Chap 13
Xán Liệt nhìn thấy bộ dáng mềm mại đáng yêu của Bạch Hiền, nhịp tim càng ngày càng tăng lên, tại sao tim anh lại đập mạnh như vậy, có chuyện gì xảy ra? Xán Liệt cúi người xuống ngậm nhũ hoa hồng hàocủa Bạch Hiền , vừa liếm vừa mút mà trêu chọc cậu.
Bạch Hiền chỉ cảm thấy trong lòng có sóng gợn, dưới hạ thể cũng bắt đầu căng cứng, cậu theo bản năng nâng lên hai chân, chặt chẽ ôm lấy thắt lưng của Xán Liệt, cậu muốn nhiều hơn một chút, nhưng không dám làm cũng không có cái dũng khí ấy. Bất luận bây giờ Xán Liệt đối với cậu làm bất kì điều gì, cậu đều không có tư cách để hỏi, cậu chỉ gọi tên anh một lần, mỗi lần gọi càng làm cho cậu tha thiết chờ đợi tình yêu của cậu và anh: “Phác Xán Liệt, Phác Xán Liệt, Xán Liệt ...”
Cậu muốn nói, cậu yêu anh... Thế nhưng, cậu không có khả năng nói câu đó.
Dần dần, mắt của cậu đã ẩm ướt, giọt nước mắt lăn xuống trên thân thể nóng hổi của cậu: “Xán Liệt ...”
Bạch Hiền khàn giọng thét lên, nghẹn ngào kêu.
Bàn tay Xán Liệt rốt cục cũng nắm lấy hạ thể của cậu, cậu rên rỉ càng làm cho anh phấn khởi, bán tay nhẹ nhàng xoa nắn, vuốt ve, khiến cậu thở dốc và thốt lên vài tiếng rên nhỏ, sự vuốt ve ấy ngày càng nhanh làm cậu đạt cao trào mà bắn ra dịch thể trắng đục. Sau đó, anh lấy dịch thể ấy mò xuống phía hậu huyệt và bắt đầu khuếch trương, Bạch Hiền đau đớn nhưng cắn chặt răng mà chịu đựng. Anh cho dần hai, ba ngón tay vào và di chuyển chúng làm hậu nguyệt cậu bắt đầu rỉ ra dịch ruột. Rồi a rút tay ra làm cậu hụtt hẫng.
Anh bỗng nhiên trở nên xấu xa mà hỏi cậu: “Cậu gọi tên tôi làm gì? Nghĩ muốn cái gì, nói ra thì tôi mới biết được.”
Bạch Hiền vừa thở dấp vừa ngẩng đầu lên, mập mờ ở bên tai Xán Liệt kêu lên: “Xán Liệt ...”
Xán Liệt thấy cậu không chịu nói ra, ngón tay của anh lại nhẹ nhàng vuốt ve, sau đó giống như một con rắn xảo quyệt mà tiến vào hậu nguyệt của cậu mà nghịch ngợm. Hậu nguyệt rất nhanh chóng bao chặt các ngón tay anh lại, vừa ẩm ướt lại vừa trơn.
Bạch Hiền đầu tiên cảm thấy hơi đau xót, mặc dù đã bị anh chạm qua một lần rồi ngay sau đó cậu cảm giác được bàn tay anh đang nắm và vuốt ve hạ thể của cậu, còn Xán Liệt nằm trước ngực cậu mà hôn, bàn tay anh theo nhịp mà cử động...
Hai chân của cậu cứng nhắc ở trên giường, trong miệng rên rỉ kêu lên: “Xán Liệt ... tôi...”
“Cậu làm sao? Cậu đã ẩm ướt...”
Xán Liệt xấu xa, buông bàn tay của mình,cùng theo đó là một chất lỏng trắng dính trên tay anh , lạnh lẽo dính vào cặp đùi mềm mại của cậu. Anh bất thình lình ngẩng đầu, cắn vành tai của cậu, trầm giọng nói ra những lời mị hoặc: “Cầu xin anh”
Hai chân Bạch Hiền run rẩy, cắn môi dưới, mơ hồ không rõ mà nói ra: “Em muốn anh... Xán Liệt ”
Lòng Xán Liệt giống như có một ngọn lửa bốc cháy, con ngươi của anh thoáng loé sáng, yên lặnh nhìn Bạch Hiền, quần áo của anh không biết lúc nào đã xé rách, anh dụ dỗ nói với cậu: “Sẽ rất đau, kiên nhẫn một chút...”
Mới vừa nói xong, chỉ nghe thấy Bạch Hiền kêu lên một tiếng, hậu nguyệt cậu đau đớn rất nhanh truyền đi đến toàn bộ cơ thể, cậu giãy giụa thét lên, không chịu để cho Xán Liệt tiến thêm một bước.
“Đau! Rất đau.” Cậu vốn đang phát sốt, mỗi dây thần kinh đều vô cùng nhạy cảm, cái loại cảm giác này giống như bị người ta cầm dao đâm cho cậu một nhát, làm cho khuôn mặt cậu rất nhanh cầm không được nước mắt, lắc đầu hô to: “Không muốn... Thật là đau.”
Xán Liệt cắn răng, hít sâu, anh so với Bạch Hiền không tốt hơn bao nhiêu, dục vọng của anh vừa mới bùng nổ, lại bị kêu ngừng lại, anh làm sao có thể đồng ý, một tay ngăn chặn hai chân của Bạch Hiền đang làm loạn, một bên vừa lau mồ hôi vừa hôn cậu.
“Ngoan, lập tức sẽ không đau nữa...” –Anh thừa dịp trong lúc vỗ về liền cố gắng cử động, chỉ nghe Bạch Hiền lại thét lên một tiếng, anh vội vã hôn lên môi của cậu, đem tiếng kêu của cậu nuốt vào trong bụng.
Xán Liệt nhìn thấy Bạch Hiền khoá chặt hai hàng lông mày, liền lấy tay ôn nhu vuốt ve trên khuôn mặt của cậu, thế nhưng dục hoả của anh giống như khống chế không được, liền dùng sức trong thân thể Bạch Hiền mà tiến tới.
Hậu nguyệt dường như bị xé rách khiến cho Bạch Hiền đau đớn la lên, thế nhưng Xán Liệt lại càng dùng sức mà va chạm, chặt chẽ đụng vào huyệt sâu nhất của cậu, làm cậu cho từ la hét chuyển sang rên rỉ: “A!A! Xán Liệt ...”
Xán Liệt chế trụ bả vai của Bạch Hiền, giống như muốn đem cậu tiến vào thân thể của mình, tốc độ của anh càng lúc càng nhanh, hơi thở bất thình lình cứng lại, anh cảm thấy dục vọng của mình đã bị sào huyệt của Bạch Hiền kẹp chặt.
Bạch Hiền bất thình lình lên cao trào, cái này quả thật làm cho cả người cậu co rút, lại làm cho cậu cảm thấy vui sướng, cậu lật ngược lại nằm trên người Xán Liệt, bàn tay nhỏ bé vuốt ve lồng ngực của anh, cậu len lén đưa lưỡi mình ra và liếm đầu vú của Xán Liệt. Chỉ thấy Xán Liệt thở dốc vì kinh ngạc, dùng sức vừa nhấc phần mông, thoáng cái thấy huyệt của cậu rỉ nước cùng với đầu hạ thể dính dịch thể trắng đục , Xán Liệt ôm eo cậu, khàn khàn giọng mà nói: “Em tới...”
Bạch Hiền gian xảo cười một tiếng, ngay sau đó liền hiểu được ý tứ của anh, nằm trên người Xán Liệt, cảm thụ cảm giác phập phồng khi hai tay anh vuốt ve trước ngực mình, cậu từ từ cưỡi, cọ xát trên người anh, tay của Xán Liệt cũng không khống chế được mà nắm và xia lấy nhũ hoa xinh đẹp của cậu.
Bạch Hiền hoạt động thân mình càng ngày cành nhanh, tốc độ nhanh dần nhanh dần, hai người cùng nhau lên tới cao trào, một chất lỏng nhanh chóng tiến sâu vào thân thể cậu, thật ấm...
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro