuyển không biết đang chú ý cái gì
" Chaeyoung, ngồi phải cẩn thận, con xem con giống cái dạng gì", Seok Jin tức giận càng sâu
Thành thật đem hai chân trên sô pha buông xuống, Chaeyoung không yên lòng đáp: " Vâng, ba ba"
Bất quá nghiêm túc không được bao lâu, Chaeyoung liền ngồi không yên, cô muốn tìm người để nói chuyện, nhìn nhìn ba ba, xa xa thấy hai dì bảo mẫu đang đứng, lại nhìn ba ba, chỉ phải đánh mất tìm người nói chuyện gật đầu, cuối cùng cô thật sự ngồi không yên, quyết định vi phạm lời mẹ nói, rón ra rón rén lên lầu, nghe lén
Nhìn thấy Chaeyoung lên lầu, Seok Jin phẫn nộ đem chén trà đập xuống
Hai người đó, rốt cục có đem ông trở thành người đứng đầu gia đình không? Con gái được cầu hôn, nhà trai không đem ông để vào trong mắt, con gái có tâm sự tình nguyện nói cùng người giúp việc, chứ không chia sẽ với người cha như ông, vợ lại làm việc độc lập, độc quyền, chưa bao giờ trưng cầu ý kiến của ông, ông có phải là người đứng đầu gia đình không, có ý gì đây?
Ông lại nhìn thoáng qua hai người bảo mẫu bên cạnh, lửa giận trong lòng càng sâu, đến hạ nhân cũng không đem ông làm chủ!
Phiền chán kéo kéo caravat, oonh cũng không tự nguyện ngồi đợi ở trong nhà liền cầm chìa khóa xe, đi ra cửa
Park Seok Jin sinh ra ở một vùng sông núi, cha mẹ đều làm nghề nông, không được giáo dục, liền cấp cho con một cái tên gọi phi thường dễ hiểu biết — Seok Jin, ngụ ý là chí hướng rộng lớn
Bọn họ kỳ vọng đứa trẻ về sau có thể có một chí hướng rộng lớn, bất quá bọn họ chưa kịp nhìn đến đứa nhỏ thành tài liền sớm mất đi, mang theo một cái tên chúc phúc tốt đẹp, lại cấp cho Park Seok Jin rước vô số cười nhạo
Ông cố gắng học hành, nhiều lần thi đều đứng đầu, bạn học sẽ cười nhạo nói: " Không có biện pháp, ai bảo người ta có một chí hướng thật xa."
Mới bắt đầu chỉ là thừa nhận, sau lại liền càng nghe càng không phải, ông cố gắng tiến lên, không liên quan đến tên của ông là gì? Không bản lãnh, cũng chỉ sẽ cầm tên của mình nói chuyện!
Sau lại thấy ông bị nói thành Phượng Hoàng Nam, đối với cái tên này oán khí liền nặng, nhưng ông chỉ có thể giả vờ không nói, thậm chí không thể đi đòi lại danh dự của mình, để tránh bị người ta nói là keo kiệt
Cuối cùng ông cưới Kim Jisoo, tức thì bị mọi người cười nhạo: " Thì ra làm trai bao để kiếm tiền, hắn thật là có chí hướng rộng lớn, ta được xem như mở rộng kiến thức"
Nói như vậy, mấy năm nay ông cũng đã nghe được rất nhiều điều đến tai mình! Không phải là ông không nghĩ tới cùng với Kim Jisoo ly hôn, nhưng ông vẫn không thể từ bỏ được, lúc trước cùng với Jisoo kết hôn, cũng không coi trọng gia cảnh của người phụ nữ này, cũng là bị tài năng của bà hấp dẫn, cùng với mẹ của Park Joo Won một nữ nhân ôn như nước so với thật khác biệt, Seok Jin càng thích cách độc lập của Jisoo, hai người cũng có chung chí hướng
Chẳng qua tính tình bà lại cao ngạo tự chủ sống chung sẽ cảm thấy rất mệt mỏi
Tất cả mọi người đều nghĩ ông cưới Kim Jisoo, tương đương liền cưới cả một núi vàng, ai có thể biết được kết hôn nhiều năm như vậy, ông cũng cảm thấy túng quẫn
Kim Jisoo như vậy tính tình lại kiên cường, hiện tại mọi việc đều do một mình dốc sức làm việc, muốn có tiền? Có thể, chính mình phải đi kiếm, bà chưa bao giờ cho công xã nhà mình có cơ hội, bất quá chỉ là suy bụng ta ra bụng người, bà cũng chưa bao giờ cho Park Seok Jin một ít tiền, đương nhiên nếu ông cần bà cũng sẽ cấp cho, bất quá Park Seok Jin cũng không có mặt mũi để lên tiếng.
Kết hôn hai mươi năm, Park Seok Jin có sở hữu một ít tiền, bất quá cũng chỉ là tiền lương hàng tháng của ông thôi, thân là một tổng giám đốc về thiết kế trang phục có tiếng, một năm có thể có bao nhiêu tiền lương? Một trăm vạn? Hai trăm vạn? Hoặc là nhiều hơn. Nghe giống như rất nhiều tiền, nhưng tiền, nhưng chia ra trên dưới đều dưới mười hai vạn, đối với người bình thường như vậy là đủ rồi, nhưng đối với ông mà nói cũng như muối bỏ biển
Bọn họ là loại người có quan hệ rộng rãi, phải đi cùng với khách hàng ăn uống, hở chút là tốn rất nhiều, về chút tiền nhỏ nhoi đó không đủ nhét khẽ răng! Có thể tượng tưởng được, mấy năm nay ông quá nhiều túng quẫn, không trách được người khác nói ông vắt cổ chày ra nước
Lúc ban đầu ông không phải là không yêu thương Chaeyoung, cũng không phải không muốn cùng con gái thân cận, chỉ là cô muốn gì ông không thể mua nổi hơn nữa cô cùng với Kim Jisoo tính tình kiêu ngạo như nhau, bị mọi người luôn đặt lên đầu tiên, có nhiều người đối với cô sủng như vậy, đối với người làm cha như ông, Chaeyoung liền làm nũng
Cho đến khi con gái Park Joo Won xuất hiện, cô dùng vẻ khiếp nhược với ánh mắt sùng bái nhìn ông, ông mới cảm nhận được niềm tự hào của người làm cha, cái đứa nhỏ kia đem ông trở thành thần tượng, cho nên biết rõ vợ mất đi, ông vẫn giữ lại Park Joo Won
Chỉ là đáng tiếc, ông thân là cha, có thể làm rất ít việc cho con gái, tiền sinh hoạt hàng tháng cũng không đủ dùng, cũng may con gái lại là người thiện lương hiểu ý, chỉ cho rằng Kim Jisoo khắt khe với cô, không muốn cấp nhiều
Joo Won là người thiện lương hiểu ý người, ông lại càng cảm thấy áy náy, đồng thời cũng có chút oán hận vợ mình là người tuyệt tình,đây cũng là con gái ông, vợ ông lại không để ý đến sống chết của con gái, một ít tiền cũng không cấp cho cô, khiến ông không khỏi cũng muốn ra ngoài đi tìm nhân tình, đương nhiên ý tưởng đó chí dám nghĩ ở trong lòng
Mà hiện tại, cái nhà này lại càng ngày không coi ông ra gì, vợ ông, con gái ông, bạn trai của con gái không ai đem ông để vào mắt! Ông ở lại cái nhà đấy để làm gì chứ?
Nghĩ đến Chaeyoung nhìn ông, ánh mắt lạnh lùng trào phúng, rốt cuộc nhìn không thấy ánh mắt lúc trước cái loại ánh mắt trào phúng ẩn hàm chờ mong, Park Seok Jin cảm giác hô hấp không thoải mái, tâm đều cô rút đau đớt
Ông cảm thấy bản thân mệt mỏi muốn chết đi, trước đây chưa có mệt như vậy, ông sống trên đời hơn bốn mươi năm, rốt cuộc đã làm được những gì? Thậm chí con trai còn không có, Park gia ba đời đơn truyền, từ này sẽ bị tuyệt hậu trong tay ông
Park Seok Jin ở trong lòng, một lần nữa tự hỏi chính mình!
Bên kia, Jungkook cùng với Kim Jisoo đã nói chuyện xong, Chaeyoung cùng với Jungkook chạy ra ngoài, bà một mình ở trong thư phòng suy tư.
Kim Jisoo xoa trán, trong lòng có chút mệt mỏi, bà làm việc luôn luôn chuyên quyền độc đoán, nhưng lần này chuyện tình lại không tự quyết định được, bởi vì sự kiện này là hạnh phúc cả đời của con gái bà, chỉ cần dính dáng đến Chaeyoung, bà hoàn toàn không có cách giải quyết, đại khái đây chính là nhược điểm của bà
Tuy rằng thái độ của hai tiểu tử kia đều thực kiên quyết, Jisoo thân là mẹ lại không thể không lo lắng cho con gái của mình, con bé mới hai mươi tuổi, tâm tính chưa trưởng thành, cố gắng làm tốt mọi việc để ngày sau không khỏi xúc động mà hối hận, hôn nhân không phải trò đùa, huống chi lại còn có đứa nhỏ, lo lắng lại càng nhiều
Tình yêu tại thời điểm này có thể là đẹp nhất, có thể thành toàn cho tâm ý chính mình, nhưng hôn nhân thì không được, một khi kết hôn vậy thì không còn là chuyện của hai người
Kim Jisoo cảm thấy mình hẳn là phải tìm người nói chuyện, người thứ nhất nghĩ đến tự nhiên là ông xã Park Seok Jin, nhưng là tìm một vòng lại không thấy, ở nhà lại không tìm được ông, cuối cùng dì Lee báo cáo là ông vừa về nhà được một lúc liền đi ra ngoài
Nghe đến việc đó, trong lòng bà lại sinh ra một cơn tức giận, con gái làm ra chuyện lớn như thế, ông ấy là cha lại chẳng quan tâm đến?
Trước khi kết hôn còn cảm thấy ông ấy là một người chính trực, lại không nghĩ đến sau khi kết hôn mấy năm, tính tình ông ngày càng trở nên cổ quái
Trong lòng mang theo mệt mỏi, Kim Jisoo đi tới lầu 3
Chaeyoung mở cửa phòng ra, bà đứng ở cầu thang lầu bên, có thể nghe thấy bên trong hai người nói chuyện
" Anh đừng vội, mẹ em chắc chắn sẽ đồng ý mà"
"Chắc chắn như vậy sao?"
" Đương nhiên, anh đừng xem mẹ em nghiêm túc, kỳ thật bà là người hiểu rõ em nhất. Đúng rồi Jungkook, cầu hôn vừa rồi của anh với em không được tính, thái độ tư tưởng một chút cũng không lãng mạn, nếu anh muốn em gả cho anh vậy anh phải cầu hôn lại một lần nữa!"
" Chỉ cần em khẳng định là gả cho anh, một lần nữa hay một trăm lần anh cũng làm được"
" Đây chính là do anh nói nhé, em phải ngẫm lại cầu hôn như thế nào mới lãng mạn,về sau anh toàn bộ đều phải nhường nhịn em, không cầu hôn đúng một trăm lần,em sẽ không gả cho anh
" Được, em nói bao nhiêu mần thì liền là bấy nhiêu lần"
Nghe lời nói còn trẻ con, Kim Jisoo cuối cùng bất đắc dĩ cười rồi rời đi
Mặc kệ như thế nào, sáng ngày mai phải gọi điện đến Jeon Gia, dù sao chuyện này không phải là một nhà định đoạt được.
Tuy rằng, nói chuyện điện thoại một lúc, sự tình cơ bản liền đã xác định
Mẹ Jungkook tựa hồ cũng đã biết hai đứa trẻ này kết giao, gần đây nhất cũng vô số lần nhắc Jungkook cùng với Chaeyoung kết hôn sớm một chút, để sớm còn ôm cháu nữa.
Hơn nữa xem Jungkook đối với Chaeyoung cưng chiều so với bà, ngược lại Jungkook so với bà càng giống mẹ của Chaeyoung hơn, cho nên tạm thời liền tin tưởng hai đứa trẻ này vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro